Xuyên Không Chi Đặc Công Thiên Kim

Chương 114: Chương 114: Luyện đan sư siêu cấp




Dược Chân Nhân mở bình thuốc trước mặt Tô Tử Mạch rồi nhìn lướt qua, sau đó cười nói: “Tốt lắm! Đích thật là đan dược siêu cấp bát phẩm, quả nhiên Tử Mạch không làm uổng công sự kỳ vọng của ta với con.”

Bây giờ Dược Chân Nhân đã thấy Tô Tử Mạch rất vừa mắt, hận không thể truyền thụ hết kiến thức cả đời của mình cho Tô Tử Mạch.

Nhưng mà Dược Chân Nhân cũng có chút ngạc nhiên, chỉ có một đêm mà Tô Tử Mạch đã tấn cấp thành luyện dược sư siêu cấp.

Chưa từng ai trong Đại Lục đạt đến tốc độ này, Dược Chân Nhân là thiên tài chế thuốc có thiên phú cao nên chỉ mất nửa tháng để tấn cấp đến luyện dược sư siêu cấp.

Nhưng mà tốc độ này của Tô Tử Mạch lại hết sức khó tin, dù sao thì đây cũng là chuyện tốt với điện Thần Dược.

Sau khi kiểm tra đan dược của Tô Tử Mạch xong, Dược Chân Nhân mới đi đến trước mặt Đào Vận, cầm đan dược mà Đào Vận luyện chế nhìn thoáng qua, Dược Chân Nhân chậm rãi mở miệng: “Tốt lắm! Đan dược siêu cấp tứ phẩm, tuổi trẻ mà có thể luyện chế được đan dược siêu cấp, thật sự đáng quý!”

Mặc dù Dược Chân Nhân đang khen Đào Vận, nhưng Đào Vận cùng Đường chủ của Thần Nông Đường chỉ nghe thấy lời châm chọc.

Tuy đan dược siêu cấp tứ phẩm mà Đào Vận luyện chế ra rất hiếm, nhưng nó lại kém đan dược của Tô Tử Mạch nhiều.

Tuy Dược Chân Nhân khen Đào Vận nhưng thực ra là đang khen Tô Tử Mạch.

Hết lần này tới lần khác Đào Vận cùng Đường chủ của Thần Nông Đường không thể nổi giận, bởi vì vừa rồi Đường chủ của Thần Nông đường đã kiểm tra đan dược mà Tô Tử Mạch luyện chế.

Đan dược của Tô Tử Mạch là đan dược siêu cấp bát phẩm thứ thiệt, đây là thật sự.

“Đường chủ của Thần Nông Đường, tôi nghĩ lần tỉ thí này có kết quả rồi.”

Sau khi kiểm tra xong đan dược của ba người, Dược Chân Nhân lại tươi cười nhìn mặt Đường chủ của Thần Nông Đường.

Đường chủ của Thần Nông Đường nghe vậy thì cười gượng: “Ha ha ha, không ngờ điện Thần Dược vẫn có đệ tử xuất sắc như vậy, Dược Chân Nhân giấu kỹ thật! Nếu không có lần tỷ thí này thì chúng tôi sẽ không biết đến nhân tài ưu tú như vậy.”

Đường chủ của Thần Nông Đường vừa nói chuyện vừa nhìn Tô Tử Mạch, trong mắt tràn đầy sự ghen ghét. Nếu như Tô Tử Mạch là đệ tử của Thần Nông Đường thì tốt rồi.

Nhưng đáng tiếc Tô Tử Mạch không phải đệ tử của Thần Nông Đường, Đường chủ của Thần Nông Đường chỉ có thể nén giận, nói: “Ta tuyên bố, người thắng lần này là Tô Tử Mạch.”

Các đệ tử của Thần Nông Đường nghe thấy vậy thì lập tức an tĩnh như gà, hiện tại trình độ chế thuốc của Tô Tử Mạch cao hơn Đào Vận, bọn họ cũng không dám kêu gào nữa.

“Xin lỗi, thân thể của đệ tử có chút khó chịu, đệ tử xin lui!”

Đào Vận đột nhiên mở miệng muốn rời đi. Lúc đầu hắn ta cho rằng mình nắm chắc phần thắng, ai ngờ Tô Tử Mạch đột nhiên xông ra đoạt lấy danh tiếng, còn làm hắn ta rơi vào hoàn cảnh lúng túng.

Đào Vận thật sự không chịu nổi sự trái ngược to lớn như vậy, cho nên mới phải chủ động muốn rời đi.

Đường chủ của Thần Nông Đường biết suy nghĩ của Đào Vận, gật đầu nói: “Đào Vận, nếu không được khỏe thì xuống dưới nghỉ đi!”

Đào Vận nghe vậy thì chắp tay với Đường chủ của Thần Nông Đường một cái rồi đi, cũng không có nhìn Tô Tử Mạch một cái.

Tô Tử Mạch nhìn thấy hết biểu cảm của Đào Vận, hành vi không thể nhận thua này trong mắt Tô Tử Mạch chính là nỗi nhục, hiện tại Đào Vận không những chế thuốc thua Tô Tử Mạch mà còn thua cả phong thái.

