Xuyên Nhanh Công Lược

Chương 307: Chương 307: (24)Trà Xanh Vương Nhà Đại Lão




- ---------------

Đến giờ phút này Cổ Vinh chẳng lẻ còn không nhận ra thái độ bài xích của người ta sao?trong đầu âm thầm thở dài mắng chửi đứa con trai đầu gỗ chậm nhiệt không hiểu phong tình này,ngữ khí ngiêm túc tiếp “Chúng ta tuy là bậc cha mẹ nhưng thời buổi hiện đại rồi,ép dầu ép mỡ ai nở ép duyên?nếu hai đứa ưng nhau rồi sao chúng ta không tác thành cho bọn nhỏ nhỉ?”

Xong rồi lại sót xa lau mắt nói “A Tuyên nhà tôi ngày ngóng đêm mong yêu Ấu Du đến điên rồi,bởi vì xa cách ái nhân mà đổ bệnh mệt mỏi chán chường chẳng thiết sống.Lao đầu vào quân doanh luyện tập mặc ai ngăn cản cũng không được,mới đây thằng bé còn đổ bệnh nữa...khiến bậc làm cha như tôi lo lắng ruột gan cồn cào lên hết rồi...”

Tư Lệnh không chút do dự thêm mắm dặm muối bịa ra câu chuyện lâm li bi đát cho khuyển tử nhà mình,lão cha vì ngươi cố gắng nhiều như vậy tuyệt đối đừng để ta thất vọng nha.

Cổ Tuyên ngồi bên nghe cha mình kể mà mặt đỏ tai hồng,xấu hổ đến nổi hiện tại chỉ muốn độn thổ chết quách đi cho song,dù biết cha vì muốn mình tốt thay mình thuyết phục gia đình ái nhân nhưng “bí mật”bị người thẳng thẳn vạch trần vẫn là có chút nan kham.Khó xử đến nổi toàn thân cứng đờ nắm tay đặt gối xiết chặt,như thể y đang họp hội nghỉ thượng đỉnh cấp cao nào đó vậy.

Thời Tình dù rất muốn cười nhưng e ngại nhi tử da mặt mỏng nên thôi,cực kì hài lòng tán thưởng với biểu hiện của lão công ngày hôm nay,lát nữa về nhà nhất định phải thưởng cho chàng thật hậu hỉnh mới được.

Kỷ Xuyên bị hành động của một gia ba người này trực tiếp chế trụ đến thất thần,nhất thời quên luôn phản ứng vì bọn họ qúa mức nhiệt tình.Dù biết con trai ở học viện rất được hoan ngênh chào đón nhưng liên quan gì đến Nguyên soái cơ chứ?quanh năm suốt tháng ở quân doanh thì quen biết con hắn kiểu gì?sợ hãi kẻ có lòng dạ dụng tâm bất lương âm mưu nhúng chàm con trai hắn,nhưng Cổ gia thuộc dòng dõi quan quân lâu đời quyền lực nhất Đế quốc này cần gì phải làm vậy chứ?

Khó xử bối rối không biết nói sao cho phải,nữa muốn từ chối nữa muốn nhận vì nam nhân này qúa mức ưu tú tương lai tiền đồ xán lạn,gọi là cẩm tú hoa vinh cũng chẳng ngoan.Có tài có quyền miễn cưỡng coi như xứng đôi vừa lứa,yêu thích phù hợp là có nhưng con trai hắn kiều khí ái khóc lại thường xuyên làm nũng nữa,Nguyên soái sao có thể phí thời gian đủ kiên nhẫn đi hống ái nhân chứ?một hai lần thì cũng thôi đi,thường xuyên qúa sẽ bị bội thực khiến người chán ghét nha,vốn định mở miệng từ chối thẳng thì quản gia bất ngờ lên tiếng thông báo Đại thiếu gia về nhà rồi!

