Vũ Trụ Vô Địch Nửa Nông Dân

Chương 31: Chương 31: Nước Mắt Cá. (ĐẸP)... LONG NỮ




Rầm một tiếng, hai bóng người vừa lao vút ra từ đường ống dẫn nước rơi vào trong hồ. Đó là Lộc Động Đình và Sindragosa, hai người rơi vào trong hồ nước, khiến cho nước bắn tung tóe, thậm chí làm ướt cả Deathwing đang đứng đó không xa.

Phòng của Deathwing mặc dù so nội thất sánh không được phòng của những nhân loại quý tộc, nhưng lại thực rộng rãi.

Còn rộng rãi như thế nào thì chỉ cần sơ tưởng tượng liền biết, Deathwing là một con rồng, lại còn là một còn rồng lớn, đại khái là khoảng hơn bốn chục mét từ đầu tới đuôi, chiều cao đứng bốn chân cũng là hai chục mét.

Vậy mà Deathwing vẫn thoải mái hoạt động ở trong phòng, chưa kể một hồ nước bán kính phải gần năm chục mét nằm ở góc phòng. Lộc Động Đình và Sindragosa chính là rơi vào hồ nước này.

Nói là phòng Deathwing không thể so sánh với phòng ở của nhân loại quý tộc chỉ là so sánh độ tinh xảo mà thôi. Phần lớn nhân loại đều sẽ chọn phòng ở của Deathwing.

Hãy nhìn xem, trong phòng ngoại trừ một hồ nước lớn chỉ chiếm một góc không quá lớn trong phòng, còn lại đều là chất thành núi vàng bạc châu báu.

Deathwing giật mình, vừa kinh vừa sợ lại vừa giận, trong lồng ngực ánh lửa bùng lên, há miệng phun ra một ngụm long tức. Lập tức ngọn lửa từ trong miệng Deathwing bao trùm cả hồ nước, hồ nước bị ngọn lửa cực nóng làm bay hơi ngay lập tức, khiến cho hơi nước mù mịt.

Lộc Động Đình cảm thấy trượt nhu vậy khá thú vị, chắc chắn là hơn hẳn đi công viên nước. Lộc Động Đình cũng không biết đường trượt cao nhất dài nhất thế giới là ở đâu, nhưng chắc chắn thua xa đường trượt này.

Chưa kể sau đó còn được tắm xông hơi, Lộc Động Đình thật sự vừa ý, chỉ nuối tiếc là hắn không có được hơi nước xông ra mồ hôi.

Một ngụm long tức này của Deathwing dài gần 30 giây, Lộc Động Đình cảm thấy cần bàn bạc với Deathwing về việc Deathwing quá nhanh. Hắn cho rằng, với tư cách là đàn ông Deathwing chỉ có 30 giây thì thực sự là quá ngắn, 30 giây cùng 3 giây xong việc thì cũng không khác nhau.

Đúng vậy Lộc Động Đình và Sindragosa chẳng hề chảy mồ hôi với long tức của Deathwing. Cũng không phải vì Lộc Động Đình và Sindragosa mạnh hơn Deathwing, mà là vì long tức chỉ là “đánh tay” mà thôi.

Sindragosa cũng biến thành rồng, phun một ngụm long tức lập tức hơi nước mù mịt biến thành hạt băng rơi xuống.

“Sindragosa?” – Deathwing lên liếng, âm thanh to lớn vang vọng trong hang, mang theo chút khẳng định nghi hoặc.

Deathwing cảm thấy vong linh cốt long trước mặt rất quen thuộc, cực kỳ giống Sindragosa. Nhưng nếu là Sindragosa vì sao lại là một vong linh cốt long được.

Không thấy được đối diện vong linh cốt long trả lời, Deathwing hỏi lại lần nữa:

“Sindragosa, có phải là ngươi khô…” – Lần này Deathwing dùng long ngữ để hỏi(draconic).

(Tác giả định viết bằng long ngữ luôn, nhưng tiếc là lâu rồi không chơi WoW. Quên hết ngôn ngữ trong WoW rồi, xài long ngữ Skyrim thì đơn giản hơn nhưng như vậy thì sai quá.)

Sindragosa không trả lời, trong hai hốc mắt linh hồn chi hỏa chợt bùng lên, thù hận đều có thể hóa thành thực chất, hé miệng muốn niệm long ngữ ma pháp tấn công Deathwing.

Deathwing chưa kịp nói xong, Lộc Động Đình đã nhảy vào, vung nắm tay đánh vào đầu Deathwing.

Deathwing mặc dù nhìn thấy Lộc Động Đình nhảy lên đánh có hơi bất ngờ.

Kể cả các quái vật nô lệ ngoài kia chỉ cần thở một hơi cũng đủ giết chết cái này bình thường nhân loại.

