Vương Gia Cưng Chiều Bảo Bối

Chương 2: Chương 2: Phần 2




Ngọc Khánh quay lưng bước đi, khăn che màu đỏ rực rỡ phủ xuống mặt. Nàng bây giờ đã là nữ nhân của người ta . . .

“ Á “

Ai đó té chổng gọng ngay cửa

“ Ta nói ngươi thật hồ đồ quả không sai mà, gỡ khăn che đầu ra mà đi, cẩn thận lại ngã nữa bây giờ “

Mạc Thiên vừa giận vừa buồn cười, nhìn nàng té hắn xót xa lắm chứ, hắn quả thực muốn chạy lại đỡ nàng lên, tháo ngay cái đống mão cồng kềnh trên đầu nàng ra nhưng hắn không thể, phải dạy cho nàng bài học, khiến nàng phải hối hận đến chết mới thôi.

Ngọc Khánh xấu hổ vén khăn rồi chạy tuốt ra ngoài lật đật chui lên kiệu hoa. Lúc này nàng mới trưng ra bộ mặt yếu đuối thật sự. Môi nàng mấp máy yếu ớt gọi tên ai đó trong vô vọng

“Vương gia chết tiệt, vương gia xấu xa, lại nỡ để ta cưới người khác, tại sao người không thấy xót xa cơ chứ “

Nàng chu môi khóc ầm ầm, phấn son trang điểm rửa trôi lem luốc. Hic ! Hic. Ngọc Khánh mạnh mẽ lấy vạt áo xì mũi một cái thật kêu rồi hít hà.

Hừ, người ta chỉ là nghe nói Mạc vương gia để ý Phí Hoa công chúa trong cung nên nàng mới vào để xem mặt mũi nàng ta thế nào thôi. Ai ngờ lại bị hoàng thượng đại nhân nhìn trúng rồi ban hôn với “Cục thịt cháy” kia. Khỉ thật mà, nàng không muốn xa Mạc vương gia đâu. Có trời mới biết nàng hư đốn cỡ nào, chính là mỗi tối nàng núp sau màn che nhìn Mạc Thiên vương gia tắm rửa lõa thể, đặc biệt là trước khi ngủ, nàng phải hít lấu hít để mùi của vương gia thì ngủ mới yên giấc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.