Một bộ binh hạng nhẹ của Aixenter nắm chặt cây chùy trong tay, gõ vào chiếc khiên gỗ dày trong tay trái một cách đều đặn và theo sát bước chân của đồng đội phía trước.
Là một trong số hơn mười đội trưởng chiến đấu của Đại đội Liroque, gã đã khoảng hơn ba mươi tuổi và không phải là lần đầu ra chiến trường.
Những người đàn ông Đất Bắc, cho dù là nông dân, thợ săn, thợ thủ công hay là tiều phu, thì đều phải biết cầm kiếm chiến đấu từ nhỏ, thậm chí đôi khi ngay cả phụ nữ cũng phải thế.
Hạnh phúc và vinh quang biết bao khi đổ máu trên chiến trường, quyết chiến sinh tử với kẻ địch mạnh mẽ nhất và nâng chén rượu chiến thắng.
Mỗi lần vung cây chùy và cảm nhận được tiếng xương nứt mơ hồ trong cơ thể kẻ địch đều khiến gã hưng phấn không thôi.
Chẳng hạn như hiện tại, gã đội trưởng chiến đấu hơn ba mươi tuổi này vui sướng gầm lên và bắt kịp bước chân của đồng đội mình, sau đó thì vung cây chùy đập mạnh vào một tên lính Star vừa mới quay về nên không kịp phòng ngự.
Gã rống lên, rồi rút cây chùy ra, máu tươi bắn tung tóe lên mặt.
Ngay sau đó, gã đội tưởng tác chiến lao tiếp về phía một người lính Star vừa mới tiến lên để thay thế vị trí không chút do dự.
Tuy vậy, đám người Star này cũng thật kiên cường – Gã nghĩ như vậy, rồi khua khiên vào đối thủ của mình và khiến đối phương loạng choạng.
‘Với mức độ thương vong này, nếu là quân đội bình thường thì đã suy sụp tinh thần từ lâu và bỏ chạy tán loạn.’
‘Trừ phi chúng là tinh nhuệ.’
‘Và có một vị chỉ huy cũng kiên cường không kém.’
Bằng sự nhanh nhẹn cũng như kinh nghiệm, đội trưởng chiến đấu đã né được một nhát đâm hiểm hóc và bất ngờ đến từ đối thủ, lưỡi kiếm sượt qua trán phải của gã.
“Này, ngươi là một cựu binh.”
Nói xong, đội trưởng chiến đấu cười lớn và dùng chùy đập lui kẻ địch.
*Lộp cộp* *Bịch* *Rắc*
Tiếng vó ngựa, tiếng va chạm và tiếng lưỡi kiếm chém vào áo giáp truyền đến từ gần đó.
Một giọng nam hùng hậu và dữ tợn vang lên từ phía một con chiến mã, “… Chúng ta tới tìm Rumba!”
Vốn đang dàn theo đội hình phòng ngự, toàn bộ lính Star đều đồng loạt phấn chấn, hét lớn, tiến lên phía trước theo chiến mã của các hiệp sĩ và lao về phía người Aixenter.
Đội trưởng chiến đấu giật mình. ‘Chúng muốn phá vòng vây?’
‘Nhưng tại sao lại hướng về phía Bắc?’
‘Mặc dù vòng vây ở phía Bắc quả thực yếu hơn ở phía Pháo đài Đoạn Long… Nhưng cho dù có đột phá được thì chúng vẫn phải đối mặt với doanh trại của Đại công tước và đội quân thậm chí còn tinh nhuệ hơn rất nhiều.’
‘Hơn nữa… Tên hiệp sĩ lao ra khỏi đội hình chiến đấu kia?’
Đó là một người đàn ông tràn ngập sát khí. Hắn mạnh mẽ vung thanh đại kiếm, chém bay một cái đầu trong ánh kiếm lập lòe và cơn gió rít gào mang theo máu, thịt. Cùng lúc, chiến mã dưới người hắn cũng đá bay hai người khác.
Sau lưng hắn còn cột một đứa bé và một cây cung màu đen bạc lớn…
‘Khoan đã…!’
Đồng tử đội trưởng chiến đấu co rụt lại.
‘Đó là… cây cung đó?’
Một giây sau.
“Hắn!”
