-Hotori Miya! Chịu trói đi. Ông đã bị bắt vì tội buôn bán ma túy!-một cô gái có thân hình mảnh khảnh giơ súng nhấm đến một người đàn ông nhìn ông khoảng 40 tuổi và cô gái đó không ai khác đó chính là Kanzaki Aria một Vũ Trinh. Ông ta đánh mắt xoay về nhìn thẳng vào Aria thầm đánh giá cô, khuôn mặt V-line, mắt hồng to tròn, đôi môi đỏ hồng không cần thoa son như muốn dụ dỗ đàn ông vậy,thân hình mảnh khảnh xinh đẹp mỗi tội bị less, mái tóc hồng mềm mượt được cột cao hai bên. Đúng là đẹp thật ông ta thầm cảm thám nhìn Aria bằng cặp mắt dâm tà.
Aria thì không hề rùng mình, mặt lạnh như tiền, chĩa thẳng súng vào mặt ông, hắng giọng nói:
-Chịu trói đi!-ông ta nhìn Aria cười lạnh một cái, sau đó liền thả một quả boom về phía Aria. Còn Aria thì hoảng hồn nghĩ kì này coi như xong và...
BÙM!, do sức công phá lớn mà nguyên tòa cao ốc đổ sập xuống, còn ông trùm ma túy thì đã trốn thoát thành công nhưng Aria thì đã chết...
***
Aria dần dần tỉnh dạy, bây giờ cô đang cảm thấy toàn thân đâu nhức vô cùng và cô còn nhìn thấy có rất nhiều người đang nhìn mình, mình đang ở đâu đây??? đó chính là điều đầu tiên nó nghĩ đến khi nhìn thấy xung quanh nó toàn là người với người mà toàn là mấy cô cậu tầm 16, 17 tuổi, cô tính đứng dạy thì tay, chân, bụng truyền đến cơn đâu nhứt, đầu thì bắt đầu xuất hiện những đoạn kí ức của cơ thể nguyên chủ bất giác cô ôm lấy đầu, một phút sau cô đã ý thức được tất cả rồi.
Sự thật thì cô đang bị xuyên không vào nữ phụ Bạch Y Tuyết nữ phụ trong câu truyện ngôn tình của trung quốc mà hôm qua cô mới đọc. Nếu cô nhớ không lần thì đây là đang ở chương 25 cũng là lúc nữ phụ bị bọn xã hội đen (đương nhiên là do mấy anh nam chủ thuê) tìm đến tận trường đánh đập không thương tiếc sau đó lăn đùng ra chết, chết ngay trước cổng trường luôn tên nam chủ tên Long Hoàng kêu mọi người không được gọi xe cứu thương hay giúp nguyên chủ, kết quả nguyên chủ chết mà lí do tại sao là vì nguyên chủ làm hư cây bút mà nữ chủ yêu thích nên chết Sao chết nhảm vậy?-cô nghĩ, mà thôi làm gì thì làm miễn sao không đụng đến bọn nam nữ chủ mới được.
Cô nhìn xuống bộ quần áo mình đang mặc vừa dơ vừa hôi mà cũng bị rách nữa đương nhiên là cô đâu chịu nổi vì cô thuộc tuýp người sạch sẽ. Mà khoan phải soi 'nhan sắc' mới được!-cô nghĩ, cô mà túi của nguyên chủ lấy ra một cái gương và...
HẾT CHƯƠNG 1