Vũ Trụ Vô Địch Nửa Nông Dân

Chương 32: Chương 32: Xẻ thịt deathwing




Sindragosa khóc chắc chắn không phải là vì Lộc Động Đình mắng chửi, sống không biết bao nhiêu năm lão quái vật làm sao lại tinh thần yếu ớt như vậy được. Bị đánh bị mắng khóc, không làm cho mấy vạn năm tuổi thọ thật mất mặt.

À, mà tính ra Sindragosa khóc cũng bình thường, thứ nhất Sindragosa vẫn là nữ nhân, thứ 2 Sindragosa thực sự mới chỉ được “sinh ra chưa đến nửa ngày mà thôi. Cũng thật khổ thân, vừa sinh ra chưa được bao lâu liền bị Lộc Động Đình bắt đi làm thú cưỡi.

Trở lại nói về nguyên nhân Sindragosa khóc, Sindragosa sở dĩ khóc là bởi vì cảm xúc lẫn lộn khi đại thù được báo.

Như đã biết, Sindragosa cùng những con rồng khác đều bị Deathwing lừa truyền sức mạnh vào trong Dragon Soul(Demon Soul). Sau đó bị chính Deathwing dùng Dragon Soul tấn công làm bị thương nặng, sau đó Sindragosa còn bị vụ nổ Giếng Vĩnh Hằng làm thương thế nặng hơn.

Ở nỗ lực cuối cùng để trở về Dragonblight, thương thế quá nặng Sindragosa rơi xuống Icecrow. Sindragosa đã kêu cứu một cách tuyệt vọng với các con rồng khác đặc biệt là Malygos, chồng của Sindragosa. Nhưng những con rồng khác sợ hãi bị Deathwing sử dụng Dragon Soul nô dịch hoặc tiêu diệt nên trốn biệt.

Sindragosa bị vùi lấp chôn trong lớp băng tuyết của Icecrow, cuối cùng thân xác chết đi, nhưng linh hồn mạnh mẽ của Sindragosa thì không.

Cũng bởi vì vậy, linh hồn của Sindragosa không bao giờ được yên nghỉ, loài rồng cần trở về nghĩa địa rồng Dragonblight để linh hồn được an nghỉ.

Với một linh hồn không được siêu thoát, một thân xác thối rữa, bị đóng băng chôn dưới lớp băng dày của Icecrow. Linh hồn Sindragosa bị oán niệm cùng thù hận tột cùng giày vò.

(Tác giả vốn định viết rõ ràng là chỗ Sindragosa được Arthas hồi sinh là Sindragosa’s Fall, nhưng mà việc này cũng không quan trọng lắm. Dù sao bây giờ cũng rất ít người chơi WoW.)

Hơn 10 nghìn năm, Sindragosa không khi nào không muốn tự tay xé nát Deathwing kẻ đã lừa và đánh trọng thương mình, giết chết Malygos và những con rồng khác những kẻ đã bỏ rơi mình…

Đến nay được Arthas sống lại, sống lại sau mối hận với Malygos cũng tiêu tán phần nào, chỉ là ràng buộc cảm tình thì đã tiêu tán từ 10 nghìn năm trước.

Sau đó được Lộc Động Đình chỉ dẫn đi tìm được Deathwing, vốn muốn tự mình xé xác Deathwing để báo thù.

Nhưng Deathwing chỉ vì nói quá to liền bị Lộc Động Đình đấm một phát chết đến không thể chết lại.

Đại thù được báo, lại không phải là tự mình ra tay giết chết kẻ thù, đã báo được thù lại cũng không giống như báo được thù.

Mối thù vạn năm dồn nén, giờ này được giải phóng làm Sindragosa cảm xúc dao động kịch liệt, cũng là làm cho Sindragosa mê mang.

Đã không còn thù hận Sindragosa có còn là Sindragosa hay không?

Khi đối mặt Deathwing, Sindragosa thực sự cảm nhận được áp lực vô cùng lớn. Từ trước Chiến Tranh Cổ Đại, Sindragosa đã không phải là đối thủ của Neltharion.

Bây giờ vừa mới hồi sinh còn suy yếu Sindragosa càng không phải là đã tu luyện 10 nghìn năm Deathwing. Sindragosa yếu đi, Deathwing lại càng mạnh mẽ, nếu Lộc Động Đình không ra tay, Sindragosa cũng chỉ có thể chờ Arthas hồi sinh lần nữa mà thôi.

Đối với chính mình là núi cao không thể vượt qua, đối với người khác lại chỉ là một bước chân sự.

Chênh lệch này làm Sindragosa cảm xúc mất khống chế, ủy khuất, vui vẻ, hạnh phúc, mê mang, giải thoát, nhẹ nhõm… không biết bao nhiêu loại cảm xúc bị dồn nén rồi bùng nổ.

Cho nên Sindragosa khóc, khóc chính là cách biểu đạt cảm xúc cùng giải phóng cảm xúc tốt nhất.

