(10) Gặp lại cặp sinh đôi
Sở Phù bị đối phương đưa đến làm thủ hạ của Triệu bí thư.
Triệu bí thư là một người nhìn thì có vẻ thành thật, cũng nam tính, nhưng cô biết, một hán tử chân chính trung thực tuyệt đối không thể đứng vững gót chân làm bí thư của tầng quản lí cấp cao dưới trướng tổng giám đốc.
Không biết là vì đã sớm được nhắc nhở qua hay là vì nguyên nhân khác, Triệu bí thư nhận người xong liền nhanh nhẹn để cho Sở Phù ngồi vào một vị trí trống, giúp cô đem đồ vật để vào, rồi lại phân bổ công tác cho cô.
Triệu bí thư cười tủm tỉm mà nói: “Tiểu Tiểu đúng không? Cô bé là người mới tới, anh cũng không muốn làm khó để cho cô nhận việc của Tiểu Lý, cho nên mấy người cũ đã nhận hết mấy phần việc tương đối quan trọng Tiểu Lý để lại, cô trước hết cứ luyện tập ghi chép mấy hội nghị nhỏ đi.”
Hắn an bài công tác đầu tiên của sở Phù vào chiều nay, hội nghị thảo luận về phương án thu mua nhà xưởng ở nước ngoài, đầu tư tài chính tầm mấy ngàn vạn, đối với tập đoàn như Hà thị mà nói đây cũng không phải là đầu tư lớn, chỉ là làm không tốt, sẽ tổn hại đến hình tượng của xí nghiệp.
Triệu bí thư hiển nhiên biết cách làm người, cho Sở Phù làm một ít công tác nhẹ nhàng trước tiên, còn an bài cho cô một người trợ lý cùng đi, coi như dạy dỗ cô.
Triệu bí thư ôn nhu đem một tập tư liệu tới: “Tiểu Tiểu, cố lên, đừng khẩn trương, anh xem trọng cô.”
Sở Phù nhỏ giọng đáp ứng, tận dụng thời gian, mặt tái nhợt tận lực ghi nhớ tư liệu.
Buổi chiều, cao ốc tầng 9, trong phòng họp.
Sở Phù đi trước trợ lý theo phía sau vào phòng họp, lập tức liền cảm giác được những ánh nhìn chăm chú đăm đăm ghim trên người cô, cô làm bộ lơ đãng ngẩng đầu, thấy hai khuôn mặt giống nhau như đúc.
—— dựa theo tư liệu hệ thống cấp, cặp sinh đôi không phải sau khi thành niên mới tiến vào tập đoàn công tác sao? Sao vậy hiện tại liền xuất hiện ở phòng họp!
Hà Nguyên nhìn Sở Phù bằng ánh mắt như lửa nóng, còn mang theo một tia phẫn nộ, ánh mắt nóng rực kia rất nhanh liền ngoảnh đi, cùng người bên phụ trách hạng mục trò chuyện với nhau thật vui vẻ.
Đại thúc trung niên có chút nghi hoặc nhìn về phía cặp sinh đôi: “Sao vậy, tiểu nguyên?”
Hà Sơ cười cười, hắn đứng dậy, lại đem đệ đệ kéo lên, nghiêng đầu nói người với phụ trách: “Không có gì, chỉ là không nghĩ thời gian trôi nhanh đến như vậy...... Hách thúc, nếu hội nghị sắp bắt đầu rồi, chúng ta đi về trước!”
Hắn đi ngang qua chỗ Sở Phù, cúi đầu không nhìn lên, nhưng sau đó bước chân dừng lại một chút, ánh mắt lơ đãng đảo qua bảng tên trước ngực Sở Phù, khẽ cười: “Trợ lý? Bò thật nhanh.”
Ngữ khí hắn mang theo ác ý thật sâu.
Giọng nói phảng phất như ác quỷ đến từ vực sâu, như muốn đem Sở Phù kéo vào trầm luân trong bóng tối vô biên.
Sở Phù thân mình run lên, cả người cứng đờ.
Chờ ánh mắt ăn thịt người kia biến mất, cô mặc kệ thần sắc nghi hoặc của trợ lý, cắn môi đem tư liệu phân đến các trên chỗ ngồi, cúi đầu, không dám nhìn vào ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của người phụ trách.
Cô quy củ mà ngồi xuống vị trí của mình, tự nhủ chờ lát nữa sau khi hội nghị kết thúc nên làm sao để thoát khỏi khốn cảnh.
Lúc trước cô cũng đã lợi dụng hiểu biết của hệ thống để tìm hiểu hành trình của Hà Khải Thịnh, hôm nay hắn cần ở lại văn phòng để xử lý văn kiện, đến buổi tối mới cần tham dự yến hội.
Cho nên, chờ lát nữa hắn cũng không có khả năng xuất hiện ở tầng 9.
Bất quá, Sở Phù khẽ cắn môi dưới, đôi môi hồng nhạt khe cong lên một độ cong mê người.
Nhưng mà, ai biết được?