Vương Bài

Chương 94: Chương 94: Kết giao




Ba người nghe Lý Phục nói những lời khó có thể phản bác được thì trầm mặc, hồi lâu Nghê Thu hỏi:

- Lý Phục, cấp trên của anh có biết không?

Lý Phục gật đầu:

- Ngầm đồng ý, cấp trên nói cho tôi biết, ban đầu hãy theo dõi Đỗ Lôi và Đỗ thị quốc tế, rồi quyết định xem có nên chấp hành kế hoạch không. Theo như manh mối mà tôi có được hiện tại thì Đỗ thị quốc tế cũng không biết bộ phận hải ngoại có giao dịch đen, bao gồm những thứ như là đút lót, mưu sát... Tôi cho rằng kẻ địch của tôi hiện tại chỉ có Đỗ Lôi, nhưng tôi đánh giá thấp năng lực của Đỗ Lôi rồi.

Vu Minh cười cười, Lý Phục khẽ đỏ mặt:

- Chắc là tôi đánh giá cao năng lực của mình. Nếu như Đỗ tiểu thư không ngại, tôi vẫn muốn được ở lại làm việc trong công ty Tinh Tinh. Nhưng mà Đỗ Lôi có lẽ sẽ…

Đỗ Thanh Thanh nói:

- Không có án tự sát mà anh phá thì chúng ta đã phải đóng cửa rồi. Yên tâm đi, thân phận của tôi với Đỗ Lôi là như nhau…

Có thể giống nhau sao? Trên lý luận cùng là giám đốc một ngành, thực tế thì…

Vu Minh:

- Tôi cảm thấy Đỗ Lôi là kẻ có tu dưỡng, cho nên không tới mức dùng trò mèo như vậy. Lý Phục rời khỏi Đỗ thị quốc tế thì hắn sẽ không thể giám thị được Lý Phục. Tôi nghĩ hắn cũng hy vọng Lý Phục ở lại công ty Tinh Tinh. Nhưng mà… Lý Phục này, trên phim có câu, tham quan gian, nhưng thanh quan còn gian hơn. Nếu anh muốn dùng sự chính nghĩa của pháp luật để đánh bại Đỗ Lôi thì căn bản không có phần thắng đâu.

Thực là thế sao? Vu Minh biết lời này của mình nhiều ít cũng chỉ có chút an ủi mà thôi.



Đỗ Thanh Thanh đang lái xe thì nhận được điện thoại của Đỗ tiên sinh, mời cô tới văn phòng của anh ta một chuyến.

Đỗ Thanh Thanh và Vu Minh xuất hiện ở trước mặt Đỗ tiên sinh. Đỗ tiên sinh đang ở ngoài phòng chơi golf:

- Mọi người uống cái gì?

Đỗ Thanh Thanh trả lời:

- Nước.

Đỗ tiên sinh nhìn Vu Minh, Vu Minh ngẫm một chút rồi nói:

- Whisky Scotland, thêm đá.

Đỗ tiên sinh buông gậy đánh golf cười:

- Không tệ, không tệ, còn biết Whisky phải thêm đá. Hiểu Hồng lấy cho tôi ba chén Whisky.

- Vâng thưa Đỗ tiên sinh.

Đỗ tiên sinh không nói lời nào, tiếp tục chơi golf, Đỗ Thanh Thanh muốn mở miệng. Nhưng Vu Minh ra vẻ không vội, Đỗ tiên sinh đánh vài lần, sau đó để gậy golf về chỗ cũ, đi tới ngồi xuống, cầm lấy chén Whisky uống một ngụm hết sạch:

- Vu Minh, cha của tôi không nhìn lầm cậu, thực là không phải tầm thường. Đỗ Thanh Thanh cô cũng làm tôi ngoài ý, công ty Tinh Tinh hiện giờ thực là cường thế.

