Xà Vương Tuyển Hậu

Chương 178: Q.3 - Chương 178: HẮN LÀ AI VẬY




Nàng rất quả quyết quay ngoắt đầu lại, lần này đây nhất định phải cướp được câu trả lời trước.

“Được rồi, tiếp tục. Từ cuối của đi ra khỏi khuê phòng, mời đoán.”

“Giai trong từ giai nhân.” Một đạo thanh âm trầm ổn lại vang lên.

Bối Bối tức khí mắt tóe lửa xoẹt xoẹt trừng mắt với hắn, rốt là ai chết tiệt như vậy cứ hết lần này đến lần khác thưởng đoạt mất danh tiếng của nàng!

“Bối Bối, không cần như vậy.” Khả Y lôi kéo ống tay áo của Bối Bối, bình ổn lại sự khó chịu của nàng

“Được rồi, nghe lời ngươi.” Bối Bối thật sâu hít một hơi, đè xuống sự khó chịu trong lòng, tiếp tục nghe đề.

……

Tất cả đề đoán chữ tiếp theo cơ hồ đều là Bối Bối và người bịt mặt kia thay nhau cướp được, Bối Bối một bên tranh đoán một bên phát hỏa, rất nhiều chữ nàng vừa nghĩ ra đáp án thì bị cái tên nam nhân cũng bắt chước nàng đeo mặt nạ kia giành trước một bước, tức giận đến khiến nàng bàn tay bóp chặt hồng cẩm trong tay để phát tiết.

“Được rồi, kế tiếp đến vòng thứ hai, là câu đối, quy củ như trên. Chú ý nghe đề: Nguyệt nguyệt nguyệt minh, tháng tám nguyệt rõ ràng hết sức, mời đối về dưới”

Cái này xong đời, Bối Bối thả bàn tay đang muốn giơ lên xuống, khả năng của nàng không thể áp dụng ở lĩnh vực này a.

“Khả Y, ngươi có thể hay đối lại liên câu đối này hay không?” Bối Bối chờ mong nhìn Khả Y, Khả Y chắc là có thể a.

Gật đầu, Khả Y lên tiếng: “Được.”

“Da! Thật tốt quá, có, bên này!” Bối Bối thanh thanh hô to, bàn tay giơ lên thật cao.

“Ách… Hai người đồng thời nhấc tay a…” Đại thúc tả hữu nhìn một chút, có chút khó khăn trong việc phân định.

Ai? Bối Bối theo bản năng liền hướng tới phía kẻ vẫn một mực cùng nàng “đối nghịch” kia, quả đúng là cái tên nam nhân đeo mặt nạ kia cũng giơ tay, hơn nữa ánh mắt hình như cũng đang nhìn nàng ở bên này.

Nàng nhất định không hạ tay chịu thua, ánh mắt bắn thẳng về phía đó, bĩu môi: “Nữ tử ưu tiên, các hạ chẳng lẽ cả điểm ấy phong độ cũng không có?”

Mơ hồ, nàng tựa hồ nghe đến người nọ cúi đầu phát ra tiếng cười, giống như nàng đang cố tình gây sự, nàng tức nghẹn tới cổ, nhất định không chịu thua trước, thẳng tắp trợn to mắt nhìn chăm chú người nọ.

Trầm mặc một hồi, người nọ mở miệng, thanh âm tựa hồ có chút bất đắc dĩ, lại nghe không ra có bất cứ sự không tình nguyện nào: “Vậy ưu tiên nữ tử a.”

“Hảo, vị cô nương này mời đáp lại.” Đại thúc quay mặt nhìn về phía hai người Bối Bối các nàng.

“Nàng ấy sẽ đáp.” Bối Bối đem Khả Y đẩy về phía trước, cười híp mắt nhìn đại thúc.

“Mời.” Đại thúc hiền lành khoát tay đưa ra tư thế mời.

“Sơn sơn sơn tú, vu sơn sơn tú tú phi thường.” Khả Y ôn nhu đáp lại vế dưới.

“Hảo, mời nhận hồng cẩm phần thưởng.” Đại thúc vỗ tay.

“Da, thắng thắng.” Bối Bối cao hứng tiếp nhận hồng cẩm, không quên hướng tới bên kia khoe khoang lướt qua liếc mắt, không biết là cố ý hay là vô tình đúng lúc, người nọ cũng đang dừng ánh mắt trên người nàng.

Bối Bối đảo đảo cặp mắt, quay ngoắt đầu lại.

Nam nhân đeo mặt nạ lộ ra một đôi ánh mắt lấp lánh ánh cười, nhìn nàng một hồi lâu rồi mới quay đầu lại nhìn về phía khán đài.

“Được rồi, tiếp tục: Thủy bằng ấm lạnh, khê gian hưu tầm nơi nào nơi phát ra, vịnh khúc trú ánh tà dương, bên hồ phong cảnh tùy nhân khả – mời đối lại.” Đại thúc vừa dứt lời, trong đám người phía dưới lại bắt đầu thì thầm rì rầm, thảo luận vế dưới.

Vế trên vừa đưa ra, Bối Bối theo bản năng nhìn Khả Y: “Khả Y, thế nào? Cái này hình như thật dài a, ngươi có thể đối lại hay không?”

“đợi ta nghĩ nghĩ một chút.” Khả Y cúi đầu trầm tư.