Những quái vật nô lệ kia là như vậy cường đại nhưng với trình tự sức mạnh của Deathwing, chúng nó cũng chỉ có thể phủ phục sợ hãi khi đứng trước trình tự sức mạnh như Deathwing.

Bởi vì chúng có một bản năng sợ hãi cùng phục tùng kẻ mạnh. Nếu chỉ mạnh hơn một chút, chúng nó sẵn sàng hi sinh tính mạng cũng muốn cắn một miếng thịt. Nhưng nếu chênh lệch quá lớn, sẽ không có bất kỳ phản kháng nào.

Vậy mà một nhân loại bình thường có thể vượt qua bản năng sợ hãi cường giả và dám tấn công chính mình. Mặc dù có chút bất ngờ nhưng Deathwing chẳng thèm để ý.

Deathwing xem thường Lộc Động Đình, cho rằng Lộc Động Đình còn chưa đụng được vào vảy của mình đã bị cường đại ma lực hộ thể bên ngoài bắn phá bốc hơi.

Nói thì chậm xảy ra thì nhanh.

Bản năng của Deathwing điên cuồng báo động, “sẽ chết, sẽ chết, sẽ chết…”. Trái tim nóng chảy của Deathwing đập liên hồi, dòng máu mắc ma chảy tràn ra theo những vết nứt trên lớp giáp Adamantine.

Cảm nhận được cái chết ở trên nắm tay của Lộc Động Đình, Deathwing muốn né tránh nhưng cơ thể đã không còn nghe sai sử.

Deathwing cũng là không kịp phản ứng, chỉ kịp suy nghĩ mà thôi, Lộc Động Đình ra tay quá nhanh.

Chớp mắt nắm tay của Lộc Động Đình đã tiếp xúc với đầu của Deathwing.

“Bành…”

“Rầm…”

“Bịch…”

Hai tiếng trầm đục vang lên liên tục, tiếng đầu là âm thanh của nắm tay Lộc Động Đình đánh vào đầu của Deathwing.

Hai tiếng sau lần lượt là tiếng Deathwing bay ra va vào tường rồi rơi xuống đất.

“Này thì nói nhiều, đã ở trong hang rồi còn nói to. Cái mả cha mi, một lần đã không nói gì rồi, lại nói lại lần nữa. Mi không điếc tai thì người khác điếc tai, có phải ai cũng là mấy con rồng ngu ngốc bọn mi đâu.

Không có một tí ý thức cộng đồng nào hết, có biết đây chính là gây ô nhiễm tiếng ồn hay không? Cỡ này chắc chắn là mức tối cao, một trăm bốn mươi triệu đến một trăm sáu mươi triệu nhé.”

Lộc Động Đình hùng hùng hổ hổ đứng trước Deathwing mắng, giờ này Deathwing chỉ có thể nằm yên một chỗ nghe mắng.

Vì Deathwing đã chết đến không thể chết lại.

Phần đầu đã lõm vào một hố lớn, lớp giáp Adamantine phủ chỗ này đã vỡ nát, đâm thẳng vào óc của Deathwing. Thất khiếu đều chảy máu, trộn lẫn với máu mắc ma là không ít đỏ trắng nhão dính chi vật.

Cũng thật kỳ lạ, não tủy của Deathwing mặc dù trông giống bình thường nhưng lại không bị nhiệt độ cao của máu mắc ma nóng chảy đốt cháy.

“Thấy chưa, mi thấy chưa, đây là tội nói nhiều, vai ác chết bởi nói nhiều. Lại nữa không có đạo đức công cộng chết đều không oan. Bây giờ chết rồi, có muốn kêu oan cũng không kêu được nữa.”

Mắng chưa đã Lộc Động Đình tiếp tục quay sang mắng đang ngẩn người Sindragosa.

“Lại còn đứng đó nhìn à? Lại đây làm việc, chỉ biết ngẩn ngơ thôi, đúng là thể loại không có đầu óc. Nhìn xem, người ta Deathwing mặc dù ngu xuẩn nhưng cũng là có đầu óc. Không phải như mi, đầu óc thì không có làm việc thì lười.”

Sindragosa cũng không giống như mọi lần, nghe lệnh của Lộc Động Đình rồi nhất nhất làm theo.

Lần này Sindragosa mặc kệ Lộc Động Đình mắng chửi, từ hình thái rồng biến thành người. Sau đó ngồi xổm tại chỗ ôm mặt nước mắt rơi như mưa.

Ma lực cùng lin hồn chi hỏa kích động phóng ra quanh người, phập phồng lay động giống như tâm tình của Sindragosa lúc này.

Lộc Động Đình nhìn thấy Sindragosa khóc, tưởng rằng Sindragosa bị chính mình mắng khóc. Vội vàng câm miệng, luống cuống tay chân đi lại gần Sindragosa.

