Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 290: Chương 290: Thiếu






Editor: ChieuNinh_dd.lequydon

Allen thấy bộ dạng Liễu Thư khó xử thì cười cười giải vây nói: "Không cần lo cho nó, chính là thích làm nũng." Đối với con ấu thú bắt đầu dưỡng thành từ bé, hắn tự nhiên là thực hiểu biết.

"Còn làm nũng?" Liễu Thư đen mặt một chút, nhưng nhìn kỹ cũng xác thực, con tuyết viên này tuy rằng bộ dạng dọa người chút nhưng dựa theo một ít quy tắc trưởng thành đại lục thú nhân mà nói vẫn là một 'Vị thành niên' thôi.

"Ừ, nó có trí lực cao rất hiểu biết, Lotter Leila ở cùng một chỗ với nó không có việc gì, còn có thể hỗ trợ trông chừng." Nói xong Allen nâng tay chỉ chỉ tuyết viên đứng nói: "Phải chiếu cố bọn họ." Bọn họ chỉ dĩ nhiên là Lotter Leila.

Tuyết viên quả nhiên nghe hiểu, tròng mắt chuyển vòng vo nhìn hai tiểu bao tử bên chân, ôm lấy một đứa liền lưu loát khiêng đến trên vai, tiếp theo vươn tay lại ôm lấy một đứa khác vui thích nâng lên, chỉ là Liễu Thư nhìn một màn này cũng hết hồn rồi. Nhìn Leila đã được ngồi thẳng ở trên vai tuyết viên, ôm đầu nó ổn định chính mình, nhíu mi nói: "Có thể rất làm ầm ĩ hay không?" Hai đứa nhỏ nhà mình vốn cũng rất không khiến người bớt lo, lại đến một đứa đó chính là quá hợp nhau đi, nói tới thì cô lại nghĩ tới cái này.

"Đúng rồi, ngày hôm qua anh nói tuyết viên của anh là cùng cùng một chỗ hai tiểu thú của tôi, nó cũng đã trở lại, vậy hai đứa kia đâu?" Một ngày không thấy cô vẫn rất lo lắng, đương nhiên, trong lòng còn tồn suy nghĩ ý tưởng muốn cho hai đứa đó đẹp mặt, một con thú mang một đứa nhỏ liền dám chạy lung tung thật là phản lật trời rồi, cần phải nghiêm túc giáo dục.

"Ở phía sau viện kìa, hai đứa trở về đều bẩn khiếp, cũng không biết đến đâu nữa, trước không nói em mau chút chuẩn bị xong rồi ăn chút gì đi." Allen còn nhớ thương điểm tâm trên bàn, là hắn sáng sớm chuẩn bị tốt, thực hy vọng Liễu Thư có thể ăn ngon.

"Vậy được rồi." Gật đầu đồng ý, dù sao cũng không nóng lòng nhất thời, nói xong liền thống khoái đi rửa mặt.

Liễu Thư chuẩn bị xong sau đó trong viện tuyết viên mang theo hai hài tử chơi đùa vui vẻ, tiếng kêu của nó hòa cùng tiếng cười Lotter Leila đều một chỗ. Liễu Thư lúc này là thật tin tưởng chỉ số thông minh của tuyết viên rất cao, xem nó mở ra hai tay hình như có như không vòng hai đứa nhỏ, còn không ngừng kêu chi chi, giống như là đang nhắc nhở hai tiểu chủ nhân đừng ngã sấp xuống, thật ra có hình có dáng.

Sau khi về phòng không nhìn thấy Allen, đoán rằng hắn khả năng có việc đi, Liễu Thư cũng không quản hắn, ngồi xuống bưng bát lên liền ăn, Allen làm cơm rất đơn giản xào hai món ăn, làm canh, uống vào một ngụm cô liền sửng sốt, hương vị quen thuộc làm cho người ta phá lệ hoài niệm, cúi đầu bình tĩnh nhìn, nửa ngày sau mới mỉm cười, người thật sự đã trở lại, thật tốt.

Đợi cô ăn xong đều thu thập gọn gàng, trong viện ba bóng dáng cũng không còn, sau khi nghe thấy viện có động tĩnh liền đi qua tìm, quả nhiên ở phía sau tìm được cả ba, chỉ là ngoài ý muốn là Allen đã ở đó, hơn nữa hắn còn đang bận việc. Lúc này hậu viện có chút loạn, chuồng thú bên kia hoàn hảo nhưng mà bên cạnh tới gần sơn động nhất trên đất nơi đó đều là tảng đá, mà Allen hiện tại là đang bận việc không ngừng ở chỗ này.

Allen đang áng chừng một tảng đá trong tay, bàn tay dùng sức đều lột bỏ địa phương củ ấu bất quy tắc tảng đá, tận lực khiến cho tảng đá này thành hình khối, đợi khi thấy vừa lòng thì bôi bùn nhão lên trên tảng đá sau đó lại chồng chất đắp sang bên cạnh, hoàn thành sau lại làm một cái khác.

"Sao anh đắp lên tường vây ở đây?" Liễu Thư nhìn nửa ngày nhịn không được lên tiếng.

Thú nhân làm việc rất ra sức lúc nàyu mới phát hiện cô vây xem thật lâu, bỏ xuống đồ trong liền đứng lên, vốn muốn đi tới, nhưng mà vừa thấy trên người mình rất bẩn, trên tay cũng là tro bụi nên biết xấu hổ, lúc này hắn


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.