- Tiểu gia hỏa, ngươi không muốn sống chăng?
Thanh Hỏa không nghĩ tới Mộ Hàn đúng là một chút cũng không thèm để ý
sinh tử của mình, sau một lúc im miệng không nói mới lạnh giọng mở
miệng, ở trong lời nói lộ ra sát khí.
- Nếu ngươi thật muốn chết, hiện tại bổn tọa có thể thành toàn ngươi!
Cho dù không có ngươi hỗ trợ, bổn tọa cũng có thể thoát khốn, đơn giản
là nhiều chút thời gian mà thôi.
Mộ Hàn cười hì hì nói:
- Đã như vậy, vậy ngươi tranh thủ thời gian động thủ đi! Ta một cái
Dương Hồ thất trọng thiên tu sĩ nho nhỏ, có thể được một vị tam trọng Hư Kiếp cảnh cường giả chôn cùng, cuộc đời này không uổng!
Dứt lời, Mộ Hàn không thèm nhìn Thanh Hỏa đang nhíu mày, lại là yên tâm có chỗ dựa chắc, một bộ ước gì ngươi ra tay.
- Ngươi...
Thanh Hỏa tức giận đến trên mặt đều biến sắc, gân xanh chỗ thái dương
trực nhảy, đã qua một hồi lâu, mới đè xuống tức giận trong lồng ngực.
- Tiểu gia hỏa, ngươi muốn như thế nào mới nguyện ý ra tay giúp đỡ?
Mộ Hàn hỏi ngược lại:
- Ngươi vì sao cần muốn ta hỗ trợ?
Thanh Hỏa chần chờ một chút, mới nhìn chằm chằm Mộ Hàn nói:
- Bởi vì ngươi tu luyện công pháp có thể kháng cự ngoại giới hấp phệ!
Chỉ cần ngươi đem cái loại hấp lực lúc trước chống lại Hỗn Nguyên tiên châu kia thi triển ra, bổn tọa sẽ mượn nhờ Hỗn Nguyên tiên châu, làm
cho nó vô hạn phóng đại, chống cự Huyền Hoàng bảo thạch hấp thu Hỗn
Nguyên tinh khí. Chỉ cần lực lượng của Huyền Hoàng bảo thạch kia tiêu
hao tới trình độ nhất định, chúng ta liền có thể nhẹ nhõm thoát khốn!
- Thì ra là thế.
Thanh Hỏa càng đem hấp phệ chi lực nguồn gốc từ Tử Hư Thần Cung kia coi là tu luyện công pháp đặc thù nào đó, Mộ Hàn cười nhẹ một tiếng, lại
phút chốc xoay chuyển lời nói:
- Bất quá, tại sao ta phải hỗ trợ? Thanh Hỏa, nếu như ta nhớ không lầm,
tựa hồ ta đến bây giờ còn không biết lý do ngươi tiễn ta phần đại lễ này a.
- Cái này...
Thanh Hỏa nghe vậy, trên mặt hiện lên một tia xấu hổ.
- Tiểu gia hỏa, chuyện cho tới bây giờ, bổn tọa ta cũng không gạt ngươi. Ở ngàn năm trước lúc độ tam trọng Hư Kiếp, linh hồn của bổn tọa từng
gặp trọng thương, hôm nay mặc dù đã lành, nhưng tu vi lại khó có tiến
thêm. Cho nên, từ khi bổn tọa trong lúc vô tình ở Giới Bích không gian
lấy được Hỗn Nguyên tiên châu này, liền muốn tìm một thân thể thích
hợp đến dung hợp hồn thể của bổn tọa, nếu có thể thành công, có thân thể làm chỗ dựa, tu vi đình trệ ngàn năm của bổn tọa sẽ lần nữa tăng lên,
đột phá tứ trọng Hư Kiếp, ngũ trọng Hư Kiếp... Thậm chí Võ Tiên chi
cảnh.
- Ngươi là Linh Hư tộc nhân, truyền thừa chính là năng lực thiên phú có thể luyện hóa thế gian hết thảy lực lượng.
