Nhất thời, Trương quản gia đi đến trước mặt Tô Cảnh Lương, đột nhiên quỳ xuống, giọng điệu mang theo vài phần cảm kích: “Nô tài cung nghênh thái tử, công chúa - - “
Tô Cảnh Lương gật gật đầu, vừa muốn đi vào trong đại sảnh.
Trương quản gia lại đột nhiên quỳ trên mặt đất bịch một tiếng.
Ánh mắt cảnh giác nhìn xung quanh, mới nhỏ giọng nói một câu: “Thái tử, nô tài khẩn cầu thái tử giúp Dương cô nương... ...”
”Nếu Vương gia cứ cố ý náo loạn như vậy, vương phi nương nương tất nhiên sẽ trách cứ nô tài!”
Tô Cảnh Lương nhíu mày, rồi sau đó nhanh chóng nghĩ tới Dương Xuyến Xuyến.
Trong đầu hiện lên dung nhan mỹ lệ kia, ánh mắt long lanh, chỉ cần liếc mắt một cái, sẽ vô cùng khó quên.
Tô Cảnh Lương nhàn nhạt hỏi một câu: “Xảy ra huyện gì?”
Trương quản gia quỳ trên mặt đất, mang theo vài phần bất đắc dĩ nói:
”Thái tử, Vương gia người.. ... Bắt Dương cô nương chuẩn bị bữa tối... ...”
Trương quản gia nhẹ nhàng bẩm một câu, Tô Cảnh Lương lập tức hiểu có ý gì.
Kìm lòng không được nhíu nhíu mày, sau đó nhàn nhạt gật đầu, nghiêng đầu, vừa muốn mở miệng, lại nghe thấy Tô Sơ Tâm mở miệng trước: “Dương tỷ tỷ sao? Xảy ra chuyện gì rồi hả ? Bị Cẩm Lý làm khó dễ sao?”
”Chi bằng muội đi xem xem... ... . . . Cảnh Lương huynh đi vào trước đi... ... . . .”
Trên khuôn mặt xinh xắn của Tô Sơ Tâm nở một nụ cười nhẹ nhàng.
Xoay người, nhẹ nhàng đi ra xa, nhanh chóng chạy qua đó.
Tóc dài đen tuyền vẽ ra một hình vòng cung đẹp mắt ở trong không khí.
Tay áo hồng nhạt, hơi hơi bay lên, phát ra hương thơm nhẹ nhàng.
Rồi sau đó, chỉ để lại một bóng dáng nhanh nhẹn.
Tô Cảnh Lương hơi hơi nghiêng đầu nở nụ cười, không nói gì, vừa muốn đi vào trong phòng, lại đột nhiên quay người đi về hướng ngược lại .
”Thái tử - - - - “
Trương quản gia hô một câu.
Tô Cảnh Lương lại nhàn nhạt phất phất tay, nói: “ Đi dạo xung quanh, không cần lo !”
Tô Sơ Tâm đi đến trước nhà bếp.