Cậu tới trực tiếp phá tan bầu không khí ngượng ngùng này,Cổ Tuyên nương theo tiếng ngẩng đầu lên nhìn ập vào mắt là bóng dáng thiếu niên xinh đẹp mặc sơmi trắng đang vội bước tới,mái tóc hơi xoăn đen tuyền và nước da trắng hồng khoẻ mạnh nhìn không ra chút tì vết nào.Tại khoảnh khắc ấy tim y loạn nhịp như thể bản thân đang chìm trong vại hoa mật,y là hoa tình và nguyện dâng hiến hết tháy cho vị tinh linh xinh đẹp kiêu xa ấy.

Đôi mắt không tự chủ được toát lên vẻ si mê ngắm nhìn,Cổ Vinh và vợ thấy vậy liền hài lòng gật đầu đánh mắt với nhau,xem ra nhi tử vẫn chưa đến nổi nào nha?nhưng Kỷ Xuyên chính là không vui,trong lòng mất mát khó chịu lo lắng nhi tử sẽ bị gia đình ba người này cướp đi mất,hắn mới nhận đứa con này chưa tròn một năm nữa sao có thể vội vàng gả đi được chứ?

Thiếu niên hấp tấp chạy vào suýt chút té ngã nhưng may mắn ổn lại kịp thời,vẻ mặt lo lắng hướng phía Kỷ Xuyên chào hỏi rồi quay qua Cổ Vinh cùng Thời Tình lễ phép nói “Cháu chào bá phụ bá mẫu,vốn dĩ muốn tới thăm hai bác từ lâu nhưng lịch học dạo này dày dặc qúa không ngờ lại để mọi người tới nhà trước rồi...”

Thời Tình vui tới nổi đầy mặt ý cười,hớn hở xua tay nói “Không sao đâu con có lòng như vậy đã tốt lắm rồi,đừng để ý mấy cái tình tiết nhỏ nhặt kia làm gì”

Kỷ Xuyên ánh mắt ai oán không cho là phải nhưng cũng không lên tiếng phản bác,mắc gì con hắn phải tới thăm gia đình họ?bộ liên quan họ hàng thân thích với nhau hay gì?cứ tưởng làm vậy là dễ dàng cướp mất cải trắng nhà hắn chắc?

Phi,lão tử mới không để các ngươi được như ý nguyện đâu!!

Chưa kịp để cậu nói tiếp thì Kỷ Xuyên đã vội chen vào cắt ngang “Phải đó con còn nhỏ vẫn nên tập trung học tập thì tốt hơn”

Cổ Vinh sao có không nghe ra thâm ý trong câu trả lời này?bốn chữ “tập trung học tập”đã thể hiện rõ ràng ý muốn từ chối không chịu cho con trai đính hôn này,dù rất muốn xen hiện tại bất đắc dĩ nên ông bắt buộc phải im lặng thôi.

Cổ Tuyên nhìn tràng cảnh này bất giác cảm thấy không song,thân là Nguyên soái chinh chiến xa trường bao năm sóng gió nguy hiểm cỡ nào cũng từng trãi qua,dù cho ngàn cân treo sợi tóc thập tử nhất sinh nhưng y chẳng hề sợ hãi.Bình tĩnh nhanh chóng vượt qua,danh xưng sát thần trăm trận trăm thắng nhưng hiện tại vì cái gì toàn thân cứng đờ không dám lớn tiếng ho he đâu?nhất là ánh mắt ý vị thâm trường dò hỏi của Kỷ đại bá khi nãy nữa,tuy cái gì cũng chẳng làm người không giận dữ hay quát mắng nhưng vẫn khiến y sợ hãi.

Thời Tình tìm kiếm đề tài nhấp môi hỏi “Ta nghe nói con học rất giỏi toàn đứng hạng nhất đúng không?”

