Editor: ChieuNinh_dd.lequydon
Hôm đó tại hang núi cũng không có thu hoạch gì lớn, bốn người Liễu Thư nghỉ ngơi một đêm ở trong sơn động, quyết định ngày mai nhìn lại, nếu còn như thế thì chuẩn bị trở về, dù sao bọn họ cũng không thể lưu lại ở bên ngoài thời gian quá dài, không nói người nhà lo lắng, hiện tại tuyết lớn, trời rét lạnh cứng đồ ăn cũng không phải dễ tìm kiếm như vậy, bên ngoài nguy hiểm thực sự lớn.
Oman tìm sơn động còn cực lớn, bốn người bọn họ trụ cũng dư dả, mọi người đều là người quen, tuy rằng Liễu Thư là giống cái cũng không có gì không được tự nhiên, sớm liền trải cỏ khô ở trong sơn động. Liễu Thư ngủ sâu tận bên trong, bên ngoài ba thú nhân nghỉ ngơi hơn nữa ba người thương lượng thay phiên gác đêm, điểm này Liễu Thư liền không bắt buộc mình cũng tham gia, nói sau các thú nhân cũng không sẽ đồng ý, đơn giản cô cũng mệt mỏi không thôi. Đắp lên da thú dầy dầy mang theo rồi nằm xuống, bên tai nghe tiếng vang bùm bùm trên đống lửa cũng không đi vào giấc ngủ trước tiên, cô có chút ngủ không được, trong đầu đang miên man suy nghĩ, nghĩ rất nhiều hai hài tử ở trong nhà. Không biết cô không ở bên cạnh có khóc nháo hay không, Eva có thể dỗ được hay không, sau lại nghĩ nhiều nhất chính là Allen, trong lòng khó chịu và phức tạp cùng tồn tại, càng nhiều cũng là ủy khuất. Mấy ngày nay tuy rằng trôi qua đều thực bình tĩnh, nhưng mà trong lòng dày vò ai có thể biết, Allen rốt cuộc sống hay chết mới là chỗ cô vẫn kiên trì. Cuối cùng cũng không cách nào nghĩ đến càng nhiều thở dài nhắm mắt lại nghỉ ngơi, ngày mai lại tiếp tục đi, dù sao một ngày không có kết quả cô đều sẽ không buông tay.
Ngày hôm sau Liễu Thư sớm liền tỉnh lại, đây cũng không phải lần đầu tiên cô ở tạm tại dã ngoại, nhớ ngày đó thời điểm xuyên qua đến nơi đây thì lá gan rất lớn, một người tìm ra đường ở trong rừng sâu. Mệt cô ở trước khi chưa gặp được Allen không xảy ra cái gì ngoài ý muốn. Tối hôm qua cô ngủ cũng không tốt, ban đêm mơ mơ màng màng tỉnh vài lần, có thể cảm giác được vài thú nhân thay ca.
Sáng sớm không khí hang núi thực lạnh, trong sơn động một đêm đều đốt đống lửa, Liễu Thư răng run cầm cập mặc quần áo, quét mắt vừa thấy vài thú nhân thế nhưng cũng không ở, nhưng đống lửa rõ ràng là lại được tăng thêm củi lửa, trong lòng cảm động một phen, nghĩ có lẽ vài người đều đi ra ngoài, chắc hẳn lát nữa sẽ trở về. Vì thế cầm một cái bình gốm đẩy ra mấy nhành cây che ở trước sơn động trước trực tiếp dùng nước tuyết ở bên ngoài rửa mặt một phen, sau đó lại chứa chút tuyết trở về, chuẩn bị nấu chút nước, ở bên ngoài quả nhiên nhìn thấy dấu chân mấy người lưu lại trong tuyết. Không nghĩ bao nhiêu sau khi trở về liền từ trong gói to da thú xuất ra lương khô mang theo chuẩn bị dùng lửa nướng nướng cho mọi người thêm chút đồ ăn, buổi sáng ăn nhiều thịt cũng ngấy đến hoảng. Liễu Thư động tác cũng mau, không đợi người trở về liền làm gần xong, mắt thấy người còn chưa trở về, không khỏi nhíu mày lại, theo đạo lý bọn họ là sẽ không như vậy, có vẻ một mình cô còn ở đây này, làm sao có thể yên tâm được, trong lòng máy động, hay là xảy ra chuyện gì rồi.
Đang nghĩ tới thì bên ngoài liền truyền đến thanh âm mọi người nói chuyện, trong lòng vui vẻ vội vàng đi ra ngoài, liền nhìn đến Oman và Carmen đang cất bước lớn đi tới bên này, thấy trên người hai người dính bông tuyết nhỏ, hẳn là ở bên ngoài lưu lại một đoạn thời gian rất dài, lại vừa nhìn cũng không thấy Noah, trong lòng có dự cảm không tốt, lo lắng nói: "Các anh đều đi đâu vậy? Noah đâu, sao chỉ có hai người?"
Liễu Thư hỏi làm cho sắc mặt Oman cùng Carmen đều có chút không tốt, Oman nhíu chặt lông mày, Liễu Thư lại xác định: "Anh... Chẳng lẽ, Noah..." Cũng đừng như là cô nghĩ.
"Tối hôm qua Noah là thay ca gác đêm cuối cùng, anh cũng không quá để ý, không nghĩ tới hôm nay tỉnh lại đều không nhìn đến bóng người, anh cùng Carmen cảm thấy không tốt liền đi ra ngoài tìm một vòng, nhưng không tìm được người, không biết một mình Noah gạt chúng ta đi ra ngoài muốn làm cái gì?"
"Cái gì cậu ấy đi ra ngoài một mình, có thể làm gì chứ?" Liễu Thư biến sắc, sau đó liền nghĩ đến sẽ không phải là Noah áy náy trong lòng đi tìm Allen đi, nhưng đây