“Là hắn!”
Đội trưởng chiến đấu của bộ binh Aixenter điên cuồng hét lớn. Rồi như thể đã tìm thấy chiến lợi phẩm có giá trị nhất, gã chẳng thèm để ý tới người cựu binh Star đang thở hổn hển trước mặt.
Gã nghiến răng đầy phấn khích, rồi lao thẳng về phía con chiến mã kia không chút do dự.
Đội trưởng chiến đấu gầm lên một cách điên cuồng.
“Cơn Thịnh Nộ Của Vương Quốc!”
Rất nhiều lính Aixenter giật mình, rồi cùng quay sang phía đó.
Đội trưởng chiến đấu nâng khiên lên trên đầu để đề phòng thanh đại kiếm, rồi vung mạnh cây chùy vào hướng bụng ngựa.
Thế nhưng thanh đại kiếm này lại không hề bổ tới như gã nghĩ, mà nó lại rung lên trong tay người đàn ông kia, đâm tới rồi rút lại.
Đội trưởng chiến đấu chỉ cảm thấy xương quai xanh bên phải của mình bỗng ớn lạnh, và rồi cơn đau dữ dội ập đến.
Chiến mã lướt qua người, đầu gối gã khuỵu xuống và máu tuôn ra như mưa từ bên vai.
Nhưng gã vẫn bất chấp tất cả để vung vũ khí của mình lên.
Cây chùy sượt qua bụng ngựa, để lại thêm một vết thương trên đó.
Con chiến mã hí lên đầy thảm thiết, rồi ngã sấp xuống cùng với người đàn ông kia trước mắt gã.
‘Haha… Chí ít thì ta cũng đã ngăn được chiến mã của Cơn Thịnh Nộ Của Vương Quốc’, Đội trưởng chiến đấu thầm nghĩ.
Bỏ khiên xuống, gã ấn vào vết thương đang ứa máu trên vai. Cảm nhận được cơn đau đã vào đến phổi, gã cố gắng nâng cây chùy lên và vung nó về phía người đàn ông đang bò dậy khỏi mặt đất cùng với đứa trẻ trên vai hắn.
‘Đây là, đòn tấn công cuối cùng của ta… Nó sẽ giết chết Cơn Thịnh Nộ Của Vương Quốc…’ Gã nghĩ như vậy.
Đáng tiếc, ý nghĩ này vừa mới xuất hiện thì một bóng người nhỏ nhắn khoác áo choàng đã lao tới từ phía sau và tấn công chớp nhoáng bằng thanh loan đao, chém đứt cánh tay phải đang cầm chùy của gã.
“A!!!”
Đội trưởng chiến đấu hét lên trong sự phẫn nộ và không cam lòng.
Ngay giây sau đó, Genard tiến tới từ phía sau và chặt bay đầu gã.
“Đúng”, Genard vừa thở hổn hển vừa nói với cái xác, “Ta là cựu binh”.
Đội Vệ binh Nộ Hỏa liều mình lao về phía trước, gạt phăng kẻ địch sang một bên và lần lượt đứng xung quanh Arracca Murkh.
Lúc này, Putray và những người khác mới theo tới.
Chiến trường bỗng trở nên hỗn loạn vì cuộc phá vòng vây của người Star.
“Cơn Thịnh Nộ Của Vương Quốc! Hắn ở đây!” Rất nhiều binh lính Aixenter hét lớn lên trong sự hưng phấn. Tin tức này mau chóng lan ra khắp chiến trường.
Phía trước, phía sau, bên cạnh, vô số người Aixenter điên cuồng lao tới như đàn cá mập ngửi thấy máu tươi.
“Thật sao?” Wya bất mãn, “Ông ta chẳng khác nào một mục tiêu di động! Lại còn đang mang Điện hạ trên lưng!”
“Đừng có nghi ngờ chỉ huy của anh!” Putray cũng nhảy xuống ngựa và đứng vào trong đội hình tấn công hình tam giác của binh lính. “Chí ít hãy tin tưởng vào uy danh của Cơn Thịnh Nộ Của Vương Quốc. Điện hạ ở sau lưng ông ta mới là an toàn nhất!”
