“Cảm ơn vương phi nương nương đã khen!” Dương Xuyến Xuyến cố làm ra vẻ cúi đầu, biểu hiện ra ngoài vẻ mặt e lệ, nhìn chằm chằm nhìn giầy mình, nhỏ giọng đáp lời.
”Người đâu, đưa Dương cô nương vào chỗ ngồi.”
Vương phi nương nương Tuyết Y từ ái nói một câu, sau đó lập tức có người đỡ Dương Xuyến Xuyến ngồi ở ghế tựa bằng lông dê.
Không mềm mại mà ấm áp.
Động tác của những người đó đều cực kỳ nhanh chóng, cũng cực kỳ tôn kính.
Có lẽ đều biết đây là vương phi hoàng thượng tự mình hạ chỉ ban cho Tô vương gia.
Tuyết Y cười cười, sau đó ngồi ở bên cạnh Dương Xuyến Xuyến, thân thiết kéo tay Dương Xuyến Xuyến, vẻ mặt dịu dàng nói:
”Bản cung gọi con là Xuyến Xuyến nhé... ... . . . Tương lai chúng ta là người một nhà rồi !”
”Xuyến Xuyến, đứa nhỏ Cẩm Lý này, tính tình có phần táo bạo, cũng có chút không có nhân tình.”
”Nhưng con yên tâm, hài tử của bản cung, bản cung hiểu, nếu nó làm khó dễ con, con cứ việc nói cho bản cung.”
”Mà bản cung cũng sẽ phân phó mọi người trong vương phủ này nhìn Cẩm Lý, nếu nó dám làm khó dễconc, đến lúc đó, bản cung nhất định không tha cho nó... ... . . .”
Tuyết Y thao thao bất tuyệt rất nhiều. Bạn muốn đọc full liên hệ : [email protected]
Dương Xuyến Xuyến càng nghe, đáy lòng càng vui vẻ !
Thì ra hiện tại mình đã có một người hậu thuẫn vô cùng kiên cố.
Bởi vậy, nếu muốn thoát khỏi con lợn giống bá đạo mà tự phụ kia, sẽ dễ dàng hơn nhiều!
Khi Tô Cẩm Lý trở về liền thấy được một màn này.
Mẫu thân của mình, kéo Dương Xuyến Xuyến, một bộ dạng vô cùng thân thiết.
Nhất thời, ánh mắt nghiêm túc.
Vừa muốn xoay người rời đi.
Lại bị mẫu thân mình tinh mắt nhìn thấy, gọi với lại: “Cẩm Lý... ... Con trở về thật đúng lúc!”
”Mẫu phi phải về cung xem phụ vương con, bây giờ Xuyến Xuyến trước hết ở lại vương phủ một chút, mấy ngày nữa, mẫu phi đón nàng tiến cung... ...”
Đợi sau khi Tuyết Y rời đi , Dương Xuyến Xuyến nhàn nhã tự đắc ngồi ở chỗ kia uống trà, chăm chú nhìn cẩn thận tỉ mỉ Tô Cẩm Lý đang đứng đen mặt.