Nghe thấy lời này Bạch Lạc và Tô Tử Mạch không khỏi nhìn nhau, vừa rồi mới gọi Dược Chân Nhân đi bây giờ lại đến gọi mình, như vậy là có ý gì?
Tuy Tô Tử Mạch thấy khó hiểu nhưng vẫn đi theo đệ tử Thần Nông Đường này, chẳng bao lâu Tô Tử Mạch đã được đưa đến một căn phòng.
“Tô Tử Mạch ngươi mau đến đây ngồi đi.”
Vừa bước vào căn phòng Tô Tử Mạch đã thấy đường chủ Thần Nông Đường mặt mày niềm nở, đường chủ Thần Nông Đường tự tay rót chén trà cho Tô Tử Mạch, như thế lại khiến Tô Tử Mạch càng cảnh giác hơn.
Trước đây đường chủ Thần Nông Đường cũng không có thái độ vui vẻ như vậy, bây giờ bỗng nhiên lại thay đổi chóng mặt như thế, người ta nói khi không lại đối xử tốt với mình như vậy chắc chắn có việc cần nhờ vả, vẫn nên cẩn thận hơn mới được.
Nghĩ đến đây Tô Tử Mạch giả vờ khách sáo nói: “Đường chủ đại nhân khách sáo quá, không biết ngài tìm ta có chuyện gì không?”
Lúc nói chuyện Tô Tử Mạch vẫn không quên quan sát xung quanh một lượt, nhưng trong căn phòng này ngoại trừ nàng ra thì chẳng còn ai nữa, cũng không thấy bóng dáng của Dược Chân Nhân.
Lúc này đường chủ Thần Nông Đường vui vẻ đáp: “Tô Tử Mạch à, hôm nay ngươi thể hiện trong trận đấu thật sự khiến người ta phải mở mang tầm mắt đó, tuổi tác của ngươi có lẽ còn nhỏ hơn cả Đào Vận nhỉ, vậy mà lại có thể thành công luyện ra đan dược siêu cấp bát phẩm, còn luyện được trong thời gian ngắn như vậy, quả là hiếm có.”
Đường chủ Thần Nông Đường vừa mở lời đã khen ngợi Tô Tử Mạch không ngớt, Tô Tử Mạch không những không vui trái lại còn bắt đầu đề phòng hơn.
Đường chủ Thần Nông Đường này bỗng nhiên lại nhiệt tình với mình như vậy chắc chắn có mưu đồ gì đó, nếu không thì không thể đột nhiên trở nên tốt như vậy được.
Quả nhiên sau khi đường chủ Thần Nông Đường khen ngợi Tô Tử Mạch xong, lại chuyển chủ đề nói: “Đúng rồi, bổn đường chủ có một chuyện muốn hỏi ngươi, ngươi sống trong điện Thần Dược vẫn ổn chứ? Chắc Dược Chân Nhân rất coi trọng ngươi phải không?”
Tô Tử Mạch nghe thấy lời này thì lờ mờ đoán ra ý của đường chủ Thần Nông Đường, vẻ mặt điềm tĩnh đáp: “Ta sống ở điện Thần Dược rất tốt, sư phụ lại càng hết lòng dạy dỗ ta.”
“Thiên tài giống như ngươi đổi lại là người khác cũng sẽ làm như vậy, bổn đường chủ cũng không muốn giấu ngươi nữa, ngươi có hứng thú gia nhập vào Thần Nông Đường của ta không, bổn đường chủ có thể bảo đảm với ngươi rằng chỉ cần ngươi gia nhập vào Thần Nông Đường, ngươi sẽ là đường chủ Thần Nông Đường đời tiếp theo.”
Đường chủ Thần Nông Đường cuối cùng cũng nói ra ý đồ thật sự của mình, đồng thời còn đưa ra lời hứa hẹn hấp dẫn như vậy với Tô Tử Mạch.
Thần Nông Đường được coi là tổ chức luyện dược có tên tuổi ngang hàng với điện Thần Dược, cũng có tiếng tăm vang dội trong cả đại lục này.
Cùng với thân phận luyện dược sư đặc biệt, không ít người tu luyện có tu vi cao cường muốn giữ mối quan hệ tốt đẹp với luyện dược sư, nếu có thể trở thành đường chủ của Thần Nông Đường, chắc chắn lập tức sẽ trở thành người có tiếng trong cả đại lục này.
Đổi lại là người khác chắc chắn sẽ khó cưỡng lại sự hấp dẫn như vậy, dù sao thì Dược Chân Nhân cũng không hề nói sẽ nhường vị trí điện chủ điện Thần Dược cho Tô Tử Mạch.
Nhưng Tô Tử Mạch lại không hề bị mê hoặc bởi những lời hứa hẹn của đường chủ Thần Nông Đường, chỉ thấy vẻ mặt Tô Tử Mạch hờ hững đáp: “Đa tạ đường chủ đại nhân khen ngợi, nhưng ta đã quen học tập ở điện Thần Dược rồi, hơn nữa quả thật sư phụ cũng đối xử với ta rất tốt, ta xin nhận ý tốt của đường chủ đại nhân.”
Vốn là sau khi đường chủ Thần Nông Đường nói xong thì tràn đầy tự tin đợi Tô Tử Mạch gia nhập làm học trò của mình, nào ngờ Tô Tử Mạch lại dứt khoát thẳng thừng từ chối lời đề nghị của ông ta như vậy.
Điều này khiến đường chủ Thần Nông Đường cảm thấy rất mất mặt, giọng điệu cũng nặng nề hơn: “Tô Tử Mạch ngươi không muốn suy nghĩ lại thật sao, không phải lúc nào cũng có cơ hội như vậy đâu, bỏ qua rồi sẽ không còn nữa.”