Vu Minh khách khí nói:

- Đỗ tiên sinh là tổng tài của Đỗ thị quốc tế, khích lệ chúng tôi như thế thực không dám nhận.

- Đáng tiếc chỉ là tổng tài, chứ không phải độc tài. Sáng nay ban giám đốc có một vị ủy viên yêu cầu Đỗ thị quốc tế khai trừ Lý Phục, với lý do là vì hắn mạo danh người khác, tiếp cận với tầng lớp quản lý của Đỗ thị quốc tế.

Vu Minh chen vào nói:

- Tôi đoán kết quả cuối cùng nhé, Đỗ tiên sinh với Đỗ Lôi phản đối nhưng đa số mọi người đồng ý. Cuối cùng đồng ý với đề nghị trên.

Đối với quyết định của Đỗ Lôi, Vu Minh cũng không cần phải nghĩ bởi vì lần này đều là nguyên nhân để cho Lý Phục thoát khỏi công ty Tinh Tinh. Cho nên đá Lý Phục đi thì coi như là chiêu cờ tốt nhất.

Đỗ tiên sinh cười:

- Vậy cậu biết gì nữa?

- Tôi đoán Đỗ tiên sinh muốn khuyên bảo Đỗ tiểu thư, bởi vì nhân sự của Đỗ tiểu thư cùng với nhân sự cửa Đỗ thị quốc tế không hề có quan hệ gì cả. Trừ phi là Đỗ tiểu thư đồng ý, nếu không thì Đỗ thị quốc tế không thể nào khai trừ Lý Phục đưuọc. Cho nên Đỗ tiểu thư mà không đồng ý, thì ban giám đốc mới có thể dùng quyền khống chế cổ phần của công ty Tinh Tinh để giải tán công ty Tinh Tinh. Mà chuyện này thì Đỗ tiên sinh hẳn là không muốn nhìn thấy.

Vu Minh bổ sung thêm một câu:

- Tôi đoán.

Sắc mặt Đỗ tiên sinh nghiêm túc nói:

- Ban giám đốc cho tới giờ vẫn chưa bao giờ nhằm vào một gã nhân viên nào để đề ra đề án chuyên môn, tôi cũng biết có vấn đề, nhưng tôi là tổng tài cho nên không thể nào can thiệp vào quyết định của ban giám đốc. Ban giám đốc có quyền giải tán bất cứ một ngành nào của Đỗ thị quốc tế. Tôi cũng không muốn biết đó là vấn đề gì, bởi tôi tin ban giám đốc làm thế là vì lợi ích của Đỗ thị quốc tế.

Đỗ Thanh Thanh hỏi:

- Vậy quyết định cuối cùng kia là sao? Đỗ tiên sinh, tôi sẽ không đuổi việc Lý Phục. Bởi anh ta có cống hiến không hề nhỏ cho công ty, hơn nữa, tôi mà đuổi việc Lý Phục thì Vu Minh, Nghê Thu đều sẽ có ý kiến. Từ đó tôi sẽ mất đi toàn bộ nòng cốt, cái đó không khác gì với việc công ty bị phá sản hết.

Điều thứ 11, “Có lúc phải thỏa hiệp, nhưng thỏa hiệp cũng cần phải có mấu chốt, không thể nào dùng toàn bộ tiền vốn mà đổ vào được”.

- Tôi biết cô sẽ không làm thế, chuyện này tôi với ông già đã thương lượng rồi. Quyết định dùng một cái phương pháp “chiết cành”. Cô hẳn là biết chúng ta với tập đoàn Lâm Hải hùn vốn mở một công ty bảo hiểm, được đặt ở bên tổng bộ của tập đoàn Lâm Hải. Cho nên chúng ta sẽ nhượng lại 60% cổ phần công ty thám tử Tinh Tinh cho công ty Lâm Hải. Tổng bộ vẫn đặt ở Đỗ thị quốc tế, chỉ là ông chủ của mọi người sẽ là chủ tịch của tập đoàn Lâm Hải. Phương án này mọi người có hài lòng không?

