Đắc Kỳ mất hơn hai ngày đường để tới Lưu Ly quốc. Quả thật đây là một nơi rất đẹp,đường phố rộng rãi thoáng mát,cảnh quan không đến nỗi nào,thậm chí có thể hơn Yên Nam quốc rất nhiều.
Lưu Ly quốc nổi tiếng là địa điểm buôn bán nô lệ bậc nhất của tứ châu.
Đắc Kỳ lúc này là một cô nương xinh đẹp tuyệt trần. Nàng đi tới đâu,nam nhân đều đỏ mặt,ngỡ ngàng mà ngắm nhìn. Nữ nhân cũng thẹn mà đỏ mặt quay đi.
Dương Đắc Kỳ trời sinh đã có nét đẹp hút hồn. Bởi vậy mới khiến mẹ con An Minh Ngọc ngày đêm hành hạ đánh đập vùi dập. Nếu không phải nàng ta bị độc dược khống chế,thân thể ngày một yếu đi thì làm gì có chuyện bị ném xuống suối chết một cách dễ dàng đến vậy.
Nhiếp Hỏa An nổi tiếng là một kẻ trăng hoa thích ăn chơi đọa lạc. Nơi nào có giai nhân,nơi đó có Nhiếp Hỏa An. Tuy nhiên không may,hắn là một trong số cao thủ bậc nhất của Lưu Ly quốc, đứng chỉ sau thái tử điện hạ của Lưu Ly quốc tức Nhiếp Khương Dương. Nhiếp Hỏa An luôn sống sau cái bóng của Nhiếp Khương Dương vì vậy mà tự sinh hận,cứ gặp mặt Nhiếp Khương Dương là hai người xảy ra hỗn chiến.
Cũng bởi lẽ đó,Nhiếp Khương Dương đến Yên Nam đế quốc học tập dưới sự ưu ái giúp đỡ của vua cha. Còn Nhiếp Hỏa An mãi mãi là kẻ thua cuộc. Theo thông tin mà Phong Nghiêm cung cấp,Nhiếp Hỏa An có ý định cướp ngôi. Vua của Lưu Ly quốc nay đã bị y khống chế,giam vào tầng ngục sâu trong lòng đất và không có cách nào thông báo cho Nhiếp Khương Dương.
Âu Dương Nguyền Nguyệt che mắt cận thần bằng cách tung tin vua bị nhiễm phong hàn mà buông rèm nhiếp chính. Bà ta đang đợi thời cơ và sự viện trợ của quân bên phía tả thừa tướng Cao Ly,vốn là ca ca của bà ta tới. Chờ thời cơ chín muồi, Nhiếp Khương Dương bị triệu về kinh,cũng không còn cách nào,chỉ có thể cúi đầu để Nhiếp Khánh An đường đường chính chính làm theo thánh chỉ giả mà đăng cơ.
Kế hoạch chỉnh chu hoàn hảo đấy. Nhưng thật không may,các ngươi động phải những kẻ không nên dây vào rồi.
Trước mặt Đắc Kỳ chính là Hoa Lâu,kĩ viện nổi tiếng nhất của Lưu Ly quốc.
Bà chủ nghe nói có một cô nương đẹp tựa như tiên nữ muốn tự mình giao thân vào đây thì vội buông chén trà xuống,xách váy chạy xồng xộc xuống tiếp đón. Bà chủ Hoa Lâu - Hoa Uyển Linh,thực chất là một sát thủ đắng cấp của Tòa Bảo Các. Nàng ta ở đây để lấy đầu mối làm ăn cũng như cung cấp những thông tin mật cho Tòa Bảo Các
Phải nói,mạng lưới của Tòa Bảo Các rải khắp tứ châu. Phải những kẻ thật sự có tiền,có thế lực mới biết đến sự tồn tại của họ.
Hoa Uyển Linh trực tiếp đón Đắc Kỳ lên phòng,cẩn thận dẫn nàng vào mật thất. Chỉ nghe các chủ nói có một tiểu cô nương tới chỗ nàng,cần được sự phối hợp của nàng. Hoa Uyển Linh cũng được biết,kẻ Đắc Kỳ muốn giết là ai. Là hoàng tộc của Lưu Ly quốc. Nhiều khi Uyển Linh cũng cảm thấy,có phải các chú liệu có phải suy nghĩ chưa thấu đáo?
Nam nhân đúng là khó qua ải mĩ nhân.
- Ngươi là Dương Đắc Kỳ?
- Hoa Uyển Linh?
- Phải,là ta - Hoa Uyển Linh tức giận đập bàn - Ta thật không hiểu tại sao các chủ đồng ý giúp ngươi.
- Vì ta là nhất trụ
- Nữ nhân xinh đẹp các chủ không thiếu,lại vì một nhất trụ như ngươi..Cái gì? Ngươi nói ngươi là nhất trụ???!!!
Hoa Uyển Linh ngạc nhiên,nhìn Đắc Kỳ từ trên xuống dưới thầm đánh giá.Nữ nhân này,có chỗ nào giống nhất trụ? Quả thật nàng có phong phanh tới chuyện An Nhất Tâm bị kẻ khác đẩy xuống làm nhị trụ. Nhưng,để một tiểu cô nương chân yếu tay mềm như này đánh bại,lão già đó quá thảm đi. Dường như, một chút sát khí cũng không có. Nào giống kẻ trong giang hồ.
- So về cấp bậc,ngươi là hậu bối,ta là trưởng bối - Dương Đắc Kỳ tươi cười ngồi xuống ghế - Ngươi nhìn trưởng bối như vậy,chính là dĩ hạ phạm thượng.
- Ngươi có thứ gì chứng minh thân phận? - Hoa Uyển Linh nghi hoặc
Đắc Kỳ ném ra một miếng lệnh bài. Miếng lệnh bài quay quay trên bàn rồi hiện ra hai chữ “Nhất Trụ” cùng một chữ “ KỲ” rất nhỏ ở phía dưới kèm theo ấn kí của các chủ.
“ Nha đầu ấy rất nguy hiểm. Ngươi chỉ cần nghe theo lệnh nàng. Nếu chọc nàng nổi giận,ngay cả ta cũng không giúp nổi ngươi. Bởi vì,ta đánh không lại nữ tiểu quỷ ấy. Uyển Nhi,ngươi nhớ lấy”
Trong thư các chủ viết như vậy,tốt hơn hết là nên nghe theo lời ngài ấy để tránh hậu họa.
Hoa Uyển Linh cúi đầu hành lễ:
- Uyển Linh bái kiến Nhất Trụ. Uyển Linh không hiểu chuyện vô lẽ,xin ngài giơ cao đánh khẽ thứ lỗi cho Uyển Linh.
- Thứ này,cho ngươi. Chỉ cần ngươi nghe theo lệnh của ta,sắp xếp của ta,yêu cầu của ta,ngươi sẽ nhận được chiếc còn lại.
- .....
Mắt Uyển Linh như sáng lên,nhanh nhẹn gật đầu đồng ý. Nghe theo lời các chủ quả thật không sai mà. Là huyền thiết đó. Vòng càn khôn này làm từ huyền thiết đó. Mùi hương thật thơm a... Bảo bối,bảo bối.