Vương Phi Tiến Lên

Chương 1: Chương 1: Chương 1: Tử chiến đến cùng




Vọng Nguyệt Quốc cùng Sóc Vân Quốc là hai quốc gia lớn mạnh nhất trên đại lục này .

Thiên Thanh trấn là địa giới giao nhau của hai nước , vốn có một trấn nhỏ yên bình nhưng lúc này đã là máu chảy đầy đất, tiếng kêu than dậy khắp trời .

Chiều tà nhuộm đỏ nửa bầu trời .

Ngôi miếu đổ nát cô linh đứng ở nơi đó, mùi máu tươi cùng mùi hôi thối lan tràn đến mỗi ngóc ngách . Một nữ tử toàn thân mặc chiến giáp màu đỏ nằm trên mặt đất , trên mặt đất đen tán loạn bừa bãi, gây chú ý cho người khác nhất vẫn là bụng nàng đã to , xem tình hình từ phần bụng cao vút này thì có lẽ đứa bé trong bụng nàng đã đủ ngày đủ tháng .

Nữ tử vuốt ve bụng mình, sắc mặt nàng đột nhiên tái nhợt như tờ giấy rồi lại tự nhiên lộ vẻ dữ tợn .

“Tướng Quân!” Một tướng sĩ mặc chiến giáp màu đen đi tới .

Cố Thiên Lan mở mắt, trong ánh mắt có một tia hy vọng, điều này làm cho nàng rốt cục có một tia hy vọng nhỏ: “Lương thảo và viện binh đến ?”

Vọng Nguyệt Quốc cùng Sóc Vân Quốc giao chiến ở đây, Cố Thiên Lan là Thường Thắng tướng quân của Vọng Nguyệt Quốc rất ít khi bại trận, lúc này đây vốn là chắc thắng nhưng lại vì nguyên nhân lương thảo bị cắt đứt, tướng sĩ không còn cách nào no bụng nên mất đi sức chiến đấu, viện binh cũng chậm chạp không đến mà khiến tất cả đều rơi vào trong cảnh tuyệt vọng . Mười vạn đại quân lần lượt bị tàn sát, nàng và hài tử của hắn bị vây ở chỗ này, đói bụng cùng thống khổ hành hạ dần dần chỉ còn lại có tuyệt vọng .

“Bệ hạ tới .”

Cố Thiên Lan vốn đã không còn hy vọng trên mặt nhất thời có chút ngạc nhiên: “Hắn đến ! Ta biết, hắn không thể bỏ rơi ta, không thể bỏ rơi việc lo cho quân lính .”

Người trả lời trong mắt lóe lên một tia không được tự nhiên thậm chí còn có một tia thương hại , Cố Thiên Lan cũng không có chú ý tới .

Cố Thiên Lan nhìn đến chỗ cửa có hai người đi tới . Một nam một nữ, hai người đều mặc áo choàng đen , trên đầu mang áo choàng, nam tử vóc người cao to , nữ tử còn lại là xinh xắn lanh lợi .

Nam tử gở áo choàng trên đầu xuống , Cố Thiên Lan trông thấy khuôn mặt anh tuấn uy nghiêm kia thì trong lòng vui vẻ .

“Hoàng Thượng, ngài đến rồi !” Người tới chính là hoàng đế Vọng Nguyệt quốc , trượng phu của nàng Lý Nghiệp Cẩn .

Nàng không nghĩ tới Lý Nghiệp Cẩn sẽ đích thân hộ tống lương thảo đến nghi ngờ trong lòng được quét sạch nàng nhìn nam tử anh tuấn trước mặt, trong lòng nổi lên một chút ý nghĩ ngọt ngào .

Lý Nghiệp Cẩn dừng chân lại từ trên cao nhìn xuống Cố Thiên Lan đang ở phía dưới . Cố Thiên Lan nhìn vẻ mặt của hắn hoàn toàn không có vẻ ôn nhu khi xưa mà là vẻ lạnh lùng vô tình khiến trong lòng Cố Thiên Lan tự dưng sinh ra sợ hãi .

“Bệ Hạ . . .” Nàng lại gọi một câu .

“Lương thảo đã đến ? Bệ Hạ, lại cho ta mười ngày ta nhất định sẽ đem quân xâm lược Sóc Vân đuổi ra ngoài.” Nàng lập lời thề son sắt .

“Không cần .” Lý Nghiệp Cẩn rốt cục cũng mở miệng .

