Editor: Huỳnh Thiên Trúc
Beta: Đào
Liễu Thanh Thanh nhìn theo ánh mắt của nàng, chỉ thấy bên ngoài quả thực có hai đạo sĩ quần áo tả tơi, một trong hai người quay lại nói một câu: "Vô Lượng Thiên Tôn..."
Đôi mắt nàng chợt lóe, có chút kỳ quái, rõ ràng là người đạo sĩ đó không có mở miệng, vậy mà nàng lại nghe thấy giọng nói của hắn.
"Nữ thí chủ, nhìn ngươi có thể chất đặc biệt, trên người còn có một cổ tiên khí thanh thoát, nếu như ngươi chịu giúp bọn ta tìm được con xà yêu vạn năm đó, bọn ta sẽ truyền cho ngươi phương pháp tu luyện, giúp ngươi sớm ngày đắc đạo..." Hai người đạo sĩ đứng ngoài cửa, chòm râu bạc trắng bay bay trong gió, đôi mắt không còn vẻ bình tĩnh nhìn Liễu Thanh Thanh, nhưng bọn họ không hề cử động, chỉ đứng yên ở đó, mặc cho các cô nương kia tranh cãi về đôi bàn tay như phấn đến phải đánh nhau.
Tâm tư Liễu Thanh Thanh khẽ động, tuy rằng nàng đối với phương pháp tu luyện của họ không có hứng thú, thế nhưng nếu có thể từ miệng của họ biết được, vật mà mình sinh ra rốt cuộc là cái gì, cũng không phải là chuyện xấu.
Huống hồ còn cái con yêu xà kiêu ngạo kia, nàng nhìn hắn rất không thuận mắt, nếu để cho hắn hoành thành trên nhân gian, căn bản chính là có vũ khí hiện đại bị lỗi đang mang bên hông của mình.
Nghĩ đến đó Liễu Thanh Thanh liền đứng lên, đi về phía của hai đạo sĩ đang đứng bên ngoài.
Vừa ra khỏi cửa, thì bóng dáng của hai người kia lập tức biến mất không để lại một dấu vết, để lai trên mặt đất là một lá bùa hướng dẫn.
Mặt trên của nó chỉ dẫn cụ thể làm thế nào để Liễu Thanh Thanh có thể dụ xà yêu xuất hiện, hóa ra Liễu Thanh Thanh lưu lạc trên cái thế giới này, lúc giết mười một nhà sư giết yêu đã gián tiếp cứu Tiêu Mặc một mạng. Tiêu Mặc nếu muốn tiếp tục tu luyện thì phải báo đáp cái ân tình này.
Chỉ cần Liễu Thanh Thanh mang lá bùa bỏ vào nước rồi uống sau đó đọc thầm tên của Tiêu Mặc thì dù Tiêu Mặc có ở đâu cũng phải trở về.
Vật này quả là rất có ích, Liễu Thanh Thanh mỉm cười nhìn lá bùa, nàng đem nó bỏ vào trong nước thành nước bùa, sau đó cho một con mèo nhỏ uống, thấy con mèo không có việc gì, lúc đó nàng mới uống.
Nàng đi đến nơi được chỉ dẫn, sau đó đứng trong một căn phòng trống đọc tên của Tiêu Mặc, không lâu sau không khí trong phòng liền xuất hiện một tầng yêu khí, Tiêu Mặc quả nhiên đứng trước mặt nàng.
Hắn rất bất mãn, tự nhiên lại bị một lá bùa triệu hồi, người đập vào mắt hắn đầu tiên chính là Liễu Thanh Thanh, hắn liền nổi giận mà rống lên "Nữ nhân điên, ngươi muốn làm gì?"
Sau khi xả giận xong, hắn liền phát hiện bầu không khí ở đây có cái gì không đúng, xung quanh hắn bày ra trận kỳ môn bát quái, thân thể hắn còn cuồn cuộn nổi lên một làn khói đen, muốn bỏ đi nhưng lại bị một bức tường đánh ngược trở về.
Thương thế hắn còn chưa khỏi hẳn, lần này còn bị đụng một cái không hề nhẹ, liền ói ra một búng máu ngay tại chỗ, đôi mắt yêu dị đầy phẫn nộ nhìn trừng trừng Liễu Thanh Thanh.
"Hắn đã bị vây ở chỗ này, các ngươi có thể đi ra..." Liễu Thanh Thanh ngồi một chỗ, lạnh nhạt nói.
Uống xong cái nước bùa kia quả thật có khả năng triệu hồi con xà yêu này, sau này mang theo bảo tiêu như vậy, có nên kiêu ngạo hay không?
Bất quá con xà yêu này, vừa nhìn là biết nó sẽ không dễ dàng bị thuần phục như vậy, để hắn bên cạnh mình chỉ sợ rằng nàng có thể bị ăn thịt bất kỳ lúc nào.
Tiêu Mặc nhìn Liễu Thanh Thanh hợp tác với nhà sư giết yêu, nhất thời giận dữ, hắn liền tiến lên bóp cổ Liễu Thanh Thanh, lạnh lùng nói: "Kêu bọn họ mau thu hồi trận pháp, nếu không ta sẽ giết ngươi..."