Xin Chào Tông Chủ, Tạm Biệt Tông Chủ

Chương 6: Chương 6




Edit: Ngọc Hân

Cũng chẳng biết anh đứng bên cạnh cô nhìn cô bao lâu rồi.

Chỗ ngồi bên cạnh cô là chỗ trống, anh tùy ý ngồi xuống, hỏi cô: “Đã trễ thế này còn lang thang bên ngoài?”

“Sao anh còn ở đây, tôi còn tưởng anh trở về rồi!” Bây giờ cô chẳng có tâm tình quản chuyện của người khác, Đỗ Tiểu Nhiễm buồn rầu nói: “Tôi ra ngoài giải sầu.”

Rồi kể tóm tắm câu chuyện: “Mặc dù trước kia cũng gặp những tin tức như vậy, thật sự không nghĩ tới lòng người hiểm ác như thế, bây giờ cảm giác quả thực như giẫm phải phân chó thối ấy.”

“Làm gì không vào núi ở với tôi.” Anh thế mà lại có thể nói tới chuyện này.

Đỗ Tiểu Nhiễm liếc anh một cái: “Anh nói bậy bạ gì đó? Trong núi có cái gì, ngày hè muỗi rất nhiều, muốn đi ra ngoài xem phim cũng không xem được, chứ đừng nói tới muốn hẹn bạn bè uống café, lại nói tôi có lý do đi theo anh vào trong núi sao?”

Đỗ Tiểu Nhiễm phát hiện, chỉ cần hai người gặp mặt anh ta sẽ nhìn chằm chằm mình không chớp mắt, hơn nữa nhìn vô cùng không có lễ phép, quả thực như sói đói nhìn chăm chú vào miếng thịt béo bở.

Cô vội vươn tay đẩy đầu anh sang một bên, phỉ nhổ anh: “Anh có thể đừng nhìn tôi như vậy được không! Tôi đang rất phiền lòng.”

Thanh mai trúc mã chính là có chỗ tốt như vậy, mặc dù rất nhiều năm không gặp, nhưng chỉ ở chung một lát liền giống như bạn bè lâu năm.

Cô dứt khoát xem anh là nơi trút bầu tâm sự, giao sự buồn bực trong trái tim ra ngoài, nói với anh: “Chuyện như vậy thật sự là vừa oan uổng lại vừa kỳ cục, bạn cùng phòng hỏi một người bạn làm nhiếp ảnh gia hộ tôi, còn sao chép từ camera rồi dùng di động gửi qua cho người ta xem. Kết quả người kia nói, mặc dù độ phân giải của camera không cao, nhưng có thể cắt nối biên tập thành cao thủ như thế tuyệt đối sẽ không vì lừa gạt mười mấy vạn tiền nhỏ như thế. Quan trọng hơn chính là làm chuyện như vậy còn cần phía đường hầm ngầm phối hợp, dính dáng quá nhiều người, số tiền lại ít ỏi thế….”

Trong lòng cô cũng dấy lên tầng tầng lớp lớp nghi ngờ, hoàn toàn không hiểu chuyện như vậy làm sao lại xảy ra trên người mình.

Đang buồn bực điện thoại di động vang lên, cô vội nghe máy, rất nhanh nghe thấy giọng ba cô ở đầu dây bên kia nói: “Tiểu Nhiễm, con xem con đã chọc phiền toái gì tới người ta rồi vậy! Ba cũng biết con là khắc tinh của nhà họ Đỗ, gặp phải con sẽ chẳng có chuyện gì tốt! Hôm nay ba đã tới bệnh viện!”

Đỗ Tiểu Nhiễm ngẩn ra, nhanh chóng nói thẳng: “Không phải con đã nói con bị oan rồi hả, ba lại tới bệnh viện làm gì! Ba tới rồi con càng không giải thích rõ ràng được!”

“Ba không dám đi ư, con không cần mặt mũi chứ ba còn cần! Đối phương chạy tới chỗ làm việc của ba, hơn nữa con đã làm gì trong lòng con rõ ràng nhất! Ba đã thỏa thuận với đối phương xong cả rồi, ba xuất ra tám vạn chuyện này coi như qua! Còn con, sau này nhớ để ý một chút! Còn trường học của con cũng sợ dư luận không hay, dù sao xã hội bây giờ rất nhạy cảm đối với chuyện như vậy. Lúc chiều hỏi ba ủng hộ chuyện con đi dạy tình nguyện hay

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.