“Cố Thiên Lan, ngươi ở tại chỗ này và chôn cùng mười vạn đại quân đi.”

Cố Thiên Lan sửng sốt: “Bệ Hạ, ngài đang nói cái gì ?”

“Nói cái gì ? Tỷ tỷ, ngươi từ trước đến nay nổi danh là thông minh , hiện tại ngay cả bệ hạ nói gì cũng nghe không hiểu . Ý của bệ hạ là để cho ngươi chết.” Nữ tử kiều diễm đứng bên người hắn gở áo choàng xuống lộ ra gương mặt tuyệt mỹ . Người này không là ai khác, chính là thân muội muội của Cố Thiên Lan nàng , Cố Thiên Tình cũng là Tình Quý Phi trong cung địa vị gần với ngôi vị Hoàng Hậu của Cố Thiên Lan .

Nếu như nói Lý Nghiệp Cẩn ở đây lúc này là tự mình áp tải lương thảo nhưng lại mang đến một nữ tử tay trói gà không chặt như Cố Thiên Tình thì thật sự không giải thích được .

Cố Thiên Lan vẫn là không nghĩ ra . Nàng sinh ra Tướng Môn thế gia Cố gia , Cố gia không con trai , nàng làm đích nữ nên tuổi còn nhỏ đã ra chiến trường, bất quá mười sáu tuổi đã có chiến công hiển hách. Năm nàng mười bảy tuổi đã gả cho thanh mai trúc mã Lý Nghiệp Cẩn, trở thành hoàng hậu Vọng Nguyệt quốc , là nữ nhân được toàn bộ Vọng Nguyệt Quốc được tôn kính nhất .

Sóc Vân Quốc vẫn nhìn chằm chằm, nhưng lại ngại vì thanh uy của nàng không dám xâm phạm . Cố Thiên Lan mang thai mười tháng đối với Sóc Vân mà nói là cơ hội tốt, thừa dịp lúc nàng mang thai mười tháng , Sóc Vân Quốc đột nhiên tiến đánh Vọng Nguyệt, còn phái ra Vân Vương Công Tôn Dịch dũng mãnh vô song. Thủ hạ của Công Tôn Dịch thủ hạ đều là mạnh như sói hổ , Vọng Nguyệt Quốc làm sao ngăn cản được . Vì vậy hoàng hậu Vọng Nguyệt quốc phải mặc chiến giáp ôm bụng đã được chín tháng ra chiến trường đánh với Sóc Vân một trận .

Trước khi nàng phủ thêm chiến giáp rời khỏi kinh đô , nam nhân trước mắt đã kéo nàng lại đưa tay vuốt ve chỗ bụng đã to lên của nàng trong mắt có chút bất đắc dĩ , thanh âm ôn nhu nói: “Lan nhi, Cô chờ nàng cùng Thái Tử trở về . Nàng nhất định phải chú ý an toàn, nàng cùng Thái Tử là người quan trọng nhất của Cô ở trên thế giới này , nếu các ngươi xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, Cô cũng không thể nào vui vẻ tiếp tục sống .”

Vậy mà nam nhân ôn nhu đó hiện tại như là đổi khuôn mặt khác khiến nàng hoàn toàn không nhìn ra, nếu như thân thể cho phép nàng hận không thể xông lên ngăn khuôn mặt của người trước mắt nhìn hắn xem có phải là đã bị người khác giả mạo .

Thế nhưng nàng và hắn từ nhỏ cùng nhau lớn lên, cùng giường chung gối hai năm đương nhiênbiết hắn đó là hắn, không sai .

Cố Thiên Lan hầu như là không tin : “Vì sao ?”

Lý Nghiệp Cẩn không nói gì, Cố Thiên Tình lại khanh khách cười ra tiếng: “Tỷ tỷ thân ái của ta, ngươi thật đúng là có lỗi với cái danh thông minh của ngươi, nguyên nhân đương nhiên là vì có người không muốn ngươi sống a!”

Cố Thiên Tình thân thể kiều diễm nhỏ bé nép trong lòng Lý Nghiệp Cẩn , trong ánh mắt tràn ngập trào phúng cùng hận ý, đâu còn là muội muội nhu thuận nhát gan của nàng ?

“Tỷ tỷ, ngươi biết Bệ Hạ tại sao muốn cưới ngươi không? Bệ Hạ rõ ràng yêu ta, lại không thể không cưới ngươi một nữ nhân hai tay nhuộm đầy máu tươi , bởi vì ngươi là Trấn Quốc đại tướng quân, bởi vì trên tay ngươi có mười vạn Trấn Quốc quân của Cố gia .”

