Vương Gia Lãnh Khốc Cực Sủng Tiểu Vương Phi

Chương 34: Chương 34




Lăng Hân và Lăng Huyền đi rồi để lại Lãnh Minh Hạ cô đơn nhìn theo. Ánh mắt hắn buồn buồn không hay cười như mọi lần nữa.

Nàng nhìn Lăng Hân, Lăng Huyền lại nhìn Lãnh Minh Hạ đang đứng im không nói gì. Hừm mấy người này chắc chắn có gian tình.

* 1 phút suy nghĩ *...OMG! Không lẽ là tình tay ba

Đang lúc trí tưởng tượng của nàng bay cao bay xa và muốn bay luôn thì Lãnh Thiên Kỳ cốc đầu nàng một cái.

“ Lại nghĩ bậy gì đó “

“ Người ta có nghĩ gì đâu... “_ Nàng nhỏ giọng phủ nhận nhưng mắt lại nhìn xuống chân.

Lãnh Thiên Kỳ thôi không chọc nàng nữa. Hắn tự rót cho mình và nàng một tách trà, cầm lên từ từ thổi. Đến khi trà nguội vừa uống hắn mới đưa đến bên môi nàng. Nàng liền uống hết phân nửa.

“ Lục đệ không biết đệ đến Lạc Vân thành này để làm gì “_ Vẫn là loại khí chất lạnh lùng băng lãnh đó. Có vẻ như ngoài nàng ra thì đối với bất cứ ai Lãnh Thiên Kỳ cũng đều băng lạnh đối xử.

“ Đệ... đệ đến tìm Hân Nhi về. Nàng ấy là nương tử của đệ”_ Lãnh Minh Hạ hơi ấp úng rồi cũng nói ra. Khi nhắc đến Lăng Hân đáy mắt Lãnh Minh Hạ hiện lên nồng đậm hạnh phúc và yêu thương.

Đúng vậy nàng là nương tử của hắn. Dù nàng có đi đâu thì thân phận người của Lục vương phủ vẫn sẽ dán trên người nàng.

Nghĩ đến đây Lãnh Minh Hạ càng thêm vui vẻ.

Lãnh Thiên Kỳ nhìn vào mắt Lãnh Minh Hạ ánh mắt của Lãnh Minh Hạ khi nhắc đến Lăng Hân chính là ánh mắt của nam nhân dành cho người mình yêu.

Hừm Lục đệ có người trong lòng thì càng tốt, không cần nghĩ đến Vy Nhi của hắn.

Môi Lãnh Thiên Kỳ hơi cong lên. Hắn đưa tay cầm lấy tách trà nàng vừa uống được phân nửa kia đưa lên môi rất tự nhiên uống hết.

Nàng trợn mắt há mồm. Không phải Lãnh Thiên Kỳ lãnh khốc vô tình ưa sạch sẽ sao? Làm sao hắn lại uống tách trà của nàng. Bộ không ai dạy hắn hãy nhận yêu thương đừng nhận vi khuẩn sao?

Nhưng mà nàng biết tên này rất cứng đầu. Quả thật chính là tảng đá cứng ngắt nói cũng không nghe. Nàng dời lực chú ý sang Lãnh Minh Hạ.

“ Ngươi và Lăng Hân là như thế nào? “_ Nàng nhìn chằm chằm Lãnh Minh Hạ.

Bách Lý Đinh Lan cũng kéo ghế lại gần.

Lãnh Minh Hạ đành phải kể đầu đuôi mọi chuyện.

“ Thật cảm động... không ngờ cũng có người có cùng chí hướng với ta, dám trèo tường bỏ chồng “ _ Lần sau có bỏ nhà đi chơi nàng nhất định sẽ rủ Lăng Hân đi cùng.

Một đám người chảy hắc tuyến; Ngươi cảm động là chuyện này sao?!

Lúc này nàng xực nhớ chưa nói rõ thân phận với bọn Đinh Lan nãy Lãnh Minh Hạ đã nói lộ hết rồi nhưng nàng vẫn phải nói rõ. Lại sợ Đinh Lan hiểu lầm nên nàng nói thêm.

