Vương Phi Ngày Ngày Đòi Hưu Phu

Chương 549: Chương 549: Đòn phản công tuyệt đẹp




Bởi vì, đại công tử của quý phủ của vị Lý phu nhân này quả thực đang ở trong cung nhận chức không sai, chỉ có điều lại không phải là cốt nhục do Lý Thượng Thư sinh ra.

Bà ta đã có mang trước khi kết hôn, đêm động phòng hoa trúc đã dùng một thủ đoạn xảo quyệt nào đó để che dấu đi quá khứ, khiến cho Lý Thượng Thư đến nay vẫn tịt chưa biết gì. Cho đến khi sắp sinh thì lại chuyển đến biệt viện rồi sau đó sinh hạ đại công tử, liên kết với bà tử và hạ nhân nói dối là phải sinh non, giấu kín để chuyện này không bị lộ.

Câu nói này của Lãnh Băng Cơ chỉ là một câu nói đùa, nói mà không hề có chủ ý từ trước, nghe như cố ý hay là trong lời nói còn ẩn ý một hàm ý khác? Lý phu nhân bị doạ một trận kinh hồn bạt vía, lén lút liếc nhìn Lãnh Bằng Cơ, Lãnh Băng Cơ nở một nụ cười lạnh lùng đầy ẩn ý nhìn bà ta, ý vị thâm trường, ý tứ sâu xa, đôi mắt với hai con người trong trẻo kia giống như có thể nhìn thấy thế sự vậy.

“Chúng ta thì có gì hay đâu mà phải nghiệm chứng cơ chứ? Con trai ta là cốt nhục ruột thịt của tướng công nhà ta chắc như đinh đóng cột”

“Nếu đã như vậy thì có gì mà phải sợ?”.

Trong lòng Lãnh Băng Cơ sớm đã có dự tính từ trước tự tin, dường như đã có chuẩn bị trước rồi mới tới: “Lý phu nhân sao không đi tìm đại công tử đến đây trước, là đúng hay là sai một lát nữa không phải sẽ biết hay sao, hà cớ gì lại phải tốn thêm nhiều nước miếng? Nếu như sau khi nghiệm chứng mà máu của đại công tử của quý phủ có thể dung hợp được với máu của Lý Thượng Thư thì Vân Triệt nhà ta cũng sẵn sàng nguyện ý tiếp nhận lấy máu nghiệm thân, tuyệt đối không nói hai lời”.

Ngay những lời này vừa dứt, hoàng hậu như bị nói trúng tim đen, tinh thần nhất thời bị chấn. động.

Lúc trước khi Băng Cơ mang thai, hoàng hậu liền nói với Mộ Dung Phong cho rằng nàng đang che dấu những điều dối trá, hoài nghi hài tử trong bụng nàng chỉ là một dã chủng không rõ lại lịch.

Nghe nói Lãnh Băng Cơ tự nguyện đi lấy máu nghiệm thân, nhưng cũng không phải đến lượt Lý phu nhân bày tỏ thái độ, dám tự mình đưa ra kết luận.

“Nếu như Lý phu nhân vẫn cứ kiên quyết như vậy, vậy thì ta cũng không ngại thử một lần, cũng vừa hay có thể giúp nghiệm chứng cho cho chúng ta xem phương pháp lấy máu nghiệm thân này, rốt cuộc có đáng tin cậy hay không?”

Rất nhiều người a dua phụ hoạ theo.

Lãnh Băng Cơ nhìn lại, trong năm năm qua, thể lực đằng sau hoàng hậu vẫn càng ngày càng lớn mạnh. Xem ra, Phi Ưng Vệ của mình nắm bắt thời gian nhanh chóng hành động, nắm chặt, tìm kiếm nhiều điểm sơ hở của những người này thêm một chút.

Đến lúc đó để cho bọn chúng phải quỳ dưới chân mình, ngoan ngoãn gọi một tiếng tổ tông, tâm phục khẩu phục, xem còn ai dám đụng đến một sợi lông của mình?

Hôm nay Lý phu nhân đã chĩa giáo vào miệng của mình trước, đúng lúc trong tay mình lại đang nắm chặt một điểm yếu của bà ta mà chưa ai hay biết biết này, nên có thể khai đao về phía bà ta trước, để cho đám người này biết hệ quả của việc đụng chạm đến mình là như thế nào

Nàng lặng im không lên tiếng, chậm rãi quét qua một vòng rồi cố gắng ghi nhớ thân phận của những người này vào trong lòng.

Đừng trách ta nham hiểm để tiện, nếu như người không đụng chạm đến ta, thì ta cũng sẽ không đụng chạm đến người.

Lý phu nhân không trâu bắt chó đi cày, khi không lại làm những việc ngoài khả năng, không còn cách nào để phản bác lại, không biết phải nên làm thế nào mới tốt.

Bà ta nghiến răng ra lệnh cho bà tử ở bên cạnh: “Ngươi đi mời đại công tử đến đây lấy máu nghiệm thân trước đi.”

Bà tử cúi đầu đi ra ngoài ngay lập tức.

Hoàng hậu âm thầm hướng về phía ma ma tâm đắc của mình nháy mắt một cái, ma ma ngay lập tức hiểu ý, nhân có hội đang không có ai chú ý, lặng lẽ xoay người, bám đuôi chạy theo bà tử. Lý Thượng Thư vừa mới rời khỏi Minh Đức điện, đã bị người gọi trở lại, không biết là có chuyện gì, vừa hỏi được thì mới biết bà vợ nhà mình làm con chim đầu đàn, khiêu khích Phong vương phi, trong lòng có chút buồn bực. Nhưng đang ở trước mặt hoàng hậu, nên không phát ra được.