“Hảo, vị công tử bên kia lại nhấc tay. Mời” Thanh âm của đại thúc lại đột nhiên cất cao lên.

“Nguyệt tự tròn khuyết, đình bạn chớ có hỏi năm đó sơ chiếu, nâng chén yêu nay tịch, thiên thượng hằng nga nhận thức ta không?” Nam nhân đeo mặt nạ cúi đầu nói ra vế dưới, nói xong lời cuối cùng, hắn tựa hồ lơ đãng nhìn lại về phía Bối Bối.

Cách hơi xa, Bối Bối mơ hồ cảm giác được đạo ánh mắt đó có chút hàm nghĩa, khiến nàng cả người không được tự nhiên, giằng co lâu như vậy, nàng lần đầu tiên cảm thấy không được tự nhiên bỏ qua một bên né tránh ánh mắt của nam nhân.



Đề mục một cái lại một cái lần lượt được đưa ra, đám người huyên náo xôn xao, thay nhau tranh đoạt trả lời đáp án giành hồng cẩm. Cuối cùng, sau khi đề cuối kết thúc, đại thúc bắt đầu cho người đi kiểm đếm lại số lượng hồng cẩm.

Không bao lâu, trợ thủ của đại thúc cầm hai tập hồng cẩm, có vẻ khó khăn nói: “Ách… Hai bên đều giống nhau về số lượng, thế này nên làm như thế nào đây a?”

“Ta không ngại cùng người đồng thắng cuộc ăn chung bữa cơm này.” Nam nhân đeo mặt nạ đột nhiên lên tiếng, ánh mắt lại lạc về hướng Bối Bối.

“Ách… Vậy hai vị cô nương này thì sao?” Đại thúc nhìn hai người Bối Bối hỏi, ánh mắt lại tràn đầy chờ mong hy vọng các nàng đáp ứng.

Khả Y cùng Bối Bối nhìn nhau: “Khả Y, ngươi cảm thấy thế nào?”

“Bối Bối cảm thấy thế nào thì làm như thế a.” Khả Y mềm mại đem quyền quyết định trao cho nàng.

“Ăn chung thì ăn chung a.” Bối Bối liếc mắt liếc về phía nam nhân đeo mặt nạ. Ai sợ ai! Hứ!

“Hảo, ba vị mời, tiệc rươu thượng đẳng nữ nhi hồng đã chuẩn bị sẵn sàng.” Đại thúc đi xuống dưới đài, đem ba người đồng dạng giống nhau đều đang đeo mặt nạ mời lên trên tửu lâu.

Bối Bối kéo tay Khả Y, tại cửa thang lầu cùng nam nhân đeo mặt nạ chạm mặt, người nọ đứng lại, hiển nhiên cố tình mời nàng đi trước.

Coi như hắn thức thời.

Bối Bối cũng rất không khách khí đi trước lên lầu.

“Ba vị tài tử giai nhân xin mời đi bên này, cảm ơn đã tham dự hoạt động của chúng ta. Tửu lâu chúng ta đã chuẩn bị một căn phòng trang nhã, bảo đảm khiến các vị vừa lòng!” Đại thúc cười thân thiết dẫn đường phía trước, đi tới một bên gần cửa sổ trong căn phòng trang nhã thanh tịnh có phong cảnh rất đẹp

Thấy đầy bàn sơn trân hải vị, sắc hương vị đều thập phần hấp dẫn, Bối Bối thiếu chút nữa không kìm được chảy nước miếng.

“Mọi người mời ngồi, chậm rãi thưởng thức, nếu như còn có yêu cầu gì khác cứ việc phân phó tiểu nhị, bữa hôm nay bất luận gọi món gì đều miễn phí.” Đại thúc hào khí nói, hiển nhiên là một người hết sức hào sảng.

“Cám ơn.” Ba người cơ hồ là cùng lúc trả lời.

Sau đó đại thúc liền rời đi .

Bối Bối và Khả Y cùng nhau ngồi ở phía đối diện với nam tử, ba người cũng không có ai động đũa trước, không khí có chút cứng ngắc.

“Khụ khụ khụ… Khả Y, chúng ta dùng cơm đi.”

Nghẹn một hồi, Bối Bối rốt cục nhịn không được bị thực vật câu động cơn đói, nàng chiêu hô Khả Y, sau đó đưa tay ra sau đầu, cởi bỏ mặt nạ xuống, khuôn mặt trắng noãn của nàng từ từ lộ ra.

Đang trong lúc vội vàng tháo mặt nạ, không phát hiện nam tử ngồi ở đối diện tầm mắt rơi vào trên khuôn mặt nàng, đúng lúc nhìn thấy khuôn mặt của nàng thì đáy mắt xẹt qua một sự kích động không che giấu được, đồng thời cũng điểm thêm vào một ánh mắt nhu hòa.

“Khả Y, ngươi thích ăn cái này sao? Ăn rất ngon sao, còn có món súp này nữa, cũng ăn rất ngon, còn có còn có…” Bối Bối đem hết mọi thức ăn đồ uống nàng thấy thuận mắt toàn bộ kéo đến trước mặt các nàng, nhìn cũng không them liếc mắt nhìn nam nhân ngồi ở trước mặt một cái.

Không cần phải nói, nàng nhất định cố ý!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.