Chu Dương Vương trong nháy mắt hóa đá, vội vàng che lại phía dưới của mình, sắc mặt trắng bệch, nằm ở nơi đó, động đậy cũng không dám.
Tiểu Nãi Bao giãy giụa, vừa mới biến thành con rắn nhỏ, nhưng ngay sau đó lại biến thành người, đuôi rắn làm thế nào cũng không biến thành hai chân được.
Hắn thống khổ nhíu mày, đuôi rắn quấn lên thân thể Chu Dương Vương, Chu Dương vương hét ầm lên, "Rắn,có rắn a - - "
"Xuỵt..." Tiểu Nãi Bao dựng thẳng hai ngón tay lên mặt Chu Dương vương, nhét con muỗi vào trong miệng hắn, Chu Dương vương bị buộc ngậm miệng lại.
"Vì cái gì không thể biến lại thành người, vì cái gì?" Tiểu Nãi Bao khổ sở giãy giụa, thật sự là rất khó chịu.
Nuốt xuống con muỗi, Chu Dương Vương lần nữa thét chói tai, "Có ai không, người mau đến đây, nơi này có xà yêu, xà yêu a..."
Tiểu Nãi Bao cũng có chút nóng nảy, sợ cái dạng này của mình bị trông thấy sau đó sẽ bị ghét bỏ, bé sốt ruột biến thân, nhưng vô luận như thế nào, đuôi rắn kia đều không thu về được.
Chu Dương Vương đã né ra, cởi bỏ nửa người trên vừa chạy vừa gọi, "người đến a, cứu mạng, cứu mạng..."
"Vương gia người đừng chạy, ta còn muốn hầu hạ người..." Tiểu Nãi Bao ở trong phòng giãy dụa, biến trở về hình người, đưa hai chân nhỏ ra, chạy đuổi theo Chu Dương Vương ở đằng trước.
Nhà sư giết yêu ở hậu viện Chu Dương vương phủ chạy tới, vừa chạy vừa quay đầu lại nhìn hài tử đáng yêu này một chút ,hắn nhịn không được rơi lệ, đứa nhỏ này tại sao lại chạy nhanh như vậy a...
"Vương gia, người nghe ta giải thích, ta không phải là xà yêu, nhưng cha ta là xà vương, vương gia người đừng chạy, ta sẽ không ăn người ..." Tiểu Nãi Bao chạy tới đằng trước, nha hoàn ở một bên đều trợn mắt há hốc mồm, đây là trò đùa gì a?
"Mau, mau ngăn cản nó!" Chu Dương Vương chạy đằng trước, phân phó nha hoàn đứng ở một bên hóa đá, ngăn cản Tiểu Nãi Bao.
Nhưng bọn họ đâu phải là đối thủ của Tiểu Nãi Bao, Tiểu Nãi Bao chạy trốn từ dưới vai bọn họ, hay từ trong đám người chạy ra, la hét quấn quít lấy Chu Dương Vương.
Chu Dương Vương khóc không ra nước mắt, hắn vì sao lại mua một xà yêu về vương phủ?
Nhà sư giết yêu ở hậu viện, đã để đó không dùng nhiều năm, bọn họ ở tại chỗ này, chỉ là nhìn trúng bổng lộc cao của Chu Dương vương phủ, nếu không bằng bản lãnh của bọn họ, sao lại ở chỗ này hứng chịu cơn giận không đâu.
Lúc Chu Dương vương chạy vào hậu viện, thét chói tai, tất cả nhà sư giết yêu đã bước lên phía trước, vây quanh Tiểu Nãi Bao.
Tiểu Nãi Bao đứng ở nơi đó, nhìn nhà sư giết yêu ở bốn phía, cảm thấy hơi thở nguy hiểm.
Hắn nháy con mắt vô tội, trong ngực vẫn như cũ ôm thùng mứt hoa quả kia, đồ hài tử tham ăn này, đi chỗ nào đều không thể quên ăn.
Nhìn thúc thúc bá bá ở bốn phía cầm trường kiếm trong tay, hắn có chút hối hận, chuyện vui đùa lớn này, Chu Dương vương phủ, thế nhưng mai phục nhiều nhà sư giết yêu lợi hại như vậy.
Vươn mứt hoa quả ra, hắn yếu ớt hỏi, "Thúc thúc bá bá, mời các người ăn mứt hoa quả!"
"Hắn là xà yêu, giết hắn đi, giết hắn đi!" Chu Dương Vương nghiến răng nghiến lợi nói, trên trán đều là mồ hôi lạnh, vừa mới hù chết hắn, suýt nữa bị hài tử này đùa chết.
"Vương gia, đứa nhỏ này mặc dù có chút yêu khí, nhưng là tội không đáng chết, hắn không phạm phải bất luận giới luật gì, không bằng vương gia..." Trong đó nhà sư giết yêu lớn tuổi một chút, bước lên lẩm bẩm nói.