Thales lo lắng nằm úp mặt vào lưng Arracca và cố nén cảm giác chóng mặt khi vừa mới ngã xuống khỏi con chiến mã lúc trước đó, “Làm sao bây giờ?”
Arracca lạnh lùng cầm kiếm bằng hai tay, rồi chém xuyên áo giáp của kẻ địch bên trái và mặc cho đối phương nằm rên rỉ dưới mặt đất.
Arracca nhìn lá cờ của gia tộc Rumba ở gần đó, rồi lại nhìn vô số kẻ địch đang lao tới và nói với giọng điệu lạnh lùng, “Chiến mã chỉ có thể đưa chúng ta nới nơi này”.
“Đội hình xung kích!” Arracca hét lớn, cả người rung lên. Thales dán sát trên đó có thể cảm nhận trái tim Arracca bắt đầu đập nhanh hơn, cơ thể cũng nóng lên. Cơ bắp của ông ta thì căng phồng ra và rung động đều đặn theo nhịp điệu.
Giống như một con dã thú chuẩn bị bắt đầu bữa tiệc săn mồi của mình.
Cậu chợt nhận ra… Đây là Lực Lượng Chung Kết của Arracca. Với tầm nhìn kỳ lạ kia, Arracca hệt như một ngọn núi lửa sắp phun trào, những tiếng nổ kinh hoàng và dao dộng khủng khiếp phát ra từ bên trong.
Arracca nghiến răng, tay phải cầm kiếm, tay trái nắm chặt lấy phần bao da bọc trên sống kiếm, sau đó thì đưa vũ khí ra sau và lao về phía hàng tá kẻ địch trước mặt.
Như một phản xạ có điều kiện, những người lính còn sống của Đội Vệ binh Nộ Hỏa lập tức bám theo hai bên sườn của Arracca và tiến lên theo chỉ huy của mình không chút do dự.
Trên chiến tuyến, năm thanh kiếm đồng loạt xé gió mà đến. Ba thanh nhắm thẳng vào ngực Arracca, hai thanh còn lại chia sang hai cánh.
Khoảnh khắc tiếp theo, tiếng gầm giận dữ phát ra từ cổ họng Arracca. Arracca đạp mạnh vào đất bằng chân sau, cúi người và vọt vào trong phạm vi của năm thanh kiếm.
Bị trói chặt, Thales cúi đầu hết mức có thể và áp sát vào vai Arracca. Dù vậy, cậu vẫn có thể cảm nhận được có ít nhất là ba lưỡi kiếm vừa lướt qua đầu mình.
Arracca hét lớn, các mạnh máu trên trên tay phồng lên và tạo ra một sức mạnh bùng nổ. Thanh đại kiếm vẽ ra một đường vòng cung đẫm máu giữa không trung!
*Xoẹt*
Ba thanh kiếm, cùng với ba cánh tay, đồng loạt thoát khỏi sự kiểm soát của chủ nhân và rơi xuống đất.
Máu bắn tung tóe lên trán Thales.
‘Lần nào cũng phải máu me như vậy sao?’
Arracca không thèm quan tâm tới hai thanh kiếm tới từ trái, phải, mà gầm lên, húc mạnh vào người lính bộ binh vừa bị mất cánh tay phải kia, rồi hạ gục hắn bằng một cùi chỏ hung mãnh.
Vệ binh Nộ Hỏa chạy dọc hai bên chỉ chậm hơn Arracca một chút. Họ cũng gầm lên vào lao tới, chặn hai thanh kiếm mà Arracca đã bỏ qua trước đó trước khi nó kịp đâm vào chỗ hiểm của ông ta.
Vệ binh bên trái đâm trúng vào bụng dưới của đối thủ, nhưng sau đó lại chỉ đẩy hắn ra mà chẳng thèm kết liễu, rồi tiếp tục chạy theo Arracca đột kích vào hàng thứ hai của kẻ địch.
Vệ binh bên phải thì không may như vậy. Anh ta bị chém trúng vào bả vai, nhưng vẫn liều mạng lao về phía trước và vồ lấy kẻ thù khiến cả hai ngã văng xuống đất. Một vệ binh khác chạy vụt qua hai người đang vật lộn trên đất, nhưng lại không thèm nhìn mà chỉ bổ sung vào chỗ trống của đội hình tấn công hình tam giác và tiếp tục tiến lên.
