Vườn Trường Bạo Quân

Chương 12: Chương 12




CHƯƠNG 11 PN1

 

“A……A…….Ân…….” cái miệng nhỏ nhắn đỏ sẫm hồng thấu phát ra những tiếng rên rĩ, doanh mắt còn ươn ướt hơi nước lộ ra sự mê hoặc, thân thể trắng nõn ở trên sàng đan hỗn lộn vặn vẹo thân mình.

Lý Dục Long ép ở trên người đối phương, cảm thụ da thịt ma xát thật tuyệt vời, chỉ cảm thấy từng trận khô nóng thẳng vọt tới khố hạ.

Dục vọng cương cứng phấn chấn bừng bừng, nhằm ngay cái nhập khẩu nhỏ hẹp mê người, Lý Dục Long đang muốn tiến quân thần tốc, thiên hạ dưới thân nhanh ôm hắn thanh hô.

“Lão công….”

Lý Dục Long đang bị dục hỏa thiêu đốt bởi vì một tiếng kêu này mà làm cho dục vọng của hắn lên đến đỉnh điểm, hắn ngăn chặn lại cái miệng nhỏ nhắn của đối phương, mãnh liệt hút, liếm, giao triền. Phần eo dùng sức đẩy mạnh, đem phân thân đang cương của mình tiến vào trong không gian nhỏ mềm mại kia.

“Ân…..” Khuôn mặt xinh đẹp nho nhỏ bởi vì đau mà nhăn lại.

Lý Dục Long đau lòng hôn xuống môi y an ủi, phần eo co rúm bắt đầu vặn vẹo, đối phương thuận theo tiết tấu rút ra đẩy vào mà phát ra những tiếng than nhẹ. Lý Dục Long đẩy nhanh động tác phần eo hơn, ngay tại thời điểm hắn đâm vào sắp lên đến đỉnh điểm——-

Đô đô đô đô ~~~~

Lý Dục Long đột nhiên mở to mắt, tiền một khắc thân thể mềm mại còn tại trước mắt tiêu thất. Bỗng nhiên từ trong mộng đẹp tỉnh lại, cảm giác chân thực trong mộng làm cho hắn trong nhất thời khó có thể thích ứng.

Đô đô đô đô ~~~~

Điện thoại nội tuyến lại tiếp tục vang lên, hắn cúi đầu nhìn nhìn phân thân của mình đang ở trạng thái “Đứng dậy cúi chào”, cái đầu như mảnh đất vừa mới được cày ruộng do một đêm ngủ mà mái tóc đen hơi hỗn độn, thấp nguyền rủa một tiếng, xốc chăn lên.

Sàn sạt sa……

Ngòi bút bi cực kỳ nhanh ở trên bút ký phát họa, Lý Dục Long một tay chống cằm, chuyên chú nhìn chằm chằm Lưu Vũ Hi đường nét dịu dàng bên cạnh. Cái mũi nho nhỏ kiều diễm, đôi mắt to lộ ra một chút ngốc ngốc hồn nhiên, còn có một đạo màu hồng kia, lộ ra cái miệng nhỏ nhắn bóng loáng, thật sự là nhìn như thế nào cũng thấy đáng yêu.

Lý Dục Long nhớ tới sáng nay ở trong mộng nếm đến đôi môi của đối phương rất mềm mại và ngọt ngào, không biết nếu trong hiện thực hôn lên sẽ là cái mùi vị gì. Lý Dục Long không khỏi liếm liếm môi mình, thản nhiên mở miệng.

“Uy, đừng chép nữa”

“Chính là… Còn có rất nhiều chưa chép xong…” Lưu Vũ Hi khó xử nói, thanh âm của y thấp ôn nhu, mang theo một tia sợ sệt, Lý Dục Long nhớ tới y là ở trong mộng gọi hắn một tiếng “Lão công”, cả người hiện lên một trận tê dại.