Lộc Động Đình vốn dĩ chỉ là hơi khó chịu tìm chút phát tác, hơn nữa cả ngày nay cũng thành thói quen đánh mắng Sindragosa. Vậy nên vừa nãy liền mắng, thực sự cũng không phải là ác ý gì.

Bây giờ thấy Sindragosa bị chính mình mắng đến phát khóc, Lộc Động Đình cũng nghĩ lại thấy mình có hơi quá đáng. Từ khi thu Sindragosa đến giờ, hễ động tí là đánh mắng Sindragosa.

Nghĩ đi nghĩ lại thì Sindragosa dù sao cũng là nữ nhân, trước đây địa vị lại cao. Đã phải chịu ủy khuất làm thú cưỡi cho chính mình, chính mình lại động tí là đánh mắng. Sindragosa có thể chịu đựng gần chục tiếng đồng hồ cũng là thật giỏi chịu đựng rồi.

“Ừm… này…ừm… Sindragosa này… tôi…” – Lộc Động Đình ngượng ngùng muốn nói lời xin lỗi.

Lớn đến bây giờ Lộc Động Đình chưa từng nói lời xin lỗi.

Thuở nhỏ không biết suy nghĩ nhiều lúc làm sai cũng cho là đúng, cho dù ăn đòn cũng không nói.

Lớn một chút, biết suy nghĩ hơn, cho dù đôi lúc không vâng lời sai lầm cũng có lý do hợp lý.

Đến khi trưởng thành Lộc Động Đình lại hiểu chuyện, ngoại trừ việc bỏ thành phố về quê thì gần như cái gì cũng không thể chê.

Thành thử ra, Lộc Động Đình cực kỳ ngượng nghịu muốn nói lời xin lỗi với Sindragosa lại không biết như thế nào để nói được.

Hít sâu một hơi, Lộc Động Đình cố gắng tâm bình khí hòa nói với đang ngồi khóc thút thít Sindragosa:

“Sindragosa này, ta xin lỗi! Hôm nay ta quả là quá đáng thật, mong cô bỏ qua cho ta.” – Nói xong Lộc Động Đình thấy mặt nóng lên, nếu có người nhìn sẽ thấy mặt hắn hồng đến cổ.

Sindragosa chợt im bặt tiếng khóc, dùng mu bàn tay lau nước mắt, rồi trợn tròn mắt to ngạc nhiên nhìn Lộc Động Đình.

Sindragosa thực bất ngờ, cô vốn tưởng Lộc Động Đình là một kẻ điên thô lỗ, thần kinh không ổn định, động tí sẽ đánh sẽ mắng người. Nhưng bây giờ lại thấy Lộc Động Đình luống cuống tay chân xấu hổ xin lỗi, Sindragosa lại cảm thấy cũng có chút đáng yêu.

Đừng nhìn Sindragosa hình người trông chỉ là trẻ tuổi thiếu phụ, nhưng thực ra chính là sống không biết bao nhiêu năm lão quái vật. Sindragosa từng sinh tới 3 đứa con trai và 2 đứa con gái, cũng có thật nhiều cháu trai cháu gái.

Mặc dù Sindragosa Blue Dragonflight ngày xưa đã chết, hiện giờ vong linh cốt long Sindragosa ngoại trừ linh hồn, không còn gì là Sindragosa nữa. Cho dù là xương cốt của xác chết Sindragosa, thì Sindragosa vong linh cốt long vẫn là một sinh vật mới, với cuộc sống mới.

Mặc dù linh hồn của Sindragosa vẫn là linh hồn khi xưa, nhưng thậm chí những mối liên hệ tình cảm gia đình của Sindragosa cũng không còn tồn tại.

Sindragosa căm hận tất cả, căm hận Neltharion vì đã lừa và đánh cô trọng thương.

Căm hận Malygos cùng các rồng hộ vệ cùng blu dragonflight khác, vì đã bỏ rơi cô trong lúc tuyệt vọng nhất.

Căm hận Thiêu Đốt Quân Đoàn thậm chí căm hận cả Azeroth vì cuộc chiến đó chính là cuộc chiến để bảo vệ Azeroth.

Thử hỏi mối thù hận lớn như vậy Sindragosa có còn sẽ để ý mối liên kết tình cảm gia đình hay không?

Sindragosa là cực kỳ thông minh, cũng không hề ngu xuẩn không đầu óc như Lộc Động Đình mắng. Nghe Lộc Động Đình xin lỗi liền hiểu được rằng, Lộc Động Đình hiểu lầm chính mình khóc vì bị Lộc Động Đình mắng.

Sindragosa liền thuận nước đẩy thuyền, chấp nhận lời xin lỗi của Lộc Động Đình. Cũng giấu nhẹm luôn nguyên nhân thực sự làm chính mình phải khóc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.