“ Dù sao thân phận của bọn ta cũng đâu phải tùy tiện nói ra được. Ngươi sẽ không trách ta đâu phải không” _ Hàn Thiên Vy đáng thương nhìn Bách Lý Đinh Lan.

“ Ta không để bụng đâu chúng ta là bằng hữu mà. Nhưng... ta nên gọi ngươi là Tiểu Vy hay là Lãnh vương phi đây “

“ Vẫn là Tiểu Vy đi “_ Nàng cười vui vẻ đáp. Sau đó nàng kéo Đinh Lan xuống, nói nhỏ;

“ Tiểu Lan ngươi thấy Lãnh Minh Hạ và Lăng Hân thế nào? Có muốn giúp cho mối quan hệ của tốt hơn không? “

“ Ta thấy cả hai đều có tình cảm với nhau nhưng mà Lăng Hân hình như cố tình xa cách Lục vương gia. Có lẽ ta nên giúp họ”

Đinh Lan và nàng bốn mắt nhìn nhau nở nụ cười gian.

“E hèm... Lăng Hân là trọ ở một khách điếm gần đây. Nếu vương gia muốn biết tiểu nữ có thể chỉ cho “_ Bách Lý Đinh Lan gợi ý nói.

“ Cô nương khách sáo rồi. Cứ gọi ta là Lãnh công tử được rồi. Không biết... Lăng Hân nhà ta trọ ở khách điếm nào “

“ Lăng Hân trọ cùng khách điếm với Tiểu Vy. Ngài có thể nhờ nàng dẫn đường “_Đinh Lan tiếp tục nói.

“ A!? Cùng khách điếm sao?...À...Dù sao trời cũng tối rồi ta cũng phải về vậy dẫn đường cho ngươi luôn cũng được. “_ Nàng gãi đầu nói.

Ai nha. Cùng khách điếm vậy mà mình không biết.

Đoàn người nhanh chóng tách nhau ra.

Bách Lý Đinh Phong và Tư Mã Huân về Bách Lý gia trang.

Bách Lý Đinh Lan lấy cớ đến chỗ nàng chơi chút cho nên cả bốn người gồm nàng, Đinh Lan, Lãnh Thiên Kỳ và Lãnh Minh Hạ cùng quay về khách điếm.

_____.__._________.__.________.__.___

Trong phòng trọ của Lăng Hân.

Lăng Hân nhìn chằm chằm ly trà trên bàn.

Lăng Huyền ngồi một bên.

“ Hân Nhi dù muội quyết định ra sao chỉ cần là quyết định của muội ta đều ủng hộ. Bất quá, đừng gượng ép chính mình là được. “_ Lăng Huyền nói xong thì bỏ ra ngoài.

Lăng Huyền đi không lâu thì bọn nàng đã đến trước cửa phòng Lăng Hân.

Bách Lý Đinh Lan đưa tay gõ cửa.

“ Ai đó?”

“ Là ta Đinh Lan đây “

“ Ngươi cho bọn ta vào chứ “_ Nàng nhỏ tiếng hỏi.

Trong phòng im lặng một vài giây rồi cũng nghe tiếng đáp ứng.

“ Cố lên đó “_Nàng đẩy Lãnh Minh Hạ vào.

Lãnh Minh Hạ vào rồi nàng và Đinh Lan rất ăn ý đục 2 cái lỗ trên cửa nhìn lén. Về Lãnh Thiên Kỳ thì đã bị nàng đuổi về phòng rồi.

Lăng Hân nghe tiếng mở cửa ngước đầu nhìn khi nhìn thấy Lãnh Minh Hạ đi vào nàng( LH) cố gắng che giấu đi cảm xúc hỗn độn nơi đáy mắt.

“ Sao lại là ngươi?”

“ Tại sao lại không thể là ta?”_Dứt lời Lãnh Minh Hạ ôm trọn thân hình nhỏ nhắn của nàng mặc cho Lăng Hân có giãy giụa. Hắn thủ thỉ ;

“ Hân Nhi ta rất nhớ nàng. Nàng tại sao lại trốn tránh ta? Nàng...hết yêu ta rồi sao?”