Chỉ trong một giây ngắn ngủi, với tư cách là mũi nhọn của đội hình, Arracca đã hung hãn xuyên thủng hàng kẻ địch đầu tiên.
Tốc độ không hề giảm một chút nào, ông ta tiếp tục xông tới.
Tuy nhiên, trong phạm vi gần đó, một đội gồm năm cựu binh dày dặn kinh nghiệm đang tiến đến. Ba người cầm khiên và kiếm, hai người còn lại cầm rìu. Họ cảnh giác nhìn Arracca.
“Cơn Thịnh Nộ Của Vương Quốc!” Người ở giữa trầm giọng nói, “Ngươi không qua nổi… Hự!”
Hắn còn chưa kịp nói hết lời thì Arracca đã hung dữ đâm một nhát. Lưỡi kiếm đâm thẳng vào chiếc khiên chắn, thậm chí với cường độ và đà va chạm cực kỳ đáng sợ, nó còn đi xuyên qua bên kia và đâm sâu vào ngực kẻ thù.
Tuy nhiên, sau đó, lưỡi kiếm bị mắc kẹt giữa chiếc khiên và xương ngực.
Kẻ địch kêu rên, nhưng vẫn cố sức giữ chặt thanh đại kiếm của Arracca để tạo cơ hội cho đồng đội trước khi chết.
Một lưỡi rìu xé gió mà đến!
Arracca không chút do dự đấm một phát cực mạnh vào ngay giữa thanh đại kiếm với vẻ mặt điên cuồng!
Thanh đại kiếm gãy làm đôi ngay lập tức!
Sau đó, Arracca đá vào chân người cựu binh cầm khiên thứ hai, rồi lắc cổ tay trái, đập vào mặt của lưỡi rìu và đẩy nó ra xa khỏi đầu.
Trong ánh mắt khiếp sợ của kẻ địch, lưỡi rìu sượt qua cẳng tay của Arracca và xé rách một chút da thịt.
Nhưng đồng thời, lưỡi kiếm gãy của Arracca đã kịp thời đâm vào cổ người lính cầm rìu trước khi hắn kịp có phản ứng.
Hai kẻ địch cuối vẫn tiếp tục tấn công về phía Arracca, nhưng cũng giống như lần trước, ông ta chẳng thèm quan tâm mà chỉ tiếp tục xông lên!
Khoảnh khắc tiếp theo, hai Vệ binh Nộ Hỏa ở hai bên nhào tới, loại bỏ sự đe dọa đến từ hai cánh cho Cơn Thịnh Nộ Của Vương Quốc. Chỉ có điều lần này cả hai đều không gặp may và mất mạng. Mặc dù vậy, những người Vệ binh phía sau vẫn chỉ tiếp tục tiến về phía trước, bổ sung vào đội hình và bảo vệ an toàn cho hai cánh của Arracca.
Thales chợt nhận ra điều gì đó.
Họ – Đội Vệ binh Nộ Hỏa, dùng mạng sống của mình để bảo vệ hai bên sườn của Arracca. Nhờ đó, người sau có thể yên tâm tập trung đột phá trực diện vào kẻ thù, tối đa hóa lực xung kích cực kỳ đáng sợ, khó mà ngăn cản của ông ta.
Hai giây sau, Arracca đột phá hàng thứ hai.
Hàng loạt kẻ địch lại xuất hiện trước mặt.
Hai người ở chính diện cầm giáo. Mũi giáo nhắm thẳng vào tim Arracca với quyết tâm, cho dù có như thế nào thì cũng phải ngăn cản ông ta xông tới.
Ba người khác thì chăm chú yểm hộ ở hai bên hông.
Tuy nhiên, Arracca đã không hề cho họ cơ hội này.
Như một ngọn núi lửa phun trào, Lực Lượng Chung Kết bùng nổ, tràn vào cánh tay phải của Arracca. Ông ta bất ngờ ném mạnh thanh kiếm gãy trên tay ra!
Tiếng rít tử vong kéo dài trong vài giây, sau đó lưỡi kiếm bị gãy, vẫn còn dính máu trên đó đâm thẳng vào mặt một người cầm giáo.