Cố Thiên Tình nói như dao cứa mạnh vào trái tim Cố Thiên Lan .

Cố Thiên Lan sắc mặt của chợt biến: “Không phải như thế!”

—— Thiên Lan, ngươi là nữ tử tốt đẹp nhất trên đời này mà ta đã biết . Ta một mực chờ đợi ngươi lớn lên, hiện tại ngươi rốt cục cũng thành Hoàng Hậu của ta .

Đêm tân hôn, trượng phu của nàng là nói với nàng như vậy!

Mọi người chỉ thấy nàng hôm nay vinh quang nhưng không biết nàng trải qua mưa gió như thế nào . Nàng cũng không thích ánh đao gươm càng không thích cảm giác trên người lúc nào cũng có mùi máu tanh , nàng cũng ước ao nàng ở trong nhà đánh đàn khiêu vũ cùng bọn muội muội . Nàng phủ thêm chiến giáp, không chỉ có bởi vì nàng là đích nữ của Cố gia càng bởi vì nàng phải bảo vệ người nam nhân kia . Thời điểm mỗi khi giết một người nàng đều sẽ nghĩ tới lúc hắn chứng kiến thắng lợi sẽ vô cùng mừng rỡ .

Mà bây giờ, lại có người nói cho nàng biết nam nhân nàng yêu, nam nhân nàng thề sống chết bảo vệ , chán ghét trên tay nàng dính nhiều máu tươi ?

“ Cố gia cũng hận không thể giết chết ngươi .” Cố Thiên Tình giữa môi nhảy những chữ độc ác không gì sánh bằng

“Ngươi làm Hoàng Hậu nhưng phía sau vẫn áp chế thế lực của nhà mẹ đẻ . Tộc huynh bất quá giết một nữ tử lầu xanh, ngươi lại tự nhiên giết chết Tộc huynh, cả gia tộc đều đối với ngươi cực kỳ bất mãn, hận không thể để ngươi đi chết . Ngươi biết người Cố Gia ở sau lưng nói ngươi như thế nào không? Cố gia có một Hoàng Hậu như vậy ngược lại là xui xẻo tám kiếp !”

Cố Thiên Lan nhớ kỹ chuyện này Tộc huynh lúc trước đâu chỉ là giết một nữ tử lầu xanh . Tộc huynh hắn trước mặt mọi người cường đoạt dân nữ, làm hại nữ tử đó mất mặt nghĩ quẫn mà chết. Tộc huynh là đẩy trút trách nhiệm liền nói nàng kia là nữ tử lầu xanh ti tiện , nói nàng kia cố ý quyến rũ hắn . Ngờ đâu nàng kia cũng không phải là dân nữ thông thường , huynh trưởng của nàng là Ngôn Quan . Ngôn Quan mà nói thì không cần nghĩ cũng có thể dẫn đến chết người . Cố gia vốn là danh tiếng quá cao, Bệ Hạ đã sớm đối với Cố gia bất mãn vẫn muốn nhân cơ hội này khiến Cố gia suy sụp , chuyện này có thể trở thành mồi dẫn lửa hủy toàn bộ Cố gia. Cố Thiên Lan là bảo vệ địa vị của Cố gia cũng vì khiến Bệ Hạ nguôi giận, phải ban cho Tộc huynh kia cái chết cái chết .

“Ngươi biết tại sao Cố gia phải để cho ta gả vào trong cung không ? Đêm trước khi ta gả cho bệ hạ , tộc trưởng giao cho ta một nhiệm vụ quan trọng , chính là tìm cơ hội giết ngươi rồi thay thế vị trí của ngươi !”

Nàng ở đây làm hết thảy mọi chuyện vốn là để bảo vệ nhà mẹ đẻ nhưng mà nhà mẹ đẻ của nàng lại hận không thể để nàng chết đi . Bọn họ lại không nhìn ra nàng dụng tâm lương khổ, thật đúng là ngu xuẩn .

“Ta cũng hận không thể giết ngươi chết đi . Ta cùng với Bệ Hạ quen biết trước ngươi, tình đầu ý hợp, ngươi còn nhớ rõ ta từng bị cơn bệnh nặng không ? Ta cũng không phải là trời sinh yếu đuối mà là bởi vì ngươi được gả vào trong cung trước , khi ngươi không sinh hạ được hài tử, sở dĩ chỉ có thể đem ta tới cho bệ hạ !” Nói đến đây, trên mặt Cố Thiên Tình rốt cục xuất hiện một tia điên cuồng .