Cả người Lăng Hân lập tức cứng đờ. Nàng cúi đầu đáp lời hắn,

“ Lục vương gia, ngài không cần thương hại ta. Ta biết ngài đến đây là vì Hàn Thiên Vy”

“ Ta thực sự không biết nàng ấy ở đây. Hân Nhi ta đến đây là để đón nàng về. Hàn Thiên Vy nàng ấy đã trở thành Tứ tẩu của ta, nàng ấy không thích ta. Ta đã từ bỏ. Bây giờ người ta cần nhất là nàng Hân Nhi. Những ngày nàng không có bên cạnh ta thực sự rất nhớ nàng. Hân Nhi nàng vẫn còn yêu ta mà đúng không...”_ Lãnh Minh Hạ dường như nói hết tất cả. Vai hắn run run tựa như chỉ cần chạm vào liền đổ vỡ.

Cả căn phòng rơi vào im lặng cho đến khi nghe tiêng thì thầm của Lăng Hân tựa như nói với Lãnh Minh Hạ lại tựa như nói với chính mình.

“ Ta đã cố gắng để quên đi chàng vậy mà... ta vẫn không làm được. Ta vẫn hay vô thức nhớ đến chàng mơ thấy chàng. Ta nên làm sao đây. “

Lãnh Minh Hạ vui mừng thâm tình nhìn Lăng Hân.

“ Vậy nàng không cần phải cố quên ta nữa. Hãy yêu ta nhiều hơn trước kia. Hân Nhi, tin tưởng ta ta sẽ đem hạnh phúc đến cho nàng”

Mặt Lăng Hân đỏ lựng lên.

Hai người họ bốn mắt nhìn nhau dần dần sít gần nhau hơn. Và rồi hai đôi môi chạm nhau. Cả hai cùng chìm đắm trong nụ hôn ngọt ngào.

Bên ngoài,

“ Ôi chu choa mạ ơi hun rồi kìa”_Nàng hào hứng nói với Đinh Lan. Ai ngờ lại thấy mặt Đinh Lan đỏ lên, không dám nhìn vào trong.

“ Khụ...ta...ta...lần đầu thấy người ta hôn nhau”_ Đinh Lan ho khan giải thích.

“ Ầy... vậy ta xem tiếp đây. Éc... Lãnh Minh Hạ đang cởi đồ kìa. Hắn định xơi Lăng Hân luôn đấy à. Cơ mà không biết hắn có mấy múi ha”_ Nàng vừa xem vừa bình luận.

Có ai đó khều nàng,

“ Tiểu Lan ngươi không xem thì để ta xem. Đừng phá ta”_ Nàng phàn nàn hất cánh tay kia đi.

“ Tiểu..... tiểu Vy...không phải ta mà là...”

Nghe thế nàng quay lại thấy Đinh Lan lấp bắp nhìn sau lưng mình. Nàng tò mò xoay lại thì thấy Lăng Huyền và Lãnh Thiên Kỳ đứng đó.

Tay Lãnh Thiên Kỳ còn đang giơ giữa không trung. Mặt hắn đen còn muốn hơn bao thanh thiên.

À há vậy hóa ra người mới khều mình là Lãnh Thiên Kỳ à:v

Nếu vậy thì...ôi mẹ ơi chết toi rồi.

Nàng nuốt nước bọt một cái ực, định giải thích thì Lãnh Thiên Kỳ đã xách nàng lên như xách gà làm nàng la oai oái cả lên.

Nhìn lại phía sau thì thấy Đinh Lan cũng bị Lăng Huyền lôi xồng xộc đi. Ôi dào tội Đinh Lan nàng ấy có làm gì đâu người ta hôn còn không dám nhìn nữa mà. Haizz...Tiểu Lan ta cầu phúc cho ngươi.

( Gà; Ừa bản thân không lo lo cầu phúc cho người ta )

____________________________________

Giới thiệuchươngsau ;

Lãnh Thiên Kỳ áp nàng lên giường, cười tà hỏi;

“ Nàng nói xem ta có nên ăn nàng luôn không”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.