Thiếu niên ngồi cạnh Kỷ Xuyên vẻ mặt xấu hổ ngượng ngùng đáp “Dạ không có gì giỏi giang đâu ạ,chút tài vặt vảnh mà thôi”

Cổ Tuyên chăm chú lo lắng nhìn cả hai người,sợ hãi cậu sẽ từ chối hay sợ mẹ sẽ hỏi ra câu gì bất ngờ khiến y không kịp trở tay,trong lòng nóng như lửa đốt giơ tay khều mẹ ma nhỏ giọng “Mẹ được rồi,vào thẳng vấn đề đi”

Kỷ Xuyên hừ lạnh mím môi nhìn y,ở trước mặt ta còn dám âm mưu cướp đi cải trắng à?

Cổ Vinh cười như không cười bình đạm nhìn vợ,giả ho *khụ khụ*hai tiếng rồi đánh mắt ra hiệu với Cổ Tuyên muốn nhi tử tự mình nói ra vấn đề,y lúng túng bả vai run nhẹ như ngồi trên đống than thầm hạ quyết tâm quay qua nhìn cậu hỏi thẳng “Cha em muốn từ chối hôn sự này vì chê tôi già nói chúng ta cách biệt thế hệ không hợp nhau,chẳng lẽ em cũng nghĩ như vậy hay sao?”

Kỷ Xuyên nghe vậy suýt chút thất thố phun sặc nước trà,chỉ tưởng khuyên can thôi mà sao qua miệng tên nhóc này lại thành chê bai trách móc vậy chứ?bộ ta nói sai ở đâu à?ngươi rõ ràng lớn hơn nhi tử nhà ta tận 15 tuổi còn gì?

Mễ Lạc Tranh vốn chờ ngày này đã lâu,tinh thần dự bị chuẩn sẵn nhưng nghe y hỏi vẫn khó tránh ngượng ngùng xấu hổ một phen “Việc này em cũng không biết nên trả lời anh sao nữa...”

Kỷ Xuyên trong lòng thầm sách một tiếng,thấy chưa?nhi tử nhà ta mới không thèm ưng tên nam nhân đầu gỗ nhà ngươi đâu.

Cổ Tuyên lúc này đã hạ quyết tâm nên tiếp tục cười nhạt ra vẻ tổn thương hỏi “Chẳng lẽ em ngĩ giống cha,chê tôi già lớn tuổi rồi không xứng bên em nên muốn từ chối tôi sao?”

Thiếu niên vội vàng xua tay mà bối rối từ chối “Không phải đâu em chưa hề có ý nghĩ đó...chẳng qua anh là Nguyên soái quyền cao chức trọng em sợ chúng ta đính hôn sẽ bị đàm tiếu linh tinh thôi”

Kỷ Xuyên bắt đầu cảm thấy nguy cơ,đừng nói cải trắng tự động trở ra cho heo ủu nha.

Cổ Tuyên như nhận được tấm bùa hộ mệnh thoái mái cười đáp “Hoá ra như vậy sao?tôi cứ tưởng em giống cha chê tôi già lớn tuổi chứ,không phải là tốt rồi”

Nói song hai người bất giác mỉm cười nhìn nhau,trong không khí thoáng chốc dâng lên hồng phấn cẩu lương ngào ngạt.

Hai vợ chồng nhà Cổ gia chứng kiến hình ảnh hai người thoải mái vui vẻ bên nhau mà cười,khác với Thời Tình lần trước đã biết thì Cổ Vinh lại kinh ngạc đến rớt cằm.Dù mấy ngày qua đã nghe vợ kể đánh dự phòng châm nhưng trực tiếp chứng kiến vẫn là không thể tin tưởng,đứa con trai vốn tránh xa thất tình lục dục này chẳng lẽ động lòng phàm thật rồi sao?

