Vương Vấn Hương Thơm

Chương 15: Chương 15: Tử hình ngay tại chỗ




Edit: Sún

Beta: Su

Tại phòng suite của khách sạn H* Tower.

“Tắm rửa trước hay sao?” Yến Sơ Phi rũ mắt cởi nút tay áo, giọng điệu hòa hoãn bình thản, giống như đang trò chuyện thời tiết hôm nay sắp thay đổi với Minh Minh.

Minh Minh ngậm miệng không nói, lập tức đi về phía Yến Sơ Phi, đẩy cánh tay vướng víu trước người anh ra xong túm lấy áo sơ mi của anh rồi xé toạc ra hai bên, hơi trợn hai tròng mắt nhìn chằm chằm cơ ngực và bụng anh, đôi tay không chậm trễ chút nào cởi dây lưng của anh, kéo khoá quần ra, thuận tiện lột quần anh xuống dưới để lộ ra quần sịp góc bẹt sọc đen ở bên hông cùng đường cong trước sau lồi lõm.

(Sún: chị nhà mạnh bạo thật =)))))))

Động tác liền mạch lưu loát, thái độ nghiêm túc không chút cẩu thả.

Yến Sơ Phi ở một giây cuối cùng rốt cuộc cũng bắt lấy hai cổ tay của cô, tám ngón tay của cô đã cắm vào lưng quần lót của anh, chậm một chút nữa thì anh liền sẽ lộ hết ba điểm.

Minh Minh ngẩng đầu nhíu mày, vẻ mặt tràn ngập bất mãn bộc lộ ra ngoài.

“...” Yến Sơ Phi nhất thời có chút nghĩ không ra mình vốn muốn nói cái gì: “Cô... Cô trước hết để tôi ngồi xuống cái đã.”

Minh Minh buông ngón tay ra, nhắm mắt theo đuôi đi đằng sau anh, anh vừa mới ngồi xuống thì cô liền ngồi trên đùi anh rồi tiếp tục động tác lúc nãy.

“Minh... Minh tiểu thư ——” Yến Sơ Phi hít sâu một hơi: “Để tôi tự cởi.”

Dưới ánh nhìn chằm chằm không chớp mắt của cô, anh cởi quần dài ra, trong khi cởi quần sịp Yến Sơ Phi đã vừa cảm thấy hoang đường vừa lại... có chút buồn cười.

Sống trong giới giải trí kỳ quái suốt 20 năm, hiện giờ chuyện có thể làm anh có được cảm thụ này thật sự không nhiều lắm.

Anh không cùng cô gái này đi thuê phòng, mà là mang cô tới căn phòng được đặt dài hạn của mình ở khách sạn.

Cô tỏ vẻ muốn tử hình anh ngay tại chỗ.

Anh vậy mà lại có chút chờ mong.

Nhìn chằm chằm người đàn ông thành thục nam tính chỉ còn mỗi một chiếc áo sơ mi trước mắt, Minh Minh giơ tay cởi bỏ váy liền áo và nội y của mình xuống rồi trần trụi mà bò lên trên cơ thể của người đàn ông, tham lam ngửi mùi hormone nam tính kia. Vịn vai anh, cô dang rộng hai chân dán ở bên hông của người đàn ông, tiểu huyệt ướt át mềm mại dưới thân trực tiếp cọ xát với nam căn, cọ đến mức tiểu thịt đế càng lúc càng đau xót, tiểu huyệt co chặt mà phát đau, nhẫn nhịn hơn một tuần, cơ thể nếu bị kích thích thì tất cả da thịt đều bắt đầu căng cứng và nóng lên.

Quái vật khổng lồ dưới thân cũng thình lình thức tỉnh, đè ép thịt mềm, viên tiểu đậu đỏ bị kẹp ở giữa hai thân thể đang nghiền ép vò nát, dấy lên từng đợt an ủi chua xót.

“Ưm ——” Thân mình mềm mại run run, một cỗ mật dịch trào ra từ trong mị huyệt đang đóng chặt làm thấm ướt cây trụ bừng bừng phấn chấn kia.

Dòng điện len lỏi kỹ càng trên khắp da thịt, hai vú ngạo nghễ vươn lên theo hô hấp của cô mà phập phồng trông rất bắt mắt, Minh Minh nâng mông, một tay đỡ côn th*t đặc biệt thô to kia, một tay khác lại tách hai mảnh cánh hoa ra rồi ngồi xuống quy đầu to lớn.

Quá thô...