Lần này Tô Tử Mạch càng từ chối dứt khoát hơn: “Không cần đâu, ta không hề có hứng thú gia nhập vào Thần Nông Đường, thật xin lỗi đường chủ đại nhân, nếu không còn chuyện gì khác thì vãn bối xin cáo từ.”
Dứt lời, Tô Tử Mạch trực tiếp quay người rời đi, dông dài cả buổi trời hóa ra đường chủ Thần Nông Đường này muốn phá đám điện Thần Dược.
Đương nhiên Tô Tử Mạch không thể gia nhập vào Thần Nông Đường, nhưng Tô Tử Mạch cảm thấy đường chủ Thần Nông Đường này rất nham hiểm.
Tuy tính cách Dược Chân Nhân lạnh lùng, cũng rất nghiêm khắc với đệ tử, nhưng ít nhất vẫn là một quân tử quang minh lỗi lạc, không có tỏa ra hơi thở của kẻ bỉ ổi giống đường chủ Thần Nông Đường, Tô Tử Mạch xem thường nhất là loại người này.
Thấy Tô Tử Mạch quay người rời đi như vậy, đường chủ Thần Nông Đường cuối cùng cũng không kiềm chế được tính tình nóng nảy của mình, hất đổ hết chén trà trên bàn xuống đất.
“Tô Tử Mạch, ngươi đúng là rượu mời không uống muốn uống rượu phạt mà, bổn đường chủ đã cho ngươi cơ hội rồi, nếu ngươi không biết trân trọng như vậy thì đừng trách bổn đường chủ độc ác.”
Nói xong ánh mắt của đường chủ Thần Nông Đường bắt đầu trở nên vô cùng hung ác, còn mang theo sát khí nồng đượm.
Còn vào lúc này trong căn phòng lại xuất hiện thêm vài bóng người, những người này là trưởng lão của Thần Nông Đường.
“Đường chủ đại nhân, nữ nhân Tô Tử Mạch này thiên tư khác người vượt xa người thường, vài năm sau chỉ sợ sẽ trở thành luyện dược sư nức tiếng đại lục, nhân tài như vậy nếu đã không thể trở thành người của Thần Nông Đường chúng ta, hay là nhân lúc còn sớm giết đi cho xong chuyện.”
“Hay lắm, Thần Nông Đường chúng ta trước nay không cùng chí hướng với điện Thần Dược, nếu để Tô Tử Mạch đó trở nên lớn mạnh, chỉ sợ mấy trăm năm sau Thần Nông Đường chúng ta bị điện Thần Dược chèn ép không ngóc đầu lên được.”
Mấy vị trưởng lão này vừa rồi vẫn luôn trốn trong phòng, ai nấy đều nghe rõ mồn một cuộc nói chuyện giữa đường chủ Thần Nông Đường và Tô Tử Mạch.
Đường chủ Thần Nông Đường lúc này lại nói tiếp: “Các vị trưởng lão, các người nói cũng giống với ý của bổn đường chủ lắm, buổi tiệc tối nay chính là thời cơ tốt nhất để ra tay, đến lúc đó phải làm phiền các vị trưởng lão rồi.”
“Đường chủ đại nhân cứ yên tâm, tuy Tô Tử Mạch đó có thiên phú luyện dược xuất chúng, nhưng bây giờ suy cho cùng nàng ta chẳng qua cũng chỉ là một linh tôn cỏn con mà thôi, mấy người chúng ta đều là cấp bậc linh vương, muốn giết nàng ta quả thật dễ như trở bàn tay.”
Nghe vậy đường chủ Thần Nông Đường gật đầu cười đáp: “Tốt lắm, có mấy vị trưởng lão ra tay thì Tô Tử Mạch sẽ chết chắc không nghi ngờ gì, cho dù nàng ta có tài năng thế nào thì có làm sao, một thiên tài đã chết chẳng qua cũng chỉ là một bộ xương khô mà thôi.”
Vào lúc đường chủ Thần Nông Đường đang đắc ý, bỗng nhiên một vị trưởng lão nói: “Đường chủ đại nhân, tuy tu vi của Tô Tử Mạch cũng bình thường, giết nàng ta dễ như trở bàn tay, nhưng Dược Chân Nhân chính là một mớ phiền toái, nếu có Dược Chân Nhân, chúng ta muốn ra tay ám sát Tô Tử Mạch có lẽ sẽ hơi mạo hiểm.”
Đường chủ Thần Nông Đường nghe xong nụ cười trên mặt cũng vụt tắt, gật đầu đáp: “Nhị trưởng lão nói đúng lắm, nhưng chuyện này cũng không vấn đề gì, đợi đến buổi tiệc ta sẽ nghĩ cách giữ chân Dược Chân Nhân, tạo cơ hội cho các người ra tay, các người chỉ cần giết Tô Tử Mạch là được.”
“Được, nếu đường chủ đại nhân có thể giữ chân Dược Chân Nhân, bọn ta muốn giết Tô Tử Mạch chắc chắn không có vấn đề gì.”
Sau khi bàn bạc xong, trong nháy máy mấy vị trưởng lão đã biến mất, còn đường chủ Thần Nông Đường cũng đổi lại dáng vẻ tươi cười bước ra khỏi phòng.
Sau khi Tô Tử Mạch về đến phòng không lâu, Dược Chân Nhân cũng đã trở về.
Tô Tử Mạch chần chừ một chút, cũng không hề nói chuyện trước đó đường chủ Thần Nông Đường đã dụ dỗ nàng cho Dược Chân Nhân biết.