Khác với hai người vui vẻ tiếp nhận kia thì Kỷ Xuyên ghét bỏ tức giận ra mặt,bắt hắn trơ mắt nhìn Nguyên soái cướp đi cải trắng nhà mình là tuyệt đối không thể nào,mặc kệ ngươi có quyền cao chức trọng gia thế lớn cở nào chăng nữa ta không quan tâm.Lão tử không gả chính là không gả,còn Ấu Du đứa con ngây thơ dễ dụ này nữa tim nhỏ cứ thế trao cho người ta rồi?nếu nó gật đầu ưng thuận như vậy há chẳng phải những điều hắn làm nãy giờ là vô nghĩa,công dã tràng hay sao chứ?tính đem lão tử ra làm trò tiêu khiển giải trí cho mấy người à?

Sau cùng nhìn không nổi nữa lôi kéo tay cậu thấp giọng nói “Muốn gì con thẳng thắn ra đừng vòng vo treo Nguyên soái như vậy nữa”tốt nhất từ chối thẳng thừng để ngài ấy hết hi vọng đi.

Mễ Lạc Tranh ngoan ngoãn gật đầu,cậu thấy lão cha mình nói rất đúng vì thế không chút do dự nhìn y nói “Nguyên soái thật ra hôm nay em có chuyện muốn thưa với anh...”

Kỷ Xuyên tâm thần hưng phấn chỉ hận không thể thay nhi tử bay lên từ chối,thiếu điều muốn bật cười thành tiếng nhưng rất may kìm nén kịp thời.

Lão cha “bọc hậu”chổ dựa vững chắc khiến thiếu niên can đảm hơn rất nhiều,xiết tay nín thở chờ đợi câu trả lời từ phía y,Cổ Tuyên qủa không phụ sự mong đợi của tất cả mọi người trong lòng thầm vui,nhưng ngoài mặt giả vờ ngiêm chỉnh đạo mạo lắc đầu nhìn hắn thưa “Cháu xin phép trả lời được chứ?”

Ngươi nói rồi còn hỏi ta làm cái gì?sao lúc đầu không nói vậy đó?người gì ngộ sao hay ra dẻ qúa à,bực bội hừ lạnh đáp “Được rồi...”

Nương câu trả lời y liền đứng dậy đi về phía cậu,khom người nắm lấy hai tay Mễ Lạc Tranh chân thành nói “Nếu em không chê xin hãy cho anh cơ hội chăm sóc bầu bạn bên em được không?”

Thiếu niên ngượng ngùng xấu hổ mà e thẹn gật đầu.

Nhận được câu trả lời ấy khiến lồng ngực y như đánh trống liên thanh bùm bụp,hớn hở ôm chầm lấy cậu xoay người vòng quanh vui vẻ cười nói “Đã đồng ý rồi sau này không được phép bỏ rơi anh đâu”

Kỷ Xuyên trợn trắng mắt nhìn y ngẹn khuất cơ hồ như muốn trào cả ra ngoài.

Hạnh phúc bất ngờ ập đến qúa nhanh,nhưng hiện tại y cảm thấy mình là nam nhân hạnh phúc nhất trên thế gian này,nhu tình hôn lên má cậu “Anh xin hứa sau này sẽ đối sử thật tốt với em,muốn gì anh cũng chiều hết sẽ yêu em thương em đến cuối đời luôn”

Thời Tình đối với biểu hiện này của con trai hiển nhiên vô cùng hài lòng,tốc chiến tốc thắng tránh để đêm dài lắm mộng thì mất hay.

Thấy không ai để ý đến mình thì Kỷ Xuyên càng thêm bất mãn,nhưng hắn không ngu,ái tử biểu hiện yêu thích nếu phản đối chẳng những không thành ngược lại chỉ khiến đẩy nhanh tốc đột,thôi thì vạn sự tùy duyên đi “Nếu hai đứa đều có ý với nhau vậy tôi cũng không phản đối hôn ước này nữa,thiết ngĩ lễ này không cần làm lớn chỉ vài bàn mời người thân trong nhà cùng bạn bè thân thiết thôi,đợi

tới kết hôn thì mình tