Xà Vương Tuyển Hậu

Chương 80: Q.2 - Chương 80: CỤC DIỆN DỌA KHIẾP NGƯỜI




Càng làm cho người khác cười sặc sụa chính là, không lâu trước đó vương còn phân phó hắn tiếp tục truy tìm hành tung của Hà Khả Y. Hiện tại… rốt cuộc là muốn thế nào?

Thu hồi lại sự kinh ngạc, Thương Tuyệt Lệ theo sự thực báo cáo: “Vương, Khả Y là một vị thiên kim tiểu thư tham gia tuyển hậu đại hội, nhưng khi tuyển hậu đại hội còn chưa bắt đầu đã đột nhiên biến mất khỏi cung, chuyện này rất quỷ dị, cho nên vương phái thủ hạ đi truy tra, chỉ là… thuộc hạ đến bây giờ còn chưa truy tra đến.”

“Sao? Nguyên lai là sự kiện kia.” Cô Ngự Hàn cũng không để tâm.

Trong đầu hắn chợt nảy ra một điểm: đột nhiên mất đi bóng dáng? Rất quỷ dị? Chẳng lẽ nói…

Con ngươi đen chợt lóe, hắn ra lệnh một cách thờ ơ: “Sau này không cần tiếp tục tra chuyện này.”

“A? Tuân chỉ. “

Bối Bối ngơ ngác nhìn hắn nói chuyện với Thương Tuyệt Lệ, trố mắt há mồm, hắn dĩ nhiên… không nhớ rõ Khả Y là ai, càng không thèm nhớ đã từng hạ lệnh truy tra hành tung của Khả Y, nàng nhắc tới chuyện này… chẳng phải là thừa sao?

Hạ rèm cửa xuống, Cô Ngự Hàn quay đầu lại, cười híp mắt nhìn nàng: “Ta đã đáp ứng yêu cầu của ngươi, ngươi có thể theo ta hồi cung rồi! Nhưng mà… ngươi hình như cũng đột nhiên xuất hiện ở trong vương cung.”

Hai tròng mắt của hắn mang vẻ thờ ơ, lại sâu trầm đến mức làm cho người ta cảm thấy kinh hãi, tại sao nàng lại trà trộn vào cung?

Bối Bối bị hắn nhìn có chút chột dạ, lại cảm thấy cảm giác áp bách rất nặng, ánh mắt của hắn… hình như không chỉ hiểu rõ, còn có một tia… tra xét? Hình như coi nàng giống như kẻ trộm!

“Này, ánh mắt thế này của ngươi là cái gì đây, ngươi không đáp ứng cũng không có ai bức ngươi, dù sao ngươi cũng là Đại vương, ta chỉ là một người thường nho nhỏ, lại không có một chút pháp lực, ngươi nói xem.”

Cô Ngự Hàn cười lục khục một tiếng, nàng như vậy cho dù có trà trộn vào cung, mặc kệ là vì mục đích gì, đều khó thành đại sự!

“Chân tướng của ngươi là một con nhím nhỏ, ai chọc giận ngươi một điểm sẽ gặp tai ương. Tuyệt Lệ là ví dụ tốt nhất.”

“A… Ngươi biết ta hạ thuốc xổ cho hắn sao.” Bối Bối mới nói xong, lập tức đưa tay che miệng, ngầm bực bản thân luôn nhanh mồm nhanh miệng, không đánh đã khai.

“Không chỉ có biết, còn thấy thảm trạng của hắn!” trong cổ họng Cô Ngự Hàn lục khục những tiếng cười.

Nhớ lại lúc Thương Tuyệt Lệ rời đi, Bối Bối cũng không nhịn được muốn bật cười, nhưng nàng rất cố gắng nhịn xuống, Thương Tuyệt Lệ chịu nói xin lỗi nàng, cho dù là bị bức, làm người nàng cũng muốn để lại phúc cho đời sau, không muốn mang lòng dạ hẹp hòi khiến hắn lại khó chịu.

Cho nên, nàng không thể tiếp tục cười Thương Tuyệt Lệ.

Nhưng nhịn cười thật khó chịu, ruột gan đều thắt lại, cái chính là, nàng cũng nhịn không nổi, hai khóe môi không ngừng nhếch lên.



Bị nhốt trong xe ngựa từ đầu tới cuối, đến lúc buồn đến không thể nhịn được, bọn họ rốt cục trở lại vương cung.

Nhảy xuống khỏi xe ngựa, Bối Bối bị cảnh tượng hùng tráng trước mắt khiến sợ đến mức muốn lùi lại, Cô Ngự Hàn dướng như cũng cảm thấy suy nghĩ của nàng, hắn mạnh mẽ ôm lấy cơ thể thon thả của nàng, kéo nàng tới phía trước.

Trời ạ, ngoài vương thì không ai chịu nổi cái này mà, đi ra ngoài có tùy tùng nha hoàn, hồi cung còn có một đám đông nghìn nghịt đại thần quỳ xuống nghênh đón, long trọng đến mức làm chân muốn mềm nhũn.

Ánh mắt Bối Bối láo liên đảo các nơi, không dám nhìn thẳng đám người phía trước, nói nàng nhát gan cũng đúng, mà tự ti cũng được, trước khung cảnh này nàng thật đúng là bị làm cho sợ hãi mà!

