Vương Gia Cuồng Dã: Ngài Dám Cưới Ta Sao?

Chương 62: Chương 62: Ta Không Lạ Gì Ngươi




Mình ác độc chỉnh hắn nhiều thứ như vậy, hắn sẽ dễ dàng bỏ qua cho mình sao?

Nhất thời, trông mong nhìn Dư Thúy, nói: “Nương, Tô vương gia đó... ... Hắn có bệnh thích sạch sẽ... . . .”

”Không phải thích sạch sẽ, đó là sạch sẽ!”

Dư Thúy dừng một chút, tiếp tục nói: “Con còn ghét bỏ? Có người đồng ý cưới con, còn là vương gia, người ta không tức giận với con là tốt rồi!”

Dương Xuyến Xuyến nghe nói như vậy, nhất thời đáy lòng có chút bi ai.

Căm giận cắn chặt hàm răng, ánh mắt ngập nước, chớp nháy nhìn Dư Thúy.

Ngoài miệng nói: “Con đi còn không được sao, nương hà tất phải hạ thấp con như vậy ?”

Đáy lòng lại hung tợn nhớ lại - -

Cắt... ... ...

Nam nhân kia xó cái gì tốt, tất cả các người đều coi hắn như bảo bối!

Hừ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !

Nàng đi, nhưng không có nghĩa là nàng gả!

Nếu nàng không có quyền từ hôn, kết cục của từ hôn là chết... ... ...

Thật xin lỗi, nàng không muốn chết, cho nên, nàng sẽ nghĩ cách khiến nam nhân kia chủ động từ hôn!

Ai thắng ai thua, còn phải xem đến cuối cùng !

Đường đường chính chính là Thiên Kim Đại Tiểu Thư của Dương gia, chẳng lẽ còn sợ một người già cổ hủ ?

Dương Xuyến Xuyến vừa nghĩ, đáy mắt lóe ra chút ánh sáng.

Đương nhiên, Dư Thúy không chú ý sự quỷ dị của nữ hài nhà mình.



Khi Dương Xuyến Xuyến đi tới vương phủ .

Vương phi Tuyết Y còn chưa hồi cung.

Đôi mắt tình cảm, mang theo vài phần đánh giá từ trên xuống dưới, nhìn Dương Xuyến Xuyến.

Dương Xuyến Xuyến không quỳ xuống.

Nàng cao ngạo, không quen thói hèn mọn như thế.

Tiểu Bích sau lưng nàng, đèn báo động đã bắt đầu nháy mắt rồi.

Nhìn thấy như vậy, vội vàng nhanh chóng lôi Dương Xuyến Xuyến, sau đó kéo cả người Dương Xuyến Xuyến quỳ xuống .

Tiểu Bích sợ hãi mở miệng nói: “Vương phi nương nương, tiểu thư nhà thần mới đến, cực kỳ mới... ...”

”Cho nên, có chút thất lễ... ...”

Vương phi chỉ cười không nói.

Lườm Tiểu Bích một cái, sau đó mới lại nhìn về phía Dương Xuyến Xuyến, gật gật đầu, vẻ mặt tỏ ra mãn ý.

”Quả nhiên là một cô nương tốt, ngày thường đoan chính xinh đẹp như vậy!”

”Cảm ơn vương phi nương nương đã khen!” Dương Xuyến Xuyến cố làm ra vẻ cúi đầu, biểu hiện ra ngoài vẻ mặt e lệ, nhìn chằm chằm nhìn giầy mình, nhỏ giọng đáp lời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.