Trở lên Lộc Động Đình không hề biết, và có lẽ mãi mãi cũng không biết.

Sindragosa khóc một hồi, cảm xúc cũng phát tiết được phần lớn. Lại bị Lộc Động Đình làm như vậy, lúc này liên nín khóc mỉm cười.

Lộc Động Đình thấy Sindragosa nín khóc mỉm cười, cẩn thận hỏi lại:

“Vậy là cô không giận nữa nhé, ta hứa sau này sẽ không động tí là đánh mắng cô nữa.”

Sindragosa cười gật đầu, trong lòng thầm nghĩ:

“Hừ hừ! thì ra là như vậy. Một tên trai tân, hẳn là ít tiếp xúc với phái nữ, chẳng trách đối với xinh đẹp vô địch Sindragosa lại động một cái liền đánh liền mắng. Sau này lại mắng ta không có đầu óc, ta liền khóc cho ngươi xem.”

Lộc Động Đình không để ý cũng biết Sindragosa nghĩ gì, hắn lúc này dang loay hoay xử lý thi thể của Deathwing.

Mặc dù sau khi Neltharion hợp tác với Thiêu Đốt Quân Đoàn, lừa những con rồng khác truyền sức mạnh vào Dragon Soul.

Sự thối nát ngày càng tăng cao trong trái tim của của Neltharion, khiến cơ thể của hắn biến dạng kinh khủng. Cũng giống như Sargeras sau khi bị tha hóa, ngày càng giống quỷ dữ.

Cơ thể của Neltharion nứt toạc, trái tim nóng chảy lộ ra từ lồng ngực, máu của Neltharion biến thành dung nham, chảy ra từ các vết nứt trên cơ thể. Đau đớn vì sức mạnh và sự tha hóa cuồng bạo trong cơ thể mắt của Neltharion biến thành màu đỏ.

Từ đó rồng bảo hộ Neltharion the Earth-Warder biến thành Kẻ Hủy Diệt Deathwing the Destroyer.

Sức mạnh quá lớn của Demon Soul làm cơ thể của Deathwing không thể chịu nổi.

Hắn đã ra lệnh cho các nô lệ của mình rèn một bộ giáp bằng kim loại Adamantium, kim loại cứng nhất Azeroth.

Bộ giáp được sử dụng như một vật chứa để chứa đựng và điều khiển sức mạnh cuồng nộ trong cơ thể của Deathwing.

Các mảnh giáp được gắn chặt vào cột sống của Deathwing, để ngăn sức mạnh của Deathwing phá hủy cơ thể của hắn.

Việc này đến bây giờ lại làm khó cho Lộc Động Đình.

Hiện nay Azeroth muốn kiếm được một con rồng đều không dễ, tìm được Deathwing và đánh chết, Lộc Động Đình không thể không lấy ít nguyên liệu nấu ăn được. Nhưng những miếng giáp Adamantium lại gắn chặt vào cơ thể của Deathwing.

Tháo những mảnh adamantium đối với Lộc Động Đình là không khó. Khó khăn là ở chỗ tháo các mảnh giáp adamantium sẽ làm cho thịt của Deathwing bị xé rách. Mà nếu khối thịt không nguyên lành sẽ ảnh hưởng tới khẩu vị của món ăn. Lộc Động Đình là không có khả năng vất vả săn bắt được một con rồng để rồi không lấy được miếng thịt ngon nào.

Hầu hết các động vật có xương sống, bộ phận ngon nhất là nội tạng và da, sau đó là mắt, tai lưỡi, môi, cuối cùng mới là các phần thịt.

Da tất nhiên là ngon hơn nhiều bộ phận thịt, vì da có nhiều protein tổng hợp nhất là collagen, hơn nữa dưới da lúc nào cũng có một lớp mỡ mỏng. Điều này làm da thường có độ co dãn, rất có nhai kính, hơi béo lại không ngán.

Thịt cũng phân chia thành nhiều loại, nhưng được ưa chuộng nhất là các phần thịt có chứa mỡ, hoặc mỡ và thịt hòa trộn cân bằng hoặc thịt và mỡ thành nhiều lớp.

Khá nhiều loại động vật có xương sống bị con người sử dụng làm thực phẩm, nhưng phần thịt ngon nhất ngoài nội tạng không khác biệt đều là chân hoặc đuôi.

Vì hai bộ phận này thường là mỡ và thịt tỉ lệ phân phối khá đều, chất thịt chắc chắn, phần đuôi còn có tỉ lệ da rất lớn. Điều này cũng áp dụng với rồng, dù sao rồng cũng là động vật có xương sống.

Lộc Động Đình đang cố gắng tìm cách tách các tấm giáp adamantium ra làm sao để không làm tổn thương đến da thịt đuôi của Deathwing.

Lộc Động Đình khá chắc chắn thịt đuôi rồng chính là phần thịt ngon nhất của cả con rồng, tất nhiên ngoại trừ nội tạng. Tiếc là nội tạng của Deathwing cũng chẳng còn cái gì ra hồn, với một trái tim bị ô nhiễm nóng cháy, thử hỏi có cái nội tạng nào của Deathwing còn ngon lành được.