Nghe đến đó, sắc mặt của Cố Thiên Lan đãhoàn toàn méo mó, nàng quả nhiên là ngu! Lý Nghiệp Cẩn là nam nhân nàng yêu nhất, Cố Thiên Tình là muội muội của nàng uổng cho nàng thông minh, lại nhìn không ra Lý Nghiệp Cẩn cùng Cố Thiên Tình đã sớm có mưu đồ đen tối , xem nàng như kẻ ngu si mà đùa giỡn!

Lý Nghiệp Cẩn đem Cố Thiên Tình ôm vào thật chặt vào trong lòng, vẻ mặt thương tiếc nói: “Thiên Tình, đừng nghĩ, hết thảy đều đã qua . Nàng sẽ là Hoàng Hậu của ta , mà tiện nhân này cũng sắp biến mất khỏi thế giới này .”

Thân thể Cố Thiên Lan mềm xuống vô cùng tuyệt vọng, mà khi nàng xoa đến bụng mình trong mắt của nàng lộ vẻ không cam lòng: “Ngươi muốn giết ta, thế nhưng trong bụng ta lại là hài tử của ngươi, đứa bé này sắp đến ngày sinh , ngươi có thể nào tuyệt tình như vậy ?”

Lý Nghiệp Cẩn đi tới, chân trực tiếp dùng sức đạp lên bụng Cố Thiên Lan .

Cố Thiên Lan cảm giác được đau đớn ở bụng hoảng sợ kêu một tiếng: “Hài tử của ta!”

“Ngươi thực sự cho là nó vẫn còn là một đứa bé ? Cố Thiên Lan,đứa bé trong bụng ngươi đã là một thai chết !” Lý Nghiệp Cẩn tuyệt tình nói

“Ngươi còn nhớ rõ ngươi mỗi ngày đều uống thuốc không ?”

Lý Nghiệp Cẩn vô luận bận rộn như thế nào mỗi ngày đều sẽ đích thân đem cho nàng một chén thuốc, nàng vốn cho rằng Lý Nghiệp Cẩn mười phần mong đợi đứa bé này nhưng nguyên lai chỉ vì muốn mưu sát đứa bé trong bụng của nàng! Nàng vẫn mong đợi đứa bé, nhưng nó lại từng chút một bị hắn hại chết .

Cố Thiên Lan ôm bụng của mình, đột nhiên điên cuồng cười ra tiếng .

Nàng là ngu! Nàng thật đúng là ngu! Hài tử của nàng, bởi vì nàng ngu xuẩn mà chết đi như thế!

“Hài tử, hài tử của ta, mẫu thân đúng là không nên để con đến đây, trên đời này quá nhiều người ác , mẫu thân lại không thấy rõ .” Cố Thiên Lan mắt mở to, độc ác trừng mắt nhìn Cố Thiên Tình cùng Lý Nghiệp Cẩn, hận không thể uống máu ăn thịt của bọn họ .

Cố Thiên Tình bị ánh mắt của nàng nhìn không hiểu sao đột nhiên phát lạnh, từ trong lòng ngực rút ra dao găm liền muốn đâm trên người Cố Thiên Lan . Nhưng Lý Nghiệp Cẩn kéo nàng ta lại : “Thiên Tình, tiện nhân kia là không nên chết, nàng đừng có quên chúng ta cùng Công Tôn Dịch đã có ước định .”

Cố Thiên Tình hơi bình tĩnh một chút, khuôn mặt nhỏ nhắn lo sợ không yên: “Bệ Hạ, ta sai, ta quên Bệ Hạ đã cùng Công Tôn Dịch làm trao đổi, chỉ cần chúng ta đem tiện nhân này giao cho Công Tôn Dịch,đại quân của Sóc Vân liền rời khỏi Vọng Nguyệt , trong vòng năm năm không hề xuất chiến .”

Cố Thiên Tình như là nghĩ đến cái gì đó đột nhiên cười: “Bệ Hạ, Công Tôn Dịch thích ăn thịt người uống máu người, càng thích ăn thai nhi còn trong bụng mẹ , tiện nhân kia rơi vào tay Công Tôn Dịch, ngẫm lại thật đúng là có chút thú vị .”