Hắn kéo qua bút ký của Lưu Vũ Hi, lật qua vài cái, khóe mắt hắn liếc nhìn thấy một nam sinh đang nhìn trộm bọn hắn.

“Uy, ngươi” Hắn hướng tay ngoắc ngoắc đối phương, đứa bé trai giật mình, nơm nớp lo sợ đi tới. Lý Dục Long đưa tập ghi chép của Lưu Vũ Hi cho hắn, nói “Ngươi giúp y chép”

“Ách…” Lưu Vũ Hi cùng nam sinh đồng dạng sửng sốt, đứa bé trai cuống quít gật đầu “Vâng…Vâng”

“A…Không cần…” Lưu Vũ Hi không yên tâm hô lấy lại bút ký tránh xa đồng học kia, Lý Dục Long nắm lấy cằm y đem y xoay trở về.

“Tốt lắm, không cần ghi chép, chúng ta đến nói chuyện phím đi.”

“Xin hỏi…Phải tán gẫu cái gì…?”

“Ngươi nói đi?”

“Ta? Ta không biết…” cái miệng nhỏ hồng của Lưu Vũ Hi khẽ nhếch, giống như phát ra âm “Ngậm ta đi” lời mời thông thường, long nhãn của Lý Dục Long nhất thời nổi lên hai ngọn thanh hỏa.

Hắn không cần nghĩ ngợi gì tự động đến gần, một phen hôn lên đôi môi đang hé mở kia. Lưu Vũ Hi nghẹn họng nhìn trân trối, bốn phía nhất thời không tiếng động một con quạ đen bay qua, cả lớp bạn học tập thể hóa đá.

Lý Dục Long nhấm nháp cánh môi mềm nhũn của đối phương, nghĩ thầm tựa hồ so với hương vị trong mộng còn ngọt hơn….

Không khỏi làm cho mình quá mức đầu nhập, Lý Dục Long không có tái hôn sâu, rất nhanh liền rời đi. Lưu Vũ Hi ngây ngốc nhìn hắn, vô ý thức lấy dùng mu bàn tay sát miệng của mình.

“Ngươi lau cái gì?” Lý Dục Long đối với hành động của y có chút bất mãn.

“Dính vào nước miếng…. . . . . . . . . . . . ” Lưu Vũ Hi sỏa hồ hồ (đần độn) trả lời .

Đây chính là ghét bỏ nước miếng của mình bẩn sao? Lý Dục Long tức giận đẩy ra hai tay y, lại trên môi của y hạ xuống một cái hôn, hung hăng liếm mút, giống như muốn trúc căm phẫn trong lòng mình hắn còn dùng đầu lưỡi đảo quanh một vòng trong miệng của Lưu Vũ Hi.

Hắn chính là muốn làm cho hương vị của mình dính ở trên môi Lưu Vũ Hi! Hắn còn muốn trên người đối phương toàn bộ đều là hương vị của mình.

Lưu Vũ Hi lại không tự giác đưa tay lau miệng, Lý Dục Long phẫn nộ rống “Không được lau!”

“Ách?” Lưu Vũ Hi chậm một nhịp, đã muốn lau đi, Lý Dục Long giận dỗi vượt lên cho y một cái hôn nữa, Lưu Vũ Hi lúc này đã có kinh nghiệm, chịu đựng bên miệng thấp ý không dám lau.

“Ngoan” Lý Dục Long lúc này mới vừa lòng sờ sờ gương mặt của y, đúng lúc, chuông vào lớp vang lên, Lý Dục Long tại thời điểm lên lớp liền buồn ngủ, không cần thiết một lát lại tựa vào trên người Lưu Vũ Hi mà ngủ.

Ở trong mộng, hắn tựa hồ lại nghe đến Lưu Vũ Hi dùng thanh âm mềm nhũn yếu ớt gọi mình “Lão công…’

Ân, quyết định lần sau phải để cho y chính mồm gọi….

Lý Dục Long nửa ngủ nửa tỉnh nghĩ, bên môi nổi lên một tia cười đắc ý.

 

Share this:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.