Lộc Động Đình nhớ rõ ràng Tohru từ khi làm hầu gái cho Kobayashi đều thường xuyên mời Kobayashi ăn đuôi của chính mình.

Đên một con rồng đều thích làm món ăn từ đuôi của mình như thế, hẳn là đuôi rồng cũng chính là món ăn ngon đến nỗi rồng cũng không thể kháng cự.

Giống như đối với nhân loại: “đến bồ tát cũng không kìm lòng được trước nồi thịt chó.”. “Sống trên đời ăn miếng dồi chó, chết xuống âm phủ biết có hay không.”.

Sindragosa thấy Lộc Động Đình loay hoay mãi bên xác của Deathwing, cảm thấy hiếu kỳ liền đi lại xem. Đến nơi thì thấy Lộc Động Đình đang cố gắng nhẹ nhàng nhất để gỡ lấy các tấm giáp Adamantium. Sindragosa cũng không biết Lộc Động Đình muốn làm gì, nhưng nghĩ rằng adamantium cũng là cực kỳ quý trọng kim loại.

Các mảnh giáp adamantium được gắn vào cơ thể của Deathwing bằng ma thuật của Drogbar. Drogbar là một chủng tộc pháp sư cực kỳ thông minh với vẻ ngoài thô kệch của thú nhân. Họ sống trong các hang động sâu vô tận tại Highmountain, cũng giống như các thợ rèn yêu tinh(goblin), họ cũng là nô lệ của Deathwing.

Sindragosa đối với ma pháp là cực kỳ hiểu biết, đối với rồng ma pháp là bản năng từ lúc sinh ra. Loài rồng thậm chí còn không cần học tập để sử dụng ma pháp, chỉ cần nhìn thấy ma pháp, bản năng ma pháp của rồng liền tự động học được cách sử dụng.

Ma pháp của drogbar đối với Sindragosa cũng giống như đồ chơi trẻ con.

“Leng keng... leng keng…!”

Chỉ cần nhẹ nhàng sử dụng ma lực phá giải, Sindragosa dễ dàng làm cho các mảnh giáp adamantium rơi ra khỏi thân thể Deathwing. Các tấm kim loại rơi trên mặt đất phát ra tiếng leng keng làm Lộc Động Đình chú ý.

Lộc Động Đình quay đầu lại nhìn thấy đầu và cổ của Deathwing đều được bóc ra sạch sẽ. Lộc Động Đình bước lại sờ sờ phần cổ nguyên vẹn của Deathwing, không thấy mảnh thịt nào bị bóc ra.

Lộc Động Đình nhìn vào Sindragosa, muốn mở miệng ra mắng Sindragosa có cách để tháo các miếng giáp ra khỏi cơ thể của Deathwing lại để hắn lao lực nghĩ cách từ nãy giờ.

Nhưng chợt nghĩ đến cảnh vừa nãy, lời mắng chưa ra khỏi miệng đã bị Lộc Động Đình nuốt lại.

Nhanh chóng thay đổi gương mặt từ hùng hổ biến thành tươi cười lấy lòng, Lộc Động Đình nói với Sindragosa:

“Cô có thể gỡ mấy miếng sắt này ra à?”

“Có thể” – Sindragosa mỉm cười gật đầu nói tiếp – “Những mảnh giáp này được gắn vào xương sống của Deathwing bằng ma pháp của Drogbar. Tháo ra cũng thật dễ dàng.”

Lộc Động Đình lập tức quên đi khó chiu, thực vui mừng nắm lấy tay Sindragosa kéo cô ại phần đuôi của Deathwing nói:

“Đây đây, lại đây, gỡ mấy cục sắt này ra đi.”

Sindragosa nghe lời, sử dụng ma lực nhẹ nhàng tháo hết các tấm giáp adamantium ra khỏi đuôi của Deathwing. Trong lòng lại khó hiểu, vì sao Lộc Động Đình lại muốn lấy mấy miếng admantium ở phần đuôi. Tự nhủ hẳn là Lộc Động Đình có lý do gì đó, nhưng lòng hiếu kỳ lại như có mèo cào ở trong lòng, cuối cùng nhịn không được hỏi:

“Ngươi lấy mấy miếng adamantium này làm gì? Nhiều nhất tốt nhất hẳn ở phần ngực chứ.”

++++++++++++++++++++++++++++

Tác giả thấy được 2 người cất giữ, thật là quỳ xuống cảm tạ hai vị. Nhưng vì sao không ai bình luận hết á? Thật ra tác giả muốn cầu nhất là bình luận, chỗ nào tác giả chưa được thì còn biết để sửa, như vậy mới có thể tiến bộ. Tự đọc sách của mình nhiều lúc sai chính tả mà tác giả vẫn không thấy mặc dù đọc đi đọc lại nhiều lần để kiểm tra.

Quỳ cầu các độc giả để lại bình luận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.