“Cung nghênh vương, cung nghênh Bối Bối tiểu thư.” Những âm thanh cùng vang lên cơ hồ muốn vọng đến tận mây xanh.

Cái gì! Như thế nào hình như cũng nghe tới cái tên nho nhỏ của nàng?

Theo bản năng, nàng nghiêng mặt nhìn hắn, thanh âm rất nhỏ, rất nhỏ hỏi:

“Cô Ngự Hàn…”

“Cao hứng sao? Nhiều người tới hoan nghênh ngươi hồi cung như vậy a.” Hắn cúi đầu, trong đôi mắt có chút cưng chiều, nếu nàng nói nàng không được hoan nghênh, thì vậy đi, hắn dẫn mọi người đi ra hoan nghênh nàng!

“Cao hứng cái đầu ngươi, ta sẽ bị hù chết mất!” Bối Bối tức giận thấp giọng đáp trả hắn một câu.

Làm sao bây giờ, nàng phát hiện chân nàng đã bắt đầu mềm nhũn, theo bản năng nàng nhìn hắn cầu cứu.

Cảm giác nàng đang run, hắn mạnh mẽ siết chặt ngang hông nàng, khiến nàng càng sát lại hắn, cười một tiếng trấn an: “Như vậy cũng bị hù chết sao ! Không cần khẩn trương, bọn họ đang hoan nghênh ngươi hồi cung mà, ngươi chỉ cần duy trì nụ cười đi theo ta là được rồi, không cần nói cái gì cả. Từ từ rồi sẽ quen.”

Câu trả lời của hắn cũng không thể trấn áp nỗi lo lắng trong lòng nàng, khóe mắt hơi giật giật, nàng không cần quen, một đống người quỳ ở đó, coi nàng như khỉ để ngắm nhìn thì có gì thích thú chứ.

Tuy nhiên, hiện tại đã ở thế cỡi hổ khó xuống, cho dù da mặt đã cứng đờ đến không thể cứng hơn, nàng cũng cố gắng mỉm cười.

Ô… Nàng chỉ mong hồi hương dưỡng lão, không quen nổi đại tràng diện đâu, chân sẽ mềm nhũn nha!

Trong phòng nghị sự, trưởng lão có chút kinh ngạc nhìn Thương Tuyệt Lệ: “Ngươi cứ nói cái gì? Triệu hồi binh lực truy tra Hà Khả Y tiểu thư?”

Thương Tuyệt Lệ thần sắc không thay đổi: “Đúng vậy, Vương nói không cần tiếp tục truy tra chuyện Hà Khả Y tiểu thư.”

“Sao có thể như vậy, mỹ nhân tham gia tuyển hậu cứ như vậy mất tích mà chẳng quan tâm, truyền ra ngoài thì còn gì là mặt mũi cung đình Xích Diễm quốc chúng ta, huống hồ đến bây giờ chúng ta còn không tìm được hắc tinh ngọc bội, nói không chừng sẽ ở trên người mỹ nhân mất tích.”

Trưởng lão nghe Thương Tuyệt Lệ nói vậy, cảm thấy không đồng ý nhíu chặt mi, vương thật sự là càng ngày càng xằng bậy, sao có thể dễ dàng nói không tra liền không tra xét chứ.

Suy nghĩ một chút, trưởng lão cảm giác được có chút không đúng, hắn lại hỏi tiếp: “Vương tại sao đột nhiên nói không cần truy tra ?”

Dừng một chút, Thương Tuyệt Lệ theo sự thật báo cáo: “Là Bối Bối tiểu thư yêu cầu vương không cần tiếp tục truy tra.”

“Cái gì? Vương sao có thể theo ý của nhân loại rồi quyết định chuyện xà giới chúng ta, xằng bậy, quả thực quá xằng bậy! Không được, ta phải nói chuyện này cùng vương, không thể để vương tiếp tục làm như vậy.”

Thương Tuyệt Lệ định trả lời, chợt thoáng thấy quái thượng ở bên cạnh xuất hiện chút thay đổi, hắn liền đi qua xem xét.

“Này? Trưởng lão, ngươi nhìn, vị trí Thiên Ti Nghi* hình như đang ở chính giữa.” Thương Tuyệt Lệ tinh tế nhìn cái thìa trôi nổi trên bát quái tượng, đó là vật Xích Diễm quốc bọn họ dùng để bói toán vận mệnh quốc gia – Thiên Ti Nghi.

Trưởng lão cũng cảm thấy kinh ngạc: “Thật sự là ở chính giữa! Kỳ quái, lúc trước rõ ràng là nghiêng ra bên ngoài, bây giờ đột nhiên lại lệch đến chính giữa một ít, chẳng lẽ là vận thế Xích Diễm quốc chúng ta lại đang biến chuyển ?”

Nhìn Thiên Ti Nghi xoay tròn ổn định, hai người như có trăm điều kì quái không giải thích nổi.

______

* Thiên Ti Nghi : Là người chủ trì buổi lễ tế trời. Ở xà giới chắc có một vì sao tượng trưng cho vận mệnh quốc gia, tùy vào vị trí để đoán định phúc họa. Khi chiến tranh hai bên sẽ làm phép để ảnh hưởng vào chỗ này để hạ lòng dân, gây nhiễu loạn…Cần có người được chọn đủ sức mạnh để chống lại, giữ ổn định vị trí của thiên ti.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.