Lại nói đến nam nhân kia. Anh ta sau một hồi cũng đến thị trấn này. Thở hổn hển một lúc, chợt nhận ra có vật gì lấp lánh bên đường, anh ta chạy lại xem. Sắc mặt anh ta xám lại. Là giày Tiểu Vân?
Đừng tưởng anh ta yêu quá hóa rồ, thấy cái gì cũng Tiểu Vân. Anh ta chắc chắn vậy là bởi vì trên chiếc giày này có thêu đôi công lửa đang quấn vào nhau, thể hiện tình yêu mãnh liệt, chính anh đã tặng nó cho Tiểu Vân cơ mà!!
Gần như sụp xuống, anh ta thực sự rất lo lắng. Đây không phải là một thị trấn bình thường. Đi ra khỏi cung đâu phải dễ. Phía sau cung chính là rừng, sau rừng chính là thị trấn này. Nếu ai muốn trốn khỏi cung theo đường này thì chắc chắn phải đi qua thị trấn, cho nên thường thì sẽ có người canh gác ở ranh giới rất cẩn mật. Nhưng đây lại không có, đó là bởi vì, muốn thoát khỏi nơi này thì người thường khó mà làm được. Vị trí của thị trấn này nằm ở ranh giới giữa Đại Phong và nước Tây Sinh. Hai nước thường xảy ra ngoại chiến, vì thế nơi này rất hỗn loạn. Thậm chí trẻ con cũng có thể giết người mà không bị ai ngăn cản( thấy ghê). Đặc biệt, đây chính là thiên đường của đàn ông, cũng như là địa ngục của đàn bà. Xuân Hương Lầu ở nơi đây có thể gọi là nổi tiếng khắp hai nước vì quy tụ rất nhiều cô gái đẹp bị lừa, bị bắt hoặc tự nguyện vào đây để kiếm miếng ăn. Và tất nhiên, đó sẽ là miếng mồi ngon cho tất cả những tên muốn tìm vui.
Chỉ nghĩ thôi mà không khỏi rùng mình. Vị nam nhân kia không thể tưởng tượng được nếu Tiểu Vân vào đó thì sẽ xảy ra chuyện gì. Anh ta nhanh chân tìm kiếm cái Xuân Hương Lầu thần thánh ấy.
Đứng trước Xuân Hương Lầu, anh ta thở dài, tại sao trên đời lại có thể tồn tại những nơi như thế này. Anh ta biết rằng, một khi đã vào đây thì dù cứng đến đâu thì cũng bị chuốc rượu đến say mèm. Lúc ấy thì coi như tiền đi thay chủ. Anh chậm rãi bước vào trong.
Tuy không phải lần đầu vào đây nhưng anh không khỏi ngạc nhiên bởi cảnh tượng trong này. Xung quanh toàn những cặp nam nữ quấn lấy nhau, nữ nhân chuốc rượu cho những tên nam nhân ngu xuẩn.
Anh hiện tại đã lấy được bình tình. Anh biết rằng quy luật nơi đây là ban ngày uống rượu đến say, ban đêm mới được ân ái, bởi lẽ lúc ấy mới moi được cạn kiệt tiền của những tên đam mê tửu sắc này. Với tính cách của Tiểu Vân thì sẽ không thể nào đi mời rượu được, vậy chắc chắn cô sẽ là những kĩ nữ để đến tối tiếp chuyện kia. Nghĩ đến đây, anh ta thở phào, Tiểu Vân tạm thời an toàn.
Vừa lúc đó, có hai kĩ nữ lân la đến mời gợi anh vào trong. Anh không những không từ chối mà còn tỏ ra rất thích thú. Anh biết rằng, nếu bây giờ không để bọn người này chuốc rượu thì tối đừng mơ có cơ hội gặp lại Tiểu Vân
....................................................................
Trời sẩm tối..............................
-” Nào nào các vị đại nhân của chúng tôi, giờ vui đã điểm, mời mọi người ngước mặt lên đây nào!”- một bà cô trông chắc tầm 40 tuổi gì đó nhưng trang điểm cực đậm tiến ra từ đại sảnh, giọng bà ta ẻo lả khiến người ta lạnh gáy. Chắc hẳn bà ta là mẫu nương nơi này.
-” Hoan hô”
-” Hay lắm hay lắm”
-” Nhanh đến tiết mục vui đi “
Từng tiếng vỗ tay hưởng ứng reo lên. Từ trong tiến ra là những cô kĩ nữ ăn mặc khiêu gợi, múa những điệu cũng khiêu gợi không kém. Lũ đàn ông trông vẻ mặt rất hứng thú, nhưng vị nam nhân ấy thì ngược lại, trong người chàng có vẻ rất buồn nôn. Cứ thế, tiết mục nào cũng như tiết mục nào, đều mang dáng vẻ khiêu khích, gợi tình.
-” Bây giờ mới đến tiết mục truyền thống của chúng tôi”- Mẫu nương nơi này tiếp tục lên tiếng
Lần này tiếng vỗ tay còn to hơn cả lần trước. Vị nam nhân ấy cũng hơi tò mò, không hiểu tiết mục gì mà mọi người lại hứng thú tới như vậy.
Trên sảnh đường bung một tấm vải siêu mỏng ra, chỉ để cho người xem đủ nhìn thấy mờ mờ những gì diễn ra bên trong đó. Nhạc nổi lên rần rần, từ trong, cả chục cô kĩ nữ bước ra, không khác trước là mấy, nhưng điều đặc biệt là, tất cả đều khỏa thân, trên người không lấy một mảnh vải. Vải làm cho khủng cảnh càng thêm mơ màng, những đường cong của các cô gái này càng lấp ló, ẩn ẩn hiện hiện. Đúng là hấp diêm thị giác mà.
Nhưng khôn có Tiểu Vân! Vị nam nhân càng trở nên lo lắng, phải làm sao đây!?
-” Tiết mục cuối đã kết thúc, bây giờ chắc các vị đại nhân của chúng ta đã mệt rồi nhỉ.....” bà mẫu nương nói câu lấp lửng, cười đầy ẩn ý
-” Mệt rồi” tất cả đều đồng thanh
-” Ngày hôm nay đã có một đại mỹ nhân đến chỗ chúng tôi, tất nhiên là thiếu nữ trinh trắng, cô ấy xinh hơn tất thảy mĩ nữ ở đây đấy, tà áo tím, hương thơm dịu dàng, mỹ nhân hoa oải hương của chúng ta có lẽ chiếm được tình cảm của nhiều đại nhân nhỉ”- mẫu nương phẩy nhẹ chiếc quạt lông ngỗng trên tay
-” 100 lượng”
-” 140 lượng”
-” 500 lượng
-” 1000 lượng”
-” Ôi, 1000 lượng, có ai khác không nào, mỹ nhân của chúng ta không thể chờ thêm được đâu”
' tà áo tím' ' hương thơm dịu dàng' ' mỹ nhân hoa oải hương'
Là Tiểu Vân đấy còn gì!!!
-” 50 vạn lượng”- anh ta lấy túi tiền từ trong người ra đập mạnh xuống bàn
-” Mỹ nhân đã thuộc về vị đại nhân đây”- thấy tiền là hoa mắt, mẫu nương nhanh chóng cầm tiền rồi sai người dẫn đường cho anh ta
............
'Cạch' anh ta mở cửa ra. Trên giường là một cô gái mặc áo tím, nằm giữa ánh đèn nến mờ ảo
-” Tiểu Vân!!”
< END CHAP 6 >
_________________________________
Haniel...