Xin Chào Tông Chủ, Tạm Biệt Tông Chủ

Chương 7: Chương 7




Edit: Ngọc Hân

Đỗ Tiểu Nhiễm vừa chuẩn bị tắm thì nghe thấy có tiếng gõ cửa bên ngoài.

Cô cảnh giác móc sợi dây xích trên khóa cửa rồi mới hé ra một khe nhỏ.

Tiếp đó thấy nhân viên phục vụ vẻ mặt khách khí đứng trước cửa, nói: “Thưa cô, ngại quá, đường điện nước của khách sạn có vấn đề, chỉ sợ sẽ rò rỉ nguy hiểm, vì an toàn của quý khách chúng tôi phải mời cô sang khách sạn Tinh Thần. Vì bồi thường cô chúng tôi có thể kéo dài thời gian nghỉ lại đến ba ngày, cơm cô dùng ở khách sạn Tinh Thần cũng sẽ được giảm giá ạ.”

Đỗ Tiểu Nhiễm cũng không biết còn có chuyện tốt như thế, trong lòng đang do dự thì có khách ở phòng không xa đã đi ra, trong miệng oán trách: “Không thể đợi tới ngày mai hãy chuyển à, đây đang ngủ thiếp đi đấy….”

“Ngại quá thưa quý khách, cũng vì an toàn của ông ạ.”

Hơn nữa nhìn tình hình có vẻ không ít người, trong thoáng chốc trong hành lang có chút rối loạn, Đỗ Tiểu Nhiễm thầm thấy may mắn vì mình chưa tắm, nếu không nước và điện chập vào nhau thì không biết nguy hiểm cỡ nào. Cô vội vã lên tiếng: “Vậy tôi lập tức thu dọn đồ đạc, lát nữa dưới lầu có xe đón đúng không?”

“Đúng ạ…” Nhân viên phục vụ còn chưa nói hết chữ “Chị”, thì từ cầu thang có người nhanh chóng chạy tới.

Nhân viên ở quầy lễ tân bị hù hoảng, mới vừa rồi quá gấp và khẩn trương, lúc cô ta đưa ra thông báo quên không dặn đừng quấy rầy vị khách ở phòng 303!

Vừa nhìn thấy nhân viên phục vụ đang đứng trước cửa phòng 303, nhân viên lễ tân bị dọa mặt không còn chút máu, vội chạy tới gượng cười nói: “Ngại quá thưa cô, làm phiền cô nghỉ ngơi rồi, phòng của cô rất an toàn, cô không cần phải lo lắng, cô yên tâm ở lại ạ!”

Nói xong dường như sợ Đỗ Tiểu Nhiễm sẽ đi ra ngoài, cô nhân viên lễ tân còn đặc biệt đóng cửa phòng lại giúp Đỗ Tiểu Nhiễm.

Đỗ Tiểu Nhiễm cũng nửa tin nửa ngờ, không lý nào các phòng xung quanh đều bị rò điện nguy hiểm mà chỉ có phòng mình là an toàn?

Dù sao cũng liên quan đến tính mạng, cô không nhịn được mở cửa, hỏi nhân viên phục vụ còn đứng bên ngoài: “Anh xác định phòng tôi không bị rò điện?”

“Không có, thưa cô.” Nhân viên phục vụ cũng biết mình sai rồi, hoảng sợ dứt khoát nói: “Cô mau về phòng nghỉ ngơi đi, phòng của cô tuyệt đối an toàn nhất trong cả khách sạn này.”

Đỗ Tiểu Nhiễm cảm thấy là lạ, nhưng trong lúc nhất thời lại không biết lạ ở chỗ nào.

Trở lại phòng, cuối cùng sợ bị rò điện nên cô dứt khoát không đi tắm, rửa mặt qua loa rồi nằm ngủ.

Mãi đến sáng hôm sau Đỗ Tiểu Nhiễm mới mở mắt.

Rèm cửa sổ là dạng rèm kéo, có thể cảm giác được sắc trời sáng sớm ở bên ngoài, cô từ trên giường giùng giằng dậy đi tới kéo rèm cửa sổ ra.

Kiểu khách sạn này mặc dù cảnh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.