Vu Minh hoài nghi hỏi:

- Ban giám đốc liệu có đồng ý?

- Cậu nhầm rồi, trong ban giám thì hai vị giám đốc phụ trách Đỗ thị quốc tế ở Trung quốc cùng nguồn nhân lực, tán thành quyết định này.

Đỗ tiên sinh cười nói:

- Đây là chính trị, ở ngoài sáng, thấy có lỗi sai, bọn họ sẽ nhất trí lập trường. Nhưng nếu không rõ ràng ra sao, thì bọn họ sẽ không để cho đối thủ của mình chèn ép địch nhân của hắn.

Vu Minh hiểu rồi, Đỗ Lôi quá là mạnh mẽ, khiến cho hai vị nhân vật có thực quyền còn lại không hài lòng. Vu Minh cũng không biết, mâu thuẫn của bọn họ là từ xưa rồi. Đỗ thị quốc tế hàng năm đều đưa ra một kế hoạch thị trường, ba vị này đều tranh đấu gay gắt để có thể cho công ty của mình có thể nhận được chinh sách… Đây chính là thái độ bình thường bên trong ban giám đốc, còn nếu như bên trong mà hòa hợp êm thấm, thì vị Đỗ tiên sinh, chủ tịch này, cũng không còn ý nghĩa để tồn tại nữa rồi.

Đỗ tiên sinh nói tiếp:

- Tôi cảm thấy thế cũng tốt, bởi Lâm Hải tập đoàn có một công ty thám tử lệ thuộc, mà Đỗ thị quốc tế cũng có một công ty thám tử, mọi người có thể cạnh tranh cùng hợp tác rồi.

Đỗ Thanh Thanh nhìn Vu Minh, Vu Minh gật đầu:

- Tôi tuy không hiểu nhiều lắm, nhưng tôi tin tưởng nhân cách của Đỗ tiên sinh.

Đỗ tiên sinh khiếm tốn hỏi:

- Thật tình sao?

- Thật.

Vu Minh gật đầu, 15 ngàn cứu cánh, cho cô ca, rồi tặng ô tô, nhân phẩm đại phát a.

- Vậy được. Mai mọi người tới bên tập đoàn Lâm Hải thông báo nhé, tôi sẽ hẹn trước cho, rồi báo mọi người sau. Một vấn đề nữa, tập đoàn Lâm Hải với Đỗ thị quốc tế chúng ta là những đối tác tin cậy của nhau. Mà thực lực bọn họ cũng không dưới chúng ta, tôi hy vọng mọi người qua đó có thể hòa nhập, chứ không phải ly gián, có lẽ mọi người sẽ bất mãn với những người khác của Đỗ thị quốc tế, nhưng mà bọn họ không phải là Đỗ thị quốc tế.

Đỗ Thanh Thanh hỏi:

- Hiệp nghị này là vì Hả Na, hay là….

- Cái này không có quan hệ gì tới cha con Hải Na hết. Tập đoàn Lâm Hải vẫn luôn muốn giao thiệp với ngành thám tử. Đặc biệt là hiện giờ công ty Tinh Tinh ở trên truyền thông đã nổi danh rồi. Đám thương nhân đều biết, mà một khi tập đoàn đạt tới trình độ nhất định thì tiền bạc chỉ là thứ yếu mà thôi, Mỗi lần tăng lên danh dự, thì tốc độ tiền chảy về cũng nhanh hơn nhiều. Mà với sản nghiệp hiện tại thì khó có thể nổi tiếng trên toàn quốc. Nhưng mà công ty thám tử thì khác chỉ một cái án tự sát mà toàn bộ thành phố đều chú ý. Một vụ Thẩm Vạn thôi cũng làm cả nước chú ý. Đây mới chính là lợi ích mà công ty thám tử mang lại cho hai mặt kinh tế và xã hội.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.