Vất vả một đêm, Hiện
tại Lăng Gia đang nhộn nhịp chuẩn đón kiệu hoa để đưa Lăng Lạc Nhân vào
Quân Bình vương phủ. Mà nhân vật chính vẫn không hề có chút động tĩnh,
ôm chăn đắm chìm trong mộng đẹp, đến khi....
”Tiểu thư, gần đến giờ,
người dậy nhanh chóng sửa soạn đi” Tiểu Hỉ cùng Dương Tinh Linh phụ
trách chuẩn bị cho tân nương. Gọi từ nãy đến giờ vẫn chưa đánh thức
được, nha đầu Tiểu Hỉ kia liền không chút tình, dùng khăn ướt để lên
mặt.Tiểu thư đắc tội, vì người quá khó bảo đi.
”Á...ma” Lạnh, là
lạnh đó. Dường như thấy cái xác trắng ngắt của Hàn Lãnh Thiên xuất hiện, hắn dùng bàn tay lạnh lẽo chạm vào mặt nàng, thật khiếp sợ. Bật ngồi
dậy làm rơi chiếc khăn, hơi thở mãnh liệt. Chẳng phải không thù oán sao? Tới giấc mơ còn bị ám như vậy, ngày tháng sau này...thê thảm =”=
”Tiểu thư người sao vậy?” Phản ứng của Lăng Lạc Nhân cũng làm Dương Tinh Linh giật mình. Nếu để vương gia biết được các nàng đối xử chủ nhân như
thế...không biết có nhận được ánh mắt đông chết người không, chỉ mong
những ngày sống kế tiếp đừng có thêm việc gì, thật sự tinh thần của nàng sắp quá tải rồi.
”Ta..không sao, hai người đang cầm gì vậy?”
Lăng Lạc Nhân vuốt nhẹ ngực tự mình trấn an, lại quay sang nhìn Dương
Tinh Linh và Tiểu Hỉ.Lại thấy trên tay những thứ gì đó kỳ lạ, chắc là
vải vóc để may đồ mới, tại sao lại là màu đỏ? Có biết nàng không ưa màu
như vậy? Còn vật kia có khá nhiều viên tròn tròn như ngọc trai đính trên cái bát to, mấy thứ đó quá cầu kì đi?
”Tiểu thư,đây là y phục
tân nương và mũ phượng” Đừng nói là tiểu thư lại chưa từng thấy qua nha, ở Nam Việt quốc này đâu phải chưa có người thành thân, ngạc nhiên như
thế là sao chứ?
”Để làm gì?” Chỉ cần biết tác dụng, đâu cần tìm
hiểu những thứ không liên quan. Và câu hỏi cũng thành công khiến Tiểu Hỉ cùng Dương Tinh Linh té ngửa chấn động vì độ sốc >”