Hắn run lên bần bật, ngọn giáo chĩa về hướng Arracca rơi xuống trong bất lực.
“Không! Anh trai!” Người lính cầm giáo đứng bên cạnh hét toáng lên đầy đau thương.
Vẻ mặt Arracca dữ tợn. Ông ta nắm lấy phần trước của ngọn giáo đang rơi xuống, mượn lực, rồi đâm mạnh nó ngược về phía trước!
Lực Lượng Chung Kết lại bùng nổ lần nữa. Người lính cầm giáo còn lại đang điên cuồng lao tới bỗng bị một lực cực mạnh, không khác gì búa tạ đập trúng ngực, sau đó thì ngã văng ra đất trong tiếng rên rỉ.
Arracca lập tức rút ngọn giáo về, sau đó cầm nó như một cây gậy và quét về phía chân ba người đang lao đến!
Ông ta lạnh lùng quay ngược đầu giáo lại và đâm chết một trong số đó, rồi tiếp tục tiến lên trước.
Đội Vệ binh theo sau tiện đường giải quyết nốt hai người còn lại.
“Ông có thể duy trì thế công như này được bao lâu?” Thales nhìn vô vàn kẻ địch trước mặt, rồi lại nhìn lá cờ của gia tộc Rumba ở phía xa và hỏi.
“Đủ lâu.” Arracca trầm giọng, lao về phía một bộ binh cầm kiếm. “Chỉ cần Đội Vệ binh của ta vẫn còn”.
Năm giây, Arracca đột phá hàng thứ ba.
Trong ánh mắt chết lặng của Thales, Arracca ném ngọn giáo ra, đâm trúng đùi một người đối diện.
Ngay sau đó, Cơn Thịnh Nộ Của Vương Quốc vọt lên trước với hai tay không, mặc dù né được một lưỡi kiếm chém tới nhưng cũng bị nó để lại một vết thương trên tay.
Các Vệ binh lại dũng mãnh xông lên, giải quyết kẻ địch ở hai cánh của Arracca bằng sự dũng cảm và những hy sinh anh dũng.
Giữa vô vàn tiếng gầm thét điên cuồng và giận dữ, một lưỡi rìu xé gió mà đến. Cơn Thịnh Nộ Của Vương Quốc tiến lên trước hai bước, chộp vào cán của ngọn giáo mà mình vừa ném ra, đồng thời xoay người cực nhanh và dùng nó để đỡ lưỡi rìu đang bổ tới.
*Rắc* Ngọn giáo gãy làm đôi, nhưng dường như Arracca đã đoán được từ sớm. Ông ta giữ lấy phần cán bị gãy, lắc người và đánh mạnh nó vào sống mũi của tên lính cầm rìu.
Trong lúc người sau rên rỉ và nhắm mắt lại, Cơn Thịnh Nộ Của Vương Quốc ném ngọn giáo gãy đi, tóm lấy cán rìu và lôi về phía mình. Sau đó, với một cú húc đầu đầy đáng sợ và bạo lực, Arracca đập văng đối thủ ra đất và giật lấy cây rìu.
Vẫn như cũ, Arracca lướt qua hắn và tiếp tục xung kích.
Tám giây, Arracca đột phá hàng thứ tư của kẻ địch, Đội Vệ binh chết mất một người.
Mười một giây, Arracca dùng rìu chém đứt đầu hai người, đột phá hàng thứ năm, Đội Vệ binh chết mất hai người.
Mười sáu giây, lần này kẻ tới rõ ràng là hai sĩ quan mặc xích giáp. Arracca dùng rìu đánh bay một sĩ quan cầm khiên, rồi nhanh chóng giật lấy một thanh kiếm ngắn và đâm nó vào cổ họng người còn lại. Đột phá hàng thứ sáu.
Mười chín giây, Arracca dễ dàng đâm xuyên qua tay thuận của kẻ địch bằng con dao ném của mình, rồi dùng hắn như một chiếc khiên và chặn hai lưỡi rìu lại. Sau đó ông ta nhanh chóng vặn gãy cổ họ, rồi dùng một cây rìu mình vừa cướp được để bổ nát ngực người thứ tư. Hàng thứ bảy bị đột phá, Đội Vệ binh chết thêm một người.
