Tiểu Nãi Bao lắc đầu, "Phía dưới của ngươi ăn không ngon, nhưng mà nếu như thêm nhiều gia vị vào, có thể miễn cưỡng ăn một tý..."
Chu Dương vương đứng lên, "Nãi Bao ngươi thích ta giúp ngươi thoát, hay là tự mình thoát?"
"Ta thích tự mình thoát..." Tiểu Nãi Bao mơ hồ không rõ, nhìn Chu Dương vương thân thể tràn đầy thịt thừa, bước lên gần hắn, túm lấy thịt mỡ trên người hắn, "Vương gia bên trong ngươi giấu cái gì? Vì cái gì nó lại nổi lên thế ?"
Chu Dương vương một đầu đầy mồ hôi lạnh, "Không có giấu cái gì, đây là thịt, thịt thịt..."
"Vì cái gì ngươi đem thịt thịt giấu ở trong quần áo?" Tiểu Nãi Bao vẫn khó hiểu như cũ, ngồi xổm tại đó tra xét.
"Ở đây cũng có một cục thịt, thật lớn a!" Tiểu Nãi Bao la hoảng lên, đưa tay túm, sau đó Chu Dương vương gào lên, "Nhẹ một chút, nhẹ một chút..."
Tiểu Nãi Bao khó hiểu, "Vương gia ngươi có phải bị khối u rồi không?"
"Cái gì là khối u?" Chu Dương vương đau đớn,trên mặt mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Tiểu Nãi Bao lắc đầu, "có U là phải cắt a, nếu không vương gia ngươi sẽ chết..."
Chu Dương vương có loại xúc động đổ mồ hôi hột, hắn thề, hắn muốn trực tiếp cùng đứa nhỏ này đến gia đoạn mạnh rồi, không muốn cùng hắn nói nhảm nhiều như thế.
"Vương gia, ngươi xem, bên kia có con muỗi, mùa này thế mà lại có con muỗi!" Tiểu Nãi Bao chỉ con muỗi đang bám trên màn, cao hứng kêu to lên.
"Uh, đích xác là con muỗi!" Chu Dương vương cười, bắt đầu thoát y phục của Tiểu Nãi Bao .
Tiểu Nãi Bao căn bản không để ý tới hắn, nhảy lên giường, muốn bắt lấy con muỗi, nhưng mà con muỗi kia "Ong" một tiếng bay mất, hắn phồng miệng nhìn con muỗi bay mất thì mất hứng.
Chu Dương vương lần nữa áp sát đến, "Tiểu Nãi Bao, nhanh lên cởi quần áo đi, gia mua ngươi về, không phải là vì muốn cho ngươi xem con muỗi!"
Lúc này, con muỗi mất dấu, Tiểu Nãi Bao không nhìn thấy , chỉ có thể nhíu mày không vui quỳ ở nơi đó.
Chu Dương vương bước đến,đem Tiểu Nãi Bao áp đảo, con muỗi "Ong" một tiếng, từ trên xà nhà xuất hiện, Tiểu Nãi Bao cao hứng trở lại, "A, con muỗi..."
"Bảo bối tâm can của ta!" Chu Dương vương nói rồi chạy tới.
Tiểu Nãi Bao "Vèo" một tiếng, hướng tới con muỗi bay đi, đợi đến khi hắn nằm sấp ở trên xà nhà bắt lấy con muỗi kia , thì Chu Dương vương đã sợ trừng lớn mắt, nằm tại nguyên chỗ run lẩy bẩy.
Lúc này, vốn là một đứa bé phấn điêu ngọc trác thì đã không thấy,thay vào đó xuất hiện ở trên xà nhà , là một con rắn nhỏ cỡ bằng ngón tay cái.
Con rắn nhỏ thân thể đỏ bừng, hai con mắt, như mã não rất đáng yêu, nó uốn lượn hướng tới dưới cây cột bò lại, cuối cùng bò lên trên giường.
Khom người lại, con rắn nhỏ không ngừng bành trướng, cuối cùng biến thành hình dáng một người, nửa người trên của hắn biến thành dạng người, trong tay còn bóp con muỗi,nói, "Vương gia, ta hiện tại hầu hạ ngươi nha..."