Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 285: Chương 285: Thiếu






Editor: ChieuNinh_dd.lequydon

Thời gian rời nhà đi trôi qua dài như vậy, tiểu bao tử Leila cũng không an tâm, không có a mẹ anh trai cùng người quen thuộc, ngay cả có a ba cảm giác rất muốn thân cận cũng khó làm cho nhóc quá an tâm được, rốt cục theo a ba đi tới, tiểu tử kia mắt sắc nhìn đến màu sắc quen thuộc, vui thích kêu ra tiếng vang dội.

Đám người Phách Nhĩ Abby cũng bừng tỉnh từ trên người Allen, bọn họ tìm kiếm lâu như vậy đột nhiên nhìn thấy, đương nhiên cũng phát hiện tiểu ấu tể ngồi xuống ở trên đầu hắn, trừ bỏ thần thái thú hình lớn nhỏ thì gần như giống nhau như đúc với hắn. Cái này thì càng kinh ngạc rồi, bọn họ trong lúc vô ý cứu Lotter, thế nào Allen bọn họ bên này cũng tìm được Leila rồi, hai hài tử thế nhưng đều chạy ra ngoài, việc này cũng thật lớn chuyện rồi, nhưng ngay sau đó làm cho bọn họ mơ hồ còn ở phía sau.

"Mau đi đi, bọn họ đều là tộc nhân của anh, có ấn tượng không?" A Địch A Tư đứng ở bên cạnh Allen, A Tư giơ giơ cằm lên cười hì hì nói đối với thú nhân còn đứng yên bất động: "Thế nào cũng không nói chuyện, có phải cận hương tình khiếp hay không, nhưng mọi người gặp được rồi, nhanh đi nhận thức một chút."

Allen tâm tình thực phức tạp, trước mắt mọi người là tộc nhân của hắn, hắn có thể cảm giác được hơi thở quen thuộc, nhưng mà trong đầu lại một điểm trí nhớ cũng không có, đây là để cho hắn bất đắc dĩ, hít sâu một cái biến thành hình người, theo hắn nhích người thì tiểu ấu tể cũng biến hóa theo sát sau, ôm đứa bé trong lòng lập tức đi tới phía trước mặt, nên đối mặt thủy chung đều là nên.

"A ba, là anh trai, anh trai." Leila tiểu bao tử cố chấp duỗi ngón tay chỉ vào phía trước, nhóc nhìn đến anh trai, cũng cảm giác được, thật cao hứng, cái này có phải chứng tỏ rất nhanh liền được nhìn thấy a mẹ hay không. Vừa nghĩ đến tiểu bao tử mừng rỡ vui vẻ ngay tại trong lòng Allen, hiển nhiên thực vui vẻ.

Leila ngay từ đầu kêu gọi, ai cũng không để ý, trừ bỏ Phách Nhĩ bên này, Lan Kỳ bọn họ cũng chỉ coi là nhóc là kêu thú nhân nào đó trong bộ lạc Dực Hổ tộc. Nhưng nhìn lại theo phương hướng ngón tay nhỏ thịt của nhóc, vừa nhìn liền không được, một đoàn da lông ngắn màu đỏ vàng nhìn quen mắt đó là cái gì cái gì vậy, sẽ... sẽ sẽ không là như bọn hắn tưởng đi.

Nhìn hai cha con càng ngày càng gần, tuy rằng thú hình hai cha con rất giống, nhưng đứa nhỏ hình người còn nhỏ địa phương giống nhau cũng không rõ ràng, vẫn là có thể nhìn ra một hai phần. Phách Nhĩ mắt nhìn mà cảm xúc trong lòng phức tạp không biết bao nhiêu, cuối cùng hắn vươn tay lấy ra một ấu tể khác trong lòng, vừa rồi Leila kêu vui thích, trong lòng tiểu ấu tể đã tỉnh, chính là có điểm mơ hồ còn không biết đây là đâu phải làm sao.

"Em ơi..." Ngủ mơ hồ, Lotter tựa như nghe được tiếng kêu của em trai, mở to mắt nhìn vừa vặn chống lại, song bào thai mắt đối mắt, Lotter hé miệng ra liền nở nụ cười, cuối cùng là tìm được em trai trở về rồi, lúc này có thể về nhà ăn cơm đi...'cái này không phải trọng điểm' 囧~

"Ực, hai... hai đứa?" A Tư trợn mắt há hốc mồm, đầu chuyển rồi chuyển nhìn xem Allen ôm Leila lại nhìn xem Phách Nhĩ nâng Lotter, quẹo bên trái quẹo phải không ngừng sau vài cái mới chọt chọt huynh đệ bên người, khô cằn nuốt nước miếng một cái, có điểm không tin sự thật: "Ca ca đệ đệ cái gì, cái này không phải như tôi nghĩ chứ?"

Bộ dạng A Tư không quá hết hy vọng kích thích A Địch một chút, người sau thật ra bình tĩnh không ít, sửa sang lại sắc mặt, nghiêm trang: "Đúng vậy, nhìn màu lông lớn nhỏ tuyệt đối là một song bằng bào thai."

Chuyện thực Lotter Leila là đôi song bào huynh đệ thật là làm cho người ta lần đầu tiên nhìn thấy bọn họ kinh ngạc một phen, nhưng rốt cuộc là mới lạ nhiều một chút, xong rồi sau đó liền bắt đầu hưng phấn, đây là một đôi tiểu ấu tể song bào nha, không sai không sai. Ở sau đó thì chỉ có chút hâm mộ ghen tị, Allen này cũng quá vận khí, vừa lượm một con trai, còn chưa có xong đâu, mặt khác một đứa lại đi ra rồi, một ngày liền được hai hài tử, loại người thắng nhân sinh như thế là ghét nhất.

Trong chuyện này ngay cả Allen khiếp sợ nhất, thế nào cũng thật không ngờ mình sẽ có hai hài tử, đã sớm tiêu hóa xong lời Ngạc Duy nói, cho rằng mình khả năng chỉ có một đứa nhỏ, ai ngờ đến còn có thể một tặng một đâu, ừm, nghe ý tứ Leila thú nhân phía trước ôm hẳn là anh trai, trong lòng mình mới là em.

"Đi thôi." Phách Nhĩ nhìn chăm chú khuôn mặt Allen, đúng là người quen thuộc, nhưng hình như có chút thay đổi, người cũng gầy yếu nhưng thân cốt cũng càng thêm cường tráng, chỉnh thể mà nói trạng


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.