Vương Phi Của Ta Là Hủ Nữ!

Chương 1: Chương 1: OMG! Xuyên không thật rồi!!!!




Nữ chính và bạn gọi nhau tao mày cho thân thiết, tại mình nghĩ gọi là cậu tớ nghe hơi xa lạ ~∆~

---------------------------------

Hôm nay là một ngày đẹp trời của đầu xuân, chim chóc đậu trên cành cây hót líu lo nhưng...một tiếng sư tử gầm chợt vang lên khiến chúng chim hoảng loạn bay tứ phía

PHƯỢNG THIÊN THIÊN!!!!!DẸP NGAY TRUYỆN ĐAM MĨ MÀ DỌN DẸP PHỤ TAO COI!

Tí tao dọn cho, đang đọc đến đoạn hay mà!

HAY CÁI ĐẦU MÀY! ĐỨNG DẬY MAU!

Cốp! Binh! Bốp!

Á á giết người!

Phượng Thiên Thiên mặt mày ủ rủ đứng dậy cầm cái máy hút bụi từ tay nhỏ bạn thân, tại sao cô lại có một con bạn thân ác ôn như thế này, huhuhuhuhu...

Haizzz, cô là một học sinh cấp 3 bình thường như bao người, cuộc sống nhàm chán vô vị chỉ có đam mĩ là màu sắc duy nhất khiến cô có chút muối khi nói chuyện với bạn bè, tên ôn thần Minh Thiên Tịch đó dám cấm cản cô đọc đam mĩ, thật không công bằng mà ~

Nhỏ bạn thân xấu xa của cô là bạn từ thuở nhỏ nhưng vì qua nước ngoài cùng gia đình nên lên cấp 3 cô mới gặp lại nó. Ba mẹ nó rất giàu mua cho nó hẳn một ngôi nhà rộng thênh thang. Vì nhà nó gần trường mà nhà cô lại xa trường nên ba mẹ cô quyết định cho cô quấn gói đồ đạc sang ở cùng nó. Ô ô, có ba mẹ nào lại nỡ đuổi con ra khỏi nhà như ba mẹ cô không chứ!

Mày lại nghĩ vẩn vơ cái gì đó?

Á á thưa chị em có nghĩ gì đâu!

Thôi kệ, tối nay ngồi đọc đam mĩ tiếp. Ôi, mấy mĩ nam của mị, chờ mị nhé ~

Minh Thiên Tịch nhìn vẻ mặt chán nản rồi lại vui tươi của Phượng Thiên Thiên thì chợt mỉm cười, con bạn này của cô chỉ được mỗi cái nghĩ đến đam mĩ là tâm trạng bay cao chín tầng mây. Nó cuồng đam quá rồi ~~

Ê, Thiên Thiên, nếu có một ngày mày xuyên không thì mày sẽ làm sao?

Tất nhiên là tiếp tục sống thật tốt và lan truyền đam mĩ cho mọi nhà ~ Mà làm gì có xuyên không thật, mày khùng quá đi!-Hôm nay con nhỏ này bị sao vậy trời!

Ý tưởng của mày nghe quái dị thế! -_-

Hay vậy mà!

Thôi mày hút bụi tiếp đi

Minh Thiên Tịch quay đầu đi lên lầu, chắc cho nó xuyên thật cho biết mùi quá, chứ ở hiện đại thế này thì kiếm đâu ra tình yêu khắc cốt ghi tâm để mà lịch kiếp chứ! A ha ha, mình thật là một con bạn tốt mà!

Cô đi lên lầu, lôi từ trong gầm giường ra một quyển sách cũ kĩ. Trên quyển sách có một dòng chữ to chà bá lửa 'Tuyển tập những cách xuyên không đỉnh cao'

Cách 1: Trượt vỏ chuối, vỏ dưa, vỏ gì đó vân vân

Cách 2: Bom nổ và cảnh tượng huy hoàng

Cách 3: Té cầu thang, vấp cục đá...

Cách 4: Sát thủ đại nhân và viên đạn huyền thoại

Cách 5: Thần chú cổ xưa @@@###@@@%&

Cách 6: Vân vân và mây mây...

Nhìn những cách được liệt kê, cô bỗng cười hí hửng một cách rất nguy hiểm, vì cô là một đứa bạn tốt nên cô sẽ chọn cách nhẹ nhàng nhất...thần chú cổ xưa thẳng tiến!

Phượng Thiên Thiên đang ở dưới lầu dọn dẹp đống bừa bộn do mình bày ra đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng, hình như có tên nào đó đang âm mưu tính kế cô a! Chắc chắn là có liên quan đến tên ôn thần Minh Thiên Tịch kia. Cô liếc mắt nhìn căn phòng đóng kín cửa của Minh Thiên Tịch khẽ rùng mình. Hay là cô nghĩ nhiều rồi!

Cạch...

Cửa phòng mở ra, cô giật thót nhìn nhỏ bạn thân từ từ bước ra, khóe môi nó cong lên một độ cong hoàn hảo như vầng trăng khuyết, thật đáng ngờ!

Minh Thiên Tịch đi đến trước mặt cô, miệng lẩm bẩm:

@#@#@##gsjgd@#...

Mày đọc cái quái gì vậy?-Cô hoài nghi nhìn nó, ngôn ngữ người ngoài hành tinh à?

Úm ba là xì bùa mụ Thiên Thiên mau xuyên qua!-Nó đột nhiên hét toáng lên làm cô sợ hết hồn, cô lùi lại một bước nhưng lại thấy trời đất quay cuồng, mọi thứ trước mặt dần biến mất

Phượng Thiên Thiên chỉ cảm thấy cơ thể đang bị rơi xuống với tốc độ rất nhanh, cô hoảng sợ nhắm mắt lại. Có khi nào cô bị té chết không?!

Tốc độ rơi từ từ chậm lại rồi dừng hẳn, cô hé một mắt ra nhìn nhưng khi thấy mọi thứ xung quanh cô lại trực tiếp trợn mắt há hốc mồm. Cái quái gì vậy?! Quần áo cổ đại, công cụ lạc hậu...!

Cô chợt nhớ lại câu hỏi của Minh Thiên Tịch, cô càng kinh ngạc hơn. OMG! Xuyên không thiệt rồi!!! Đứng giữa dòng người tấp nập, Phượng Thiên Thiên đột nhiên ngửa đầu lên trời quát to:

TAO NGUYỀN RỦA MÀY CON BẠN THỐI THA!!!!

-------------------------

Trong lúc đó, tại nhà Minh Thiên Tịch

Cuối cùng con mẹ đó cũng đi rồi!-Cô nằm dài trên ghế sofa nhìn đống hỗn độn Phượng Thiên Thiên chưa dọn xong khẽ thở dài

Tự nhiên thiếu mất con nhỏ ồn ào đó, cô thấy nó cứ thiếu thiếu kiểu nào đó! Giúp thì giúp cho chót, cô đứng dậy, ngón tay vẽ một đường trên không trung, một cánh cửa xuất hiện trước mặt cô.

Thiên Thiên a, con bạn tốt của mày đến giúp mày đây ~

Người bạn tốt như cô thật là hiếm mà. Cô mỉm cười đi qua cánh cổng rồi biến mất hoàn toàn như chưa từng tồn tại....

---------------

Vương Phi Của Ta Là Hủ Nữ-Câu chuyện....bắt đầu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.