Thales sững sờ nhìn tất cả, nhìn Arracca tay không cướp vũ khí của kẻ thù và phá tan vô số vòng vây bằng khí thế dũng mãnh và bạo lực, cùng với bản năng chiến đấu cực kỳ đáng sợ.
‘Chẳng nhẽ đây chính là… “Hiệp sĩ vô địch khi tay không” mà người mắc bệnh trung nhị kia đã nói ở kiếp trước?’
Dưới lực xung kích của Arracca, bộ binh hạng nhẹ Aixenter chẳng khác nào tờ giấy mỏng, nhanh chóng bị xuyên thủng với tốc độ cực nhanh.
“Điên à, ông ta không biết mệt ư?” Wya vừa thở hổn hển, vừa cắt đứt cổ họng kẻ địch đang rên rỉ dưới mặt đất. Anh ta kinh ngạc nhìn Arracca đang trên đà xung kích, “Chúng ta chạy thẳng một đường, thậm chí còn chẳng hề dừng lại!”
“Anh mới nghe thấy danh hiệu của ông ta lần đầu hay sao?” Putray khịt mũi.
Aida thì mấp máy môi: Chuyển động của tên này khi đối mặt với số đông kẻ địch và đòn tấn công thậm chí còn mượt mà hơn năm năm trước.
Chỉ trong khoảng thời gian vài phút, họ đã đột phá hàng thứ hai mươi mấy của kẻ địch.
Tuy nhiên, Đội Vệ binh ở hai bên cánh cũng không ngừng hi sinh.
Thales cũng lo lắng khi nhận ra rằng, Arracca đang nghiến răng càng ngày càng mạnh, hơi thở cũng ngày càng gấp.
‘Liệu thể lực của ông ta… còn có thể duy trì được bao lâu?’
Arracca lạnh lùng đập cây chùy vào mặt của chủ nhân nó, rồi đẩy cái xác ra và gầm thét tiến về phía người tiếp theo.
Đó là một sĩ quan, trang bị giáp xích đầy đủ và cầm trong tay một cây rìu hai mặt cực lớn.
Hắn ta đang lớn tiếng ra lệnh gì đó.
‘Trông khá giống một chỉ huy’, Thales cau mày, nghĩ thầm.
Cơn Thịnh Nộ Của Vương Quốc là một huyền thoại.
Mọi binh lính Aixenter đều đã từng nghe đến cái danh hiệu ấy – cùng với truyền thuyết về ông ta trên chiến trường.
Trong cơ thể của người đàn ông đáng sợ ấy chứa đựng ngọn lửa giận dữ của toàn Star.
Cho đến giờ còn chưa ai có thể chống lại lực xung kích của ông ta.
Ít nhất thì đây là những gì mà Liroque, chỉ huy của đại đội bộ binh hạng nhẹ Aixenter, biết đến.
Và cho đến hôm nay hắn cũng đã được tận mắt chứng kiến điều này.
Liroque – gã đàn ông Đất Bắc cao hai mét này cau mày, vừa nhìn đại đội của mình bị đối phương xuyên thủng như chỗ không người, vừa vuốt ve chiếc rìu hai mặt của mình. Hắn liếm môi, háo hức nhìn Arracca ở phía trước.
Với cấp bậc Siêu Phàm của mình, Liroque vốn có thể trở thành một đội trưởng chiến đấu của một đơn vị lính cầm rìu mặc trọng giáp, chỉ có điều những bộ trọng giáp ấy thực sự quá đắt… và hắn càng thích làm một chỉ huy hơn.
Rất nhiều binh lính giết đến đỏ mắt đều sẽ mất đi lý trí và chỉ còn lại sự điên cuồng. Nó sẽ khiến họ lơ là phòng ngự và mất đi sự nhanh nhạy.
Nhưng hắn sẽ không. Liroque biết chân lý của chiến trường không nằm ở giết chóc, mà là sống sót.
Liroque hít sâu một hơi, rồi nhìn về phía Thales đang nằm sau lưng Arracca và Đội Vệ binh ở hai bên cánh. Hắn mỉm cười.
‘Ta đã tìm được điểm yếu của ngươi rồi.’
‘Cơn Thịnh Nộ Của Vương Quốc.’