- Ngươi có được thân thể huyết mạch Linh Hư tộc, vừa vặn phù hợp bổn tọa yêu cầu, hơn nữa có Hỗn Nguyên tinh khí Hỗn ở trong Nguyên tiên châu
trung hoà, hồn thể của bổn tọa cùng thân thể ngươi liền có thể hoàn mỹ
dung hợp, hơn nữa sau khi dung hợp, linh hồn của ngươi cũng không biến
mất, mà sẽ cùng linh hồn bổn tọa lẫn nhau cùng tồn tại. Tiểu gia hỏa,
đến lúc đó, ngươi là ta, ta là ngươi, lẫn nhau là một khối.
- Từ Dương Hồ thất trọng thiên trực tiếp bước vào tam trọng Hư Kiếp
cảnh, có thể nói là một bước lên trời, thậm chí ngày sau còn có thể trở
thành Võ Tiên... Tiểu gia hỏa, ngươi nói bổn tọa tiễn đưa có phải đại lễ hay không?
...
Mộ Hàn bừng tỉnh đại ngộ, giờ mới hiểu được Thanh Hỏa vì sao ở chính
giữa Thái Tố Tiên Khí phát hiện mình sẽ theo đuổi không bỏ, nguyên lai,
hắn đánh chính là chủ ý như thế này.
Đối với Thanh Hỏa giải thích, Mộ Hàn đã tin tưởng tuyệt đại bộ phận.
Duy chỉ có một câu trong đó, Mộ Hàn xì mũi coi thường.
Hai linh hồn lẫn nhau cùng tồn tại? Loại chuyện ma quỷ này cũng chỉ có
thể lừa gạt tiểu hài tử. Mộ Hàn tuyệt không tin, thực đến thời điểm đó,
Thanh Hỏa sẽ tiếp tục giữ lại linh hồn của mình vướng bận, hai cái linh
hồn cộng đồng chiếm cứ một cỗ thân hình, có thể so với một cái linh hồn
độc chiếm càng thoải mái sao?
Nếu như đem Mộ Hàn phóng tới trên vị trí của Thanh Hỏa, hắn cũng sẽ không lưu lại linh hồn của đối phương.
- Tiểu gia hỏa, ngươi cân nhắc ra sao?
Thấy Mộ Hàn lặng yên không lên tiếng, mà bốn phía những sương trắng Hỗn
Nguyên tinh khí kia đã chấn động càng ngày càng kịch liệt, Thanh Hỏa lập tức trở nên có chút lo lắng .
Giờ phút này, trên mặt Thanh Hỏa cũng không nhịn được lộ ra một nụ cười khổ.
Ai có thể nghĩ đến, Mộ Hàn cái Dương Hồ cảnh tu sĩ này đúng là khó chơi
như thế, thật vất vả ở trên Linh Tiêu Sơn đem hắn chặn đứng, nhưng cuối
cùng vẫn là bị hắn trốn vào trong núi. Trên đỉnh Linh Tiêu Sơn, tu vi
của hắn tuy bị cắt giảm trên diện rộng, nhưng cũng có tiêu chuẩn Thần
Hải thất trọng thiên đỉnh phong, dùng thủ đoạn của nó, coi như là gặp
được mười mấy nhân loại tu vi đồng dạng là Thần Hải thất trọng thiên, nó cũng có lòng tin chiến thắng.
Nhưng hết lần này tới lần khác nó đem hết thủ đoạn, lại thủy chung không làm gì được Mộ Hàn!
Ở bên trong Linh Tiêu Sơn, Huyền Hoàng Thái Dương cương khí kia tồn tại, khiến nó trì hoãn thời gian càng dài, đối với mình càng là bất lợi,
cuối cùng chỉ phải sớm lấy ra Hỗn Nguyên tiên châu. Vốn Thanh Hỏa là ý
định sau khi bắt được Mộ Hàn, sẽ về trong U Ảnh thần điện rèn luyện một
phen, lại đem hắn hút vào Hỗn Nguyên tiên châu, tiến hành dung hợp.
