Tô Cẩm Lí nghe được lời như vậy, nghiến răng nói: “Cho người đi tìm nữ nhân Dương Xuyến Xuyến đó về đây!”
“Vâng.... Vâng....” Tiểu Lộ Tử nghe vậy, nhanh chóng quỳ xuống bò ra ngoài. Tô Cẩm Lí tức giận nắm chặt tay, nữ nhân chết tiệt, bổn vương chờ ngươi! Toàn bộ nơi này là của ta, ta không sợ không bắt được nàng! Bên môi Tô Cẩm Lí vẽ ra nụ cười nguy hiểm.
“Tốt! Làm tốt!”
Dương Vạn Tài vỗ chân, bộ dạng hả giận: “ Quyền quý thì sao nào, ta còn tưởng thích con gái bảo bối của ta, ta mới miễn cưỡng đồng ý. Kết quả, bọn họ đã làm thành cái gì đây?! Con xem, ngày thành hôn tân lang không xuất hiện, Vương gia thì có gì hay, Vương gia thì được coi thường người khác hả? Ta chỉ có một đứa con gái, ai dám ức hiếp, không nâng niu, ta có thể sống chết với người đó!”
Dương Xuyến Xuyến trừng lớn mắt nhìn nước bọt của Dương Vạn Tài bay tứ tung. Oa, nàng đột nhiên phát hiện mình có cha yêu thương rất nhiều. Nàng còn tưởng nàng đào hôn về nhà sẽ bị cha mẹ mắng, hiện tại đã không như vậy.”
“Nhưng, Vương thượng có thể hạ chỉ....” Lúc này Dư Thuý lại có chút lo lắng.
“Vậy thì sao? Không lẽ để bảo bối Xuyến Xuyến nhà ta chịu thiệt?”
“Nhìn hôn lễ hôm qua còn không rõ sao, rõ ràng Vương gia không có ý cưới Xuyến Xuyến...”
“Không thích vậy nam nhân kia đang làm gì?”