Khó khăn lắm mới vào được cái đầu, da dẻ toàn thân liền đau đớn, tiểu huyệt giống như là bị xé rách, dâm thịt nơi miệng huyệt vừa kháng cự vừa thích ứng mà kịch liệt co rút lại, nhưng ngọn lửa tình dục bên trong đang hừng hực thiêu đốt lại thúc giục cô, bức bách cô, muốn cô nhanh chóng nuốt anh vào, để cho anh uy no tất cả mị thịt dâm loạn bên trong tiểu huyệt, khi dễ cô, chà đạp cô, làm hư cô!

Minh Minh cắn môi gian nan ngồi xuống, côn th*t quá thô, tiểu huyệt không có cách nào thả lỏng khiến cho quá trình này kéo dài khiến người ta phát điên.

Yến Sơ Phi cố nén xúc động muốn ấn cô xuống, dùng ý chí được rèn luyện nhiều năm để ổn định hô hấp và chậm rãi cảm nhận khoái cảm bị hoa huy*t cực phẩm của cô điên cuồng mút vào.

Một nửa thiên đường, một nửa địa ngục.

Anh hiện tại vô cùng chờ mong khoảnh khắc cô nuốt hết toàn bộ anh!

Nhưng cô gái lười biếng này, cô mới chỉ nuốt một nửa liền đã bắt đầu chuyển động lên xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi nhăn lại, thấp giọng mà kêu hừ hừ đứt quãng, thanh âm cực kỳ dễ nghe.

Dục vọng chồng chất đến mức tận cùng khiến thân thể so với trước kia cho dù ở thời điểm nào cùng đều hết sức mẫn cảm, mỗi lần ma sát phập phồng qua loa tựa như một lần cao trào nhỏ làm cô run rẩy, mỗi một nếp gấp trong đường đi dường như đều bị côn th*t căng ra, mị thịt mềm mại gắt gao mà quấn quanh côn th*t thô cứng, mỗi một lần đong đưa, vách trong đều bị nghiền đến tàn nhẫn, biến toàn bộ sự tê mỏi trống rỗng được tích tụ thành vận động thọc vào rút ra vui sướng.

Minh Minh tự mình khống chế tiết tấu để tiêu diệt sự khó chịu được tích luỹ trong suốt mấy ngày nay, thân thể càng lúc càng nhẹ nhàng, càng lúc càng nhanh nhẹn, cô cũng có thể càng thêm tự nhiên mà xoay tròn mông vểnh tìm kiếm vị trí và góc độ thoải mái thoả mãn bản thân, giống như chú ngựa con lần đầu được phi trên thảo nguyên, móng hồng vui vẻ, mặc sức sung sướng.

Chỗ hai người kết hợp, tiểu huyệt hồng nhạt chật hẹp bị cự vật đỏ thẫm căng chặt đến mức không có một khe hở nào, thậm chí còn có một nửa cây không được rủ lòng thương không được tiến vào bên trong, thịt non ở cửa huyệt bị ma sát đến sưng đỏ, tiểu thịt đế lại càng run rẩy kiều diễm ướt át.

Cao trào tới thuận lợi lại còn thơm ngọt, Minh Minh run run nằm ở đầu vai người đàn ông, vội vàng giải tỏa hết một chút nôn nóng cuối cùng trong thân thể.

Thở dốc vài cái, Minh Minh đứng dậy rút mấy tờ khăn giấy trên bàn trà rửa sạch hạ thể, ngay sau đó dùng tốc độ sét đánh không kịp che tai vừa mặc áo vừa đi ra cửa, trên lưng đeo balo lệch vai, lấy bút ra kí tên lên bản hợp đồng.

“Cảm ơn.” Trước khi đi, Minh Minh hướng về phía Yến Sơ Phi khom người nói lời cảm ơn.

“...” Yến Sơ Phi im lặng.

Anh vừa mới phát hiện, từ lúc vào phòng cho đến khi rời khỏi, cô gái này từ đầu tới cuối cũng chưa thèm nhìn mặt anh!

Anh đây là... thuần túy bị người ta “sử dụng” một lần?

Anh - Yến Sơ Phi, thống trị giới điện ảnh mười mấy năm, được vô số người quỳ gối dưới quần tây, hôm nay lại bị một cô gái not choẹt coi như công cụ tiết dục mà làm một lần?

Yến Sơ Phi nhìn côn th*t dưới thân căng đau không thôi, lần đầu tiên trong đời không biết mình nên nghĩ cái gì!

- -----------------------------------------------

Tiểu kịch trường:

Hàn Duật: Haha!

Yến Sơ Phi:...

Hàn Duật: “Cảm ơn!” Haha haha ha...

Yến Sơ Phi: Tôi chỉ vừa mới bắt đầu, mà cậu đã kết thúc rồi.

(Sún: anh Hàn chắc cay cú lắm nhỉ =))))))

Hàn Duật:...

- ------------------------------

Su: Thương anh quá:v 100 vote lại up tiếp chương mới nhenn ><

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.