Hoàng hậu ra lệnh cho người đi lấy một tách trà, rồi đổ thêm nước sạch.

Hai cha con cắt ngón tay, chậm rãi nhỏ máu vào trong ly nước sạch. Tay đại công tử nhà họ Lý run lên vài cái, biểu hiện dường như có một chút căng thẳng, vết máu theo đầu ngón tay rồi xuống móng tay, sau đó mới nhỏ từng giọt vào trong chén trà..

Tất cả mọi người đều đang nhìn chằm chằm vào chén trà, thấy hai giọt máu từ từ phân tản ra, sau đó lại dần dần thẩm thấu rồi cuối cùng dụng hợp lại với nhau.

Lý phu nhân nhất thời giống như vừa mới cướp lại được quãng đời còn lại sau này của mình, thở phào nhẹ nhõm, chỉ vào chén trà, hùng hổ hăm doạ chất vấn Lãnh Băng Cơ: “Nhìn kìa, hai giọt máu đã dụng hợp lại cùng một chỗ rồi. Điều đó chứng tỏ hai người bọn họ hai cha con ruột của nhau, Phong vương phi người còn có gì để nói không?”

Dường như tất cả mọi người đều nhao nhao vào giúp đỡ: “Đúng vậy, xem ra phương pháp lấy máu nghiệm thân này quả thật là hiệu nghiệm. Phong vương phi cũng đừng có quên lúc trước mình đã hứa những gì”.

Đã có một tiền lệ trước như vậy rồi, nếu như máu của Tiểu Vân Triệt không thể dung hợp với máu của Phong vương gia, như vậy thì có thể chứng tỏ, không còn gì để nghi ngờ Tiểu Vân Triệt này là tiểu hoàng tôn giả mạo.

Vẻ mặt của Lãnh Băng Cơ ẩn chứa đầy những ý tứ sâu xa: “Tích máu nghiệm thân có đáng tin cậy hay không ta không biết, những phương pháp hoà tan máu này của Lý phu nhân vậy mà lại có tác dụng”

Lý phu nhân ra vẻ có lý chẳng sợ: “Phong vương phi nói như vậy là có ý gì? Hai người bọn họ vốn dĩ chính là phụ tử, dung hợp cùng nhau thành một thì cũng là hợp tình hợp lý”

Lãnh Băng Cơ không buồn biện hộ gì, chỉ là đột nhiên ra tay bất thình lình, nắm chặt lấy ngón tay của bà tử truyền lời kia, lưỡi dao trong tay nhẹ nhàng xẹt qua, ngay lập tức có máu tươi chảy ra.

Bà tử kêu lên đau đớn một tiếng, dùng sức tránh ra, nhưng lại không thoát khỏi bàn tay của Lãnh Băng Cơ. Lãnh Băng Cơ túm lấy bà ta, trực tiếp đem máu nhỏ giọt vào trong chén trà.

Một chuyện kỳ quái bỗng dưng phát sinh, máu của bà tử và hai giọt máu vừa rồi lại một lần nữa hoàn mỹ dung hợp lại với nhau cùng một chỗ.

Lãnh Băng Cơ lúc này mới chịu bỏ bà tử ra, cười tủm tỉm hỏi Lý phu nhân: “Cái này thì người làm sao có thể giải thích được đây?”

Sắc mặt Lý phu nhân thay đổi, ấp a ấp úng một lúc lâu mà không nói nên lời.

“Nếu như máu của Lý đại nhân và quý công tử đây thật sự dụng hợp là hợp tình hợp lý, thì xin hỏi Lý phu nhân, những lời người phân phó bà tử đặc biệt dặn dò đại công tử là có ý gì?”

“Phương pháp nhỏ máu nhân thân này ta cũng chỉ nghe nói đến ở mức độ nào đó, chứ thật sự không biết nó thực sự có hiệu quả hay không. Vì vậy, để đảm bảo chắc chắn, nên đã nghĩ đến phương pháp ngu xuẩn như thế này”

Lãnh Bằng Cơ cười càng lúc càng thêm lạnh lùng: “Nếu như chính Lý phu nhân người cũng không xác định được có chân thực hay hữu hiệu hay không, vậy mà lại dám dùng cái này để phán xét mối quan hệ cha mẹ con cái giữa hài tử của ta và Phong vương gia, cũng không sợ sẽ oan uổng cho ta sao?”

Lý phu nhân quỳ xuống ngay lập tức một tiếng “phụp”.

Bà ta thật sự sợ hãi rồi, Lãnh Băng Cơ vậy mà lại âm thầm phải người theo dõi bà tử bên cạnh mình, cũng chứng tỏ rằng, nàng đã sớm biết được sự thật, trước khi kết hôn mình không những không còn trinh mà còn mang thai, đối với căn nguyên của bản thân mình rõ mồn một, cho nên mới có thể đoán được, bản thân mình nhất định sẽ âm thầm mưu tính cái gì đó.

Quả thật quá đáng sợ rồi. Phong vương phi rời khỏi thượng kinh năm năm, nhưng hình như đối với những chuyện trên triều đình vẫn như trước mà nắm rõ như lòng bàn tay.

Ít nhất, hài tử nhà mình ở trong cung nhậm chức ngự lâm quân, những chuyện nhỏ bé này, nhưng mà trong những người có mặt ở đây, số người để chuyện này ở trong lòng cũng không nhiều, Lãnh Băng Cơ làm sao lại có thể biết được?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.