Nhưng Mộ Hàn cường hãn, khiến nó không thể không cải biến kế hoạch, tuy
cuối cùng sẽ có chút ít khuyết điểm nhỏ nhặt, nhưng tổng khá giả hơn để cho Mộ Hàn lần nữa đào thoát.
Nguyên lai tưởng rằng đem Mộ Hàn thu nhập Hỗn Nguyên tiên châu là đại
cục đã định, nhưng không ngờ thậm chí ngay cả người mang châu đều bị
Linh Tiêu Sơn một ngụm nuốt vào.
Ở dưới tình huống Huyền Hoàng bảo thạch kia bắt đầu hấp thụ Hỗn Nguyên
tinh khí, Thanh Hỏa căn bản không có khả năng lại lợi dụng Hỗn Nguyên
tinh khí đến dung hợp thân thể cùng chính mình hồn thể của Mộ Hàn. Hơn
nữa, sau khi tiến vào Hỗn Nguyên tiên châu, mặc dù là nó cũng sẽ phải
chịu ước thúc không nhỏ, hơn nữa bốn phía bên ngoài châu tất cả đều là
Huyền Hoàng Thái Dương cương khí nồng đậm đến cực điểm, để cho hắn có
một thân thực lực khủng bố không có đất dụng võ, chỉ có thể mượn nhờ Mộ
Hàn đến thoát khốn.
- Thật sự là mua dây buộc mình!
Trong nội tâm Thanh Hỏa thầm than, nhưng hai con ngươi lại nháy cũng
không nháy mắt nhìn chằm chằm vào Mộ Hàn, trong lòng sát cơ lặng yên bắt đầu khởi động. Nếu như Mộ Hàn vẫn là cận kề cái chết cũng không muốn
hợp tác, vậy nó cũng chỉ có thể như Mộ Hàn mong muốn, lấy tính mệnh của
hắn. Không có Mộ Hàn hiệp trợ, nó thật sự cũng có biện pháp ở trước khi
Hỗn Nguyên tinh khí toàn bộ biến mất thoát khốn, chỉ là bởi như vậy, tu
vi của hắn nhất định sẽ thụt lùi, thậm chí có khả năng ngã xuống đến
dưới Huyền Thai Cảnh!
Đường đường Ảnh Hầu U Ảnh tộc tọa trấn một phương, tam trọng Hư Kiếp
siêu cấp cường giả, vậy mà lưu lạc làm một tiểu nhân vật chỉ có thể so sánh với tu sĩ Võ Cảnh, Thanh Hỏa làm sao có thể thừa nhận được? Nếu là thật sự đã đến tình trạng như vậy, đối với Thanh Hỏa mà nói, có thể nói là sống không bằng chết!
- Muốn ta hỗ trợ cũng có thể.
Mộ Hàn đột nhiên nói, rốt cục để cho Thanh Hỏa nhẹ nhàng thở ra, nhưng
câu dưới của Mộ Hàn, lại làm cho lòng của nó lần nữa nhắc tới.
- Bất quá, ta là vì ngươi, mới hãm tại chỗ này, có thể nói là bị thụ tai bay vạ gió, Thanh Hỏa, ngươi không có ý định tỏ vẻ gì sao?
- Ngươi muốn tỏ vẻ gì?
Thanh Hỏa trầm giọng nói, hai con mắt nhìn chằm chằm Mộ Hàn.
Mộ Hàn bình thản tự nhiên không sợ đón ánh mắt của nó, cười nói:
- Đầu tiên, năm đại pháp thân của ta tất cả đều bị ngươi cầm đi, ngươi không có ý định đem bọn hắn trả lại cho ta sao?
- Cái này tự nhiên sẽ trả!
Thanh Hỏa không chút do dự gật đầu, cơ hồ là nháy mắt thoại âm vừa rơi xuống, bạch, thanh, hắc, hồng, hoàng năm đạo thân ảnh từ trong Nguyệt
Thần Mi Ấn của Thanh Hỏa lập loè mà ra, đúng là kim, mộc, thủy, hỏa, thổ năm đại pháp thân của Mộ Hàn, bọn hắn giờ phút này cũng không lo ngại,
chỉ là lực lượng tiêu hao không ít.