Xuyên Nhanh Công Lược: Ký Chủ Đừng Hắc Hoá

Chương 5: Chương 5: Công chúa trong truyện cổ tích đều là kẻ lừa đảo 4




Bertha nhấc váy đi theo sau Mộ Ngôn.

Thiếu nữ thoạt nhìn bất quá mười bốn, mười lăm tuổi, dung mạo không rõ ràng, nhưng trên người lại có loại khí chất an tĩnh không phù hợp với lứa tuổi của cô.

Bertha hơi cúi đầu, khóe miệng treo một nụ cười có vẻ thâm trầm.

Đi được nửa đường, người trước mặt đột nhiên ngừng lại.

Bertha không phát hiện, không cẩn thận tông phải một cái.

Lực va chạm khiến cho Mộ Ngôn không đứng vững, nghiêng người về phía trước.

Bertha vội vàng níu Mộ Ngôn lại, cũng không biết có phải do cố ý hay chăng, lại kéo xuống tấm áo choàng của Mộ Ngôn.

“......”

Mái tóc nâu dài trút xuống, rất dài thẳng đến mắt cá chân.

Chiếc áo choàng rộng dài khiến cho thân hình cô càng thêm nhỏ nhắn xinh xắn, gương mặt đó lớn cỡ bàn tay, xinh đẹp vô ngần.

Một đôi mắt bình tĩnh, đỏ sậm như đá quý.

Khóe miệng tựa như còn đang cong lên, nhìn có vẻ biếng nhác.

Nhưng mà gương mặt đó, thế nhưng không phân cao thấp với công chúa Bạch Tuyết vẫn luôn được xưng là người xinh đẹp nhất.

Bertha ngây ngẩn cả người.

Do Bertha kéo Mộ Ngôn hơi dùng sức, Mộ Ngôn trực tiếp đâm thẳng vào trong lòng Bertha.

Mộ Ngôn rũ rũ mắt, ánh mắt đảo tới trước ngực Bertha.

Phẳng.

Vì thế, sẵn lúc Bertha còn chưa kịp phản ứng, Mộ Ngôn rất tự nhiên đưa tay bấu lên ngực Bertha.

Bóp một cái.

Bertha cứng đờ cả người.

Phẳng.

Mộ Ngôn từ trong lòng Bertha thoát ra, tự nhiên vô cùng vỗ vỗ tay.

Cười như không cười nhìn Bertha.

“Thứ lỗi cho ta đã mạo muội, cô nương xinh đẹp, nàng còn chưa dậy thì xong ư?”

Bertha: “......”

Bertha có chút cuống quít lui về sau, làn da tuyết trắng đỏ ửng lên một mảng, nhìn rất trêu nhân, mê người.

“Cô, cô......” Nàng ta thế nhưng xoa ngực!!!

Công chúa Bạch Tuyết năm nay đã mười tám tuổi, nhưng mà cái cô nàng tự xưng công chúa này.

Nga.

Tựa hồ, là nam?

Mộ Ngôn rất có hứng thú nhìn Bertha, “Tôi hình như biết vị, công chúa này kết cục vì sao thê thảm như vậy rồi.”

Hệ thống: 【......】

Bertha cắn môi, trông rất có vẻ nghiến răng nghiến lợi.

Tay trái của cô đặt trước ngực phải, khom lưng, hướng Mộ Ngôn hành lễ, theo tiêu chuẩn lễ nghi quý tộc.

“Tôn quý phù thuỷ đại nhân, xin tha thứ cho ta đã không thành thật.”

“Như ngài nghĩ, ta là nam nhân.” Đã không còn cố tình ngụy trang, vị thiếu niên mặc nữ trang trước mặt này, chất giọng trong trẻo rồi lại mang theo một chút trầm thấp.

“Kính mong ngài giúp ta bảo mật, ta nguyện ý trả cái giá trong phạm vi ta có thể thừa nhận nổi. “

【......】 nói đã công chúa Bạch Tuyết đâu? Tại sao thành hoàng tử Bạch Tuyết rồi?!!

Hệ thống cảm thấy cốt truyện đang lừa gạt đáng yêu, đơn thuần nó!

Hệ thống lấy được cốt truyện chỉ mang tính đại khái, cũng không quá tỉ mỉ kỹ càng.

Mộ Ngôn lười biếng nhìn liếc qua Bertha, bộ dạng nữ trang như thật này đã đủ để thuyết minh nhan sắc của Bertha cao cỡ nào.

Cho dù là mặc váy công chúa tôn quý.

“Chúa tể hệ thống, cậu lấy nhầm cốt truyện giả đi?”

Mộ Ngôn tiếng nói ôn tồn ngậm ý cười.

Hệ thống: 【 đối phương không muốn nói chuyện với cô nữa, ném cô một trái sầu riêng. 】

Mộ Ngôn chậm chạp không nói lời nào.

Bertha cân nhắc không ra Mộ Ngôn quyết định thế nào, hắn hơi cúi đầu, trong mắt loé lên vẻ u ám.

Nhưng chính lúc này, lại nghe thiếu nữ đối diện nói.

“Ta nghe nói, vương quốc Bạch Tuyết có một chiếc gương thần, nếu ngươi có thể mang chiếc gương thần đó đến cho ta.”

“Vậy thì, ta sẽ quên đi hết thảy ký ức hôm nay về ngươi.”

Bertha ngẩng đầu lên, nhìn thiếu nữ ở đối diện.

Ánh trăng bàng bạc rọi lên mái tóc nâu dài của cô, khóe miệng cô treo lên một nụ cười nhàn nhạt.

Trông thật lương thiện, đáng yêu làm sao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.