Vương Vấn Hương Thơm

Chương 20: Chương 20: Nhớ rõ trước kia




Edit: Phanh + Mây

Beta: Su

Sự chán ghét không thèm che dấu như vậy làm không khí trong phòng hội nghị yên tĩnh vài giây. Có người cúi đầu cười nhạt, có người ngoảnh mặt làm ngơ, cũng có người mang theo ánh mắt tò mò nhìn Minh Minh, Bộ Thiếu Văn cùng Lâm Phục.

“Không muốn nhìn thấy tôi sao?” Minh Minh hỏi thẳng.

“Tôi từ trước đến nay đều hận không thể chưa từng gặp cô.” Hàn ý trong mắt Bộ Thiếu Văn càng đậm.

“Có thể a, anh trả tiền vi phạm hợp đồng, tôi sẽ mua vé máy bay trở về.” Minh Minh bày ra bộ dạng rất dễ nói chuyện.

“Cô ——” Bộ Thiếu Văn đứng lên trong phút chốc.

“Văn Chi, ngồi xuống!” Bộ Thiếu Vi cau mày, chú ý biểu tình của tổng đạo diễn Tô Nhất.

Tô Nhất rất có hứng thú nhìn, nhưng vẫn không mở miệng nói gì.

“Đạo diễn Tô, chị Hàn Thu cùng Hàn tổng tới rồi.” Một nhân viên công tác báo với Tô Nhất.

Tô Nhất lập tức đứng lên bước về hướng cửa phòng họp nghênh đón.

Mọi người đồng thời nhìn lại ——

Một đôi tuấn nam mỹ nữ tuyệt đẹp đang bước vào cửa, bên cạnh và phía sau là một vòng tròn nhân viên công tác bảo vệ 2 người ở trong, khí thế áp người.

Kiều Hàn Thu - ảnh hậu kim *, khí chất cao nhã, rất ít khi tham gia gameshow, đây là lần đầu tiên tham gia chương trình thực tế.

Hàn Duật - Tổng giám đốc công ty Trường Canh, cố vấn quan hệ công chúng đặc biệt của《 Gương vỡ lại lành 》.

Ngay khi vừa vào cửa, Hàn Duật theo bản năng nhìn về phía Minh Minh, nhưng rất nhanh đã dời tầm mắt gật đầu chào hỏi với mọi người.

Tuy nhiên, trong phòng hội nghị phần lớn đều là những người am hiểu nhìn mặt đoán ý, lúc này mới chỉ đối mặt một tí thôi liền gợi lên vô số tâm hồn bát quái.

Tô Nhất biết một trong những mục tiêu trọng điểm lần này của Hàn Duật là hộ tống Bộ Văn Chi nên không quan tâm lắm đến hành động chú ý Minh Minh của Hàn Duật. Tương đối mà nói, Tô Nhất càng quan tâm trạng thái của Kiều ảnh hậu hơn.

Khách mời của “Gương vỡ lại lành” bắt đầu từ việc chia tay của các cặp đôi. Phần mở đầu này đủ bùng nổ và có nhiều tình tiết để khai thác. Quá trình và kết quả chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý, nhưng muốn tạo được điểm nhấn để nhận nhân khí* và danh tiếng thì từ cách tấu hài gây cười cho đến cộng hưởng cảm xúc đau đớn hay mất mát, dù là tiếng cười hay nước mắt, đều phải phụ thuộc vào sự nỗ lực và hợp tác của mọi người.

(*) Nhân khí: độ nổi tiếng, độ phổ biến, thể hiện qua lượng fan hâm mộ và người cổ vũ.

Giai đoạn đầu muốn thu hút sự chú ý của mọi người khẳng định là phải mượn độ nổi tiếng và địa vị của Kiều Hàn Thu, nâng cao nhận thức của người xem đối với chương trình, cho nên Kiều Hàn Thu không thể có bất cứ sai lầm gì.

Thái độ của Tô Nhất rất nghiêm túc, biểu hiện cũng phi thường rõ ràng. Chẳng qua với địa vị của Kiều Hàn Thu, ngoại trừ tiểu hoa đán thế hệ mới Kiều Cách Cách có phần lấy lệ ra thì những người khác đều thực bình thản.

Minh Minh? Minh Minh sắp ngủ rồi.

Gameshow bình thường một mùa gồm 12 tập, toàn thể khách mời của《 Gương vỡ lại lành 》 cùng nhau quay 9 tập, 3 tập còn lại có sắp xếp khác. Ví dụ như tập đầu tiên, ê-kíp chương trình đã tìm diễn viên đóng và quay những đoạn phim ngắn dựa trên những câu chuyện đã sưu tầm từ các khách mời ở giai đoạn trước để thể hiện sự ngọt ngào trong quá trình quen nhau của các nhóm khách mời, sau đó mời các khách mời xem và phỏng vấn riêng.