Đối với việc Đào Vận chật vật rời sân, Tô Tử Mạch cũng không nghĩ nhiều. Kế tiếp, Đường chủ của Thần Nông Đường lại nói mấy lời khách sáo, còn muốn mở tiệc chúc mừng Tô Tử Mạch thắng tỉ thí lần này.

Sau khi tỉ thí chấm dứt, đoàn người của Dược Chân Nhân về phòng, rốt cuộc cũng không kiềm chế sự phấn khích trong lòng mình được nữa.

“Tô Tử Mạch, lần này con làm rất tuyệt, cuối cùng cũng trút giận giúp điện Thần Dược của chúng ta!”

Về phòng, Dược Chân Nhân không còn bình tĩnh như vừa rồi nữa, càng không thể nhịn cười.

Rõ ràng lần này Đường chủ của Thần Nông Đường muốn làm xấu mặt điện Thần Dược, ai ngờ Tô Tử Mạch đột nhiên xuất hiện làm Đường chủ của Thần Nông Đường bị bẽ mặt.

Vừa rồi Dược Chân Nhân giả vờ bình tĩnh, dường như đã biết Tô Tử Mạch có thể thắng từ lâu, bây giờ không có người ngoài nên ông ta không cần phải giả vờ nữa.

Còn Bạch Lạc thì nhìn Tô Tử Mạch với ánh mắt kính nể: “Tô sư muội, muội thật dễ gây ra bất ngờ, tấn cấp đến luyện dược sư trong thời gian ngắn đã khiến người khác vô cùng kinh ngạc, không ngờ lần này lại trở thành luyện dược sư siêu cấp chỉ trong một đêm, đến cả huynh cũng chưa từng nghe qua tốc độ nhanh như vậy!”

Dược Chân Nhân nghe vậy thì cũng ngẩng đầu lên, lời của Bạch Lạc là suy nghĩ trong lòng ông.

Dược Chân Nhân nghiêm túc nhìn Tô Tử Mạch, nói: “Được rồi, sư phụ quên hỏi con, sao con có thể tấn cấp đến luyện dược sư siêu cấp vậy?”

Tô Tử Mạch nghe thấy thế thì chợt thấy căng thẳng, mặc dù nguyên nhân khiến nàng có thể làm được hành động vĩ đại như vậy là nhờ có la bàn thời không của Dạ Ly Thần.

Nhưng Tô Tử Mạch không thể nói cho người khác biết sự tồn tại của Dạ Ly Thần cùng la bàn thời không, nàng chỉ có thể nói qua loa cho có lệ: “Sư phụ, đêm qua không biết tại sao đột nhiên đệ tử hiểu ra, giống như là có gì đó lóe sáng trong đầu, sau đó thì tấn cấp đến luyện dược sư siêu cấp.”

Nghe thấy Tô Tử Mạch nói qua loa như vậy, Dược Chân Nhân thở dài một tiếng: “Ôi, sư phụ tự đánh giá bản thân có thiên phú trong việc chế thuốc, trải qua nhiều năm khổ luyện mới có thành tựu hôm nay, không ngờ thiên phú của con lại hơn sư phụ, nếu so sánh với con thì cái danh thiên tài này của sư phụ quả thật chỉ là trò cười!”

Nói đến một nửa, Dược Chân Nhân vừa lắc đầu vừa nhìn về phía Tô Tử Mạch nói: “Tô Tử Mạch, con yên tâm, nếu sư phụ nhận con làm đệ tử thì tất nhiên sư phụ sẽ không lãng phí thiên phú này của con, nhất định phải bồi dưỡng con thành luyện dược sư đệ nhất của Đại Lục!”

Dược Chân Nhân nói rất quyết tâm, dù sao dựa trên thiên phú của Tô Tử Mạch, quả thực nàng rất có khả năng này.

Tô Tử Mạch thấy thế thì chỉ có thể gật đầu phụ họa, nàng cũng không dám nói rõ chân tướng cho Dược Chân Nhân, nếu như Dược Chân Nhân nghĩ vậy thì cứ để ông tiếp tục hiểu lầm là được rồi.

“Dược Chân Nhân, Đường chủ của chúng tôi có chuyện quan trọng cần gặp ngài!”

Đoàn người Tô Tử Mạch đang đóng kín cửa nói chuyện thì đệ tử của Thần Nông Đường đột nhiên đến đưa tin, mời Dược Chân Nhân đi qua nói chuyện.

Dược Chân Nhân nói với Tô Tử Mạch cùng Bạch Lạc: “Sự phụ đi xem Đường chủ của Thần Nông Đường muốn nói gì, các con ở yên chỗ này, đừng đi lung tung!”

Nói rồi, Dược Chân Nhân rời đi, ai ngờ Dược Chân Nhân vừa đi thì lại có đệ tử của Thần Nông Đường đến đưa tin: “Cô Tô, Đường chủ của chúng tôi mời cô qua có việc cần bàn!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.