Đối
với một cô nhi mà nói, mong muốn lớn nhất chính là có một gia đình của riêng
mình, có người thân cùng huyết thống. Điểm ấy, cho dù là Diệp Dương hay Hàn
Tinh Y đều suy nghĩ giống nhau, khi họ hợp thành một gia đình, đã luôn chờ có
một sinh mệnh nhỏ vào cuộc đời của hộ. Cho nên khi Diệp Dương biết bản thân anh
đã làm ba, cảm giác mừng như điên không gì sánh kịp đã quét tới. Hưng phấn,
kích động, thế nên Diệp Dương không thể đè nén mà nắm lấy di động trực tiếp vọt
ra ngoài, túm lấy người duy nhất anh có thể tâm sự chính là tiểu đồ đệ.
May
mắn trước kia Diệp Dương sợ bị hoài nghi nên đã nói với đồ đệ, di động chính là
thánh vật mà anh đã trao đổi với thần thánh. Nhưng khi Diệp Dương kích động nói
năng lộn xộn thì tiểu đệ đáng thương lại sinh ra nghi vấn rất lớn đối với vấn
đề kết hôn sinh con của nghiệp đạo sĩ này.
Liên
tục vài ngày sau, Diệp Dương đều ở trong tình trạng cực độ phấn khởi, bắt đầu ở
cổ đại hỏi thăm mọi tri thức về việc sinh sản, đồng thời liều mạng nhớ lại
những kiến thức quan trọng khi mang thai ở thời hiện đại, chỉ cần nhớ ra một
việc, cho dù là nhỏ cũng sẽ gọi điện nhắc nhở Tinh Y. Có đứa con riêng của
chính họ, giấc mộng này cũng đẹp như giấc mộng cưới được Tinh Y vậy.
Tiểu
Y của anh… Một mình vẫn có thể chăm sóc tốt bản thân, lại được người lớn thích…
Sau vài ngày hưng phấn, Diệp Dương cũng dần dần ổn định cảm xúc, lại bắt đầu
suy nghĩ tính toán cho tương lai.