“Tiểu tiên nữ! Sáng nay muốn ăn cái gì? Bánh mì sữa bò hay bánh bao hấp? Trứng gà, bánh quẩy hay mì thịt bò?”

“Thưa thầy! Em xin được chuyển đến chỗ ngồi bên cạnh bạn học Mạn Châu! Nếu được chuyển qua đó em xin bảo đảm tới cuối tháng có thể tiến vào top 10 toàn trường!”

“Haha! Max điểm! Cậu xem a! Cậu thi được 130 điểm, tôi thi được 20 điểm, cộng vào vừa đủ max 150 điểm!”

“Thật sao? Không quấy rầy cậu trong vòng 1 tháng thì sau khi thi xong cậu sẽ làm bạn gái của tôi sao?”

“Trên thế giới này, bạn gái của Bộ Văn Chi là đẹp nhất! Đôi mắt của cậu chứa toàn bộ dải Ngân Hà, môi của cậu càng mềm càng đẹp hơn so với ánh trăng... Không cần biết hôm nay là ngày mấy, cậu chính là một năm bốn mùa của tôi.”

Minh Minh nhìn phim ngắn do ê-kíp chương trình quay chụp, nếu nói nội tâm không hề xúc động, vậy thì quả là dối trá rồi.

Trong phim ngắn, “Bộ Văn Chi” khí phách, hăng hái, tràn đầy sức sống, bộ dạng ngốc nghếch, không biết xấu hổ khi khen người khác hơi chút giống với Bộ Thiếu Văn lúc trước, có thể thấy được ê-kíp chương trình khi tuyển diễn viên cũng thực dụng tâm.

“Mạn Châu, cô còn nhớ rõ tâm tình của cô lúc hai người yêu nhau như thế nào không?”

Mạn Châu là cái tên khác mà tổ chương trình đặt cho cô, ý chỉ Mạn Châu sa hoa, có nghĩa là chia tay.

Mặt nạ che toàn bộ gương mặt chỉ để lộ 2 tròng mắt, cô đã lược bỏ bớt phần trang điểm phiền phức. Nhìn phim ngắn được phát đi phát lại, trong mắt Minh Minh toát ra vài phần ấm áp, khác với thiếu nữ xấu hổ, ngoan ngoãn, đáng yêu, ra vẻ trong phim ngắn, cô từ chối Bộ Thiếu Văn là vì không muốn mất tập trung và bị anh trai trừng phạt bởi vì thi không tốt, cô đồng ý cũng vẫn là vì sợ thi không tốt.

Nhưng có một chút tương đồng.

“Tôi đã từng thích anh ấy, rất thích.”

Trong phòng điểu khiển, ngực Hàn Duật chợt đau một chút, đến nhanh giống như ảo giác, anh lại nhìn Minh Minh trên màn hình, sau đó chuyển mắt nhìn về phía màn hình khác.

“Văn Chi, Mạn Châu trước đây ở trong mắt anh, thật sự đẹp như vậy sao?”

Cảm xúc phức tạp trên mặt Bộ Văn Chi làm người ta rung động, khiến tổ đạo diễn đặt câu hỏi phỏng vấn hoài nghi nhìn lại kịch bản, lo lắng liệu có phải mình hỏi sai rồi hay không.

“Câu hỏi mà cô ấy nhận được là gì?” Bộ Thiếu Văn không đáp mà hỏi lại.

Ách... Tổ đạo diễn cân nhắc một chút, trả lời anh.

“Cô ấy trả lời như thế nào?”

“Cô ấy nói đã từng thích anh, rất thích.”

Bộ Thiếu Văn lộ ra nụ cười trào phúng đến cực điểm, bộ dáng vừa bi thương lại phẫn nộ: “Đã từng, cô ấy ở trong mắt tôi không chỉ đẹp, mà còn là duy nhất.”

—————————————

Tiểu kịch trường:

Bộ Thiếu Văn: Minh Minh, anh là bị người ta lừa!

Minh Minh: Anh không tin tưởng tôi.

Bộ Thiếu Văn: Anh, anh sai rồi, tha thứ cho anh!

Hàn Duật: Muộn rồi.

Yến Sơ Phi: Muộn rồi +1.

Hoa Vân Lâu: +2.

Lâm Phục: +3.

Minh Chấn: Đều cút hết cho tôi!

(Sún: muộn rồi +4 ( ˘ω˘)

Su: muộn rồi +5)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.