Vương Gia Cuồng Dã: Ngài Dám Cưới Ta Sao?

Chương 75: Chương 75: Long Phượng Tranh Chấp, Lộc Tử Thùy Thủ?




Nhìn toàn bộ xung quanh, phát hiện bốn bề vắng lặng, hơi hơi cong môi.

Nàng biết tính tình Tô Cẩm Lý, ghét nhất là bị người khác thao túng tư tưởng của hắn !

Bị Hoàng thượng hạ chỉ ép đính hôn, ngoài mặt Tô Cẩm Lý không muốn từ hôn, nhưng đáy lòng nhất định lại muốn từ hôn!

Trên gương mặt đơn thuần mà sạch sẽ của Tô Sơ Tâm hiện lên một tia cười lạnh.

Nữ nhân muốn cướp đoạt nam nhân của nàng, nhất định phải chết!

Tô Cảnh Lương là của nàng!

Nàng sẽ không cho phép bất cứ kẻ nào có một chút ảnh hưởng nào với Tô Cảnh Lương!

Cho dù là tò mò, cũng không cho phép!

Tô Sơ Tâm bước vào phòng ăn, trên mặt lập tức biến thành hồn nhiên tươi cười, cười khanh khách nhìn Dương Xuyến Xuyến nói: “Dương tỷ tỷ... ...muội đến thăm tỷ!”

Dương Xuyến Xuyến vốn ở một mình buồn bực muốn chết, nghe được giọng nói, lập tức ngẩng đầu lên.

Hữu khí vô lực gật gật đầu.

Tô sơ Tâm mỉm cười, sau đó nói: “Cẩm Lý lại làm khó tỷ sao?”

”Muội biết trong lòng tỷ nhất định phiền muộn vô cùng!”

”Tính tình Cẩm Lý là như vậy, tỷ không cần để bụng... ...”

”Muội đã đến đây, để muội xem tỷ cần giúp gì hay không !”

Vừa nói, Tô Sơ Tâm vừa đi đến trước mặt Dương Xuyến Xuyến , đáy mắt loé lên một tia chán ghét.

Nếu nàng không phải giả bộ, nàng còn lâu mới tới cái nhà bếp này!

Dương Xuyến Xuyến nhất thời như là nghĩ ra cái gì, đột nhiên nhìn Tô Sơ Tâm,

Hỏi một câu: “Tô vương gia, hắn thích ăn cái gì?”

Tô Sơ Tâm nhẹ nhàng cười, đáy mắt như đang nhớ lại, rồi sau đó, mới nở một nụ cười ngọt ngấy, nói: “Cẩm Lý sao?”

”Huynh ấy vẫn thích cay... ... . . .”

”Nhất là đồ ăn ở Tuyết thành, huynh ấy thích nhất vì đồ ăn ở đó đều là đồ cay.”

”Phải biết rằng, mẫu phi là người Tuyết thành, có thể là do quan hệ huyết thống, Cẩm Lý thích hết sức.”

Dương Xuyến Xuyến gật gật đầu, thì ra là như vậy.

Nhất thời, ánh mắt sáng lên, nói với Tô Sơ Tâm: “Cảm ơn công chúa ... ...”

”Xin công chúa tránh đi, đừng để hun khói lửa cháy làm công chúa bị sặc.”

Tô Sơ Tâm gật gật đầu, mặt hiện lên một tia mỉm cười, đi ra ngoài cửa.

Trong khoảnh khắc quay đầu, khóe miệng Tô Sơ Tâm mang theo một nét cười lạnh như băng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.