“Tỷ tỷ, Công Tôn Dịch sẽ mở bụng của ngươi, uống khô máu của ngươi, ăn thai nhi trong bụng ngươi . . .”

Lý Nghiệp Cẩn cũng thấy thú vị, theo đó cười rộ lên .

Hai người đội lại áo choàng, ở trước ánh mắt giết người của Cố Thiên Lan dắt tay đi ra khỏi ngôi miếu đổ nát .

Vào khoảnh khắc hai kẻ lừa nàng hại chết con nàng , Cố Thiên Lan hận không thể xông lên . Nhưng mà, toàn thân nàng vô lực, đau nhức từ phần bụng lan tràn ra, một dòng nhiệt từ dưới bụng tuôn ra, sinh mệnh ở đó cũng dần dần mất đi .

Cuối cùng, nàng loáng thoáng nghe được Lý Nghiệp Cẩn đưa nàng cùng mười vạn gia quân bán cho Công Tôn Dịch .

Một lúc sau , tiếng bước chân đột nhiên vang lên, thần trí của nàng đã từ từ không rõ .

“Cố Thiên Lan, ta phụng mệnh Vân Vương đến, nếu ngươi từ nơi này quỳ đến cầu xin Vương Gia của chúng ta, Vương Gia có thể mở một đường lui, tha cho ngươi một mạng .”

Công Tôn Dịch, Công Tôn Dịch, nàng cho là hắn quang minh lỗi lạc, lại không nghĩ rằng hắn cùng với hai kẻ tiện nhân này là cá mè một lứa! Nàng đã sắp chết, Công Tôn Dịch lại còn đến làm nhục nàng như vậy !

Lý Nghiệp Cẩn, Cố Thiên Tình, Công Tôn Dịch , ba người này đã khắc sâu trong lòng của nàng, nếu là có kiếp sau nàng nhất định không bỏ qua cho bọn họ!

Cách ngôi miếu đổ nát khoảng hơn mười dặm có một bóng dáng khoác chiến giáp màu đen đứng dưới ánh hoàng hôn đang buông xuống ,đôi mắt nhìn chằm chằm nơi xa .

“Vương Gia, mười vạn đại quân của Cố gia Vọng Nguyệt quốc đã toàn quân bị diệt, Cố Thiên Lan đang ở trong miếu đổ nát, chúng ta bây giờ có đưa binh đi bắt nàng không ?”

Nam nhân khoác chiến giáp , khuôn mặt dưới ánh hoàng hôn như ẩn như hiện, một đôi mắt như sao , hắn chuyển động chiếc nhẫn ngọc trên ngón cái : “ Chờ nàng đi cầu ta, nếu như nàng mở lời cầu ta . . .”

Nam nhân khóe miệng hơi câu lên như là nghĩ đến việc gì rất thú vị . Trong đầu của hắn dần hiện ra một bóng dáng toàn thân mặc chiến giáp màu đỏ phát ra khí tức lạnh thấu xương , tuy bộ dạng nhếch nhác nhưng vẫn không che dấu được khuôn mặt xinh đẹp của cô gái đó .

Nếu như nàng đi cầu xin hắn thì hắn nên làm như thế nào đây? Nghĩ đến người kia từ trước đến nay là một nữ tử cao cao tại thượng sẽ quỳ sát ở dưới chân của hắn, bộ dạng của nàng khi cầu xin hắn , Công Tôn Dịch liền cảm giác trong lòng hiện ra một cổ tình cảm mãnh liệt .

Hắn sẽ đem nàng mang về Sóc Vân, từ nay về sau Vọng Nguyệt lại không Cố Thiên Lan, mà trong Vân vương phủ thì sẽ thêm một vị ái thiếp . Đem nữ tử ngông cuồng kiêu ngạo không kềm chế được đó áp dưới thân , chỉ là nghĩ đến thôi Công Tôn Dịch liền cảm giác vô cùng kích thích .

Đêm khuya, hắn phái người đi rốt cục có đáp lại .

“Vương Gia!”

“Cố Thiên Lan cầu xin ta ?” Công Tôn Dịch trong mắt toát ra hưng phấn .

“Vương Gia, Cố Thiên Lan chết!”

Nghe được tin tức này, sắc mặt của Vân Vương Công Tôn Dịch đột nhiên biến đổi , vốn là khuôn mặt suy ngẫm khuôn mặt lúc này đã là cực kỳ khó coi !

Chết !? Nữ tử kia ngông cuồng nói muốn giết nữ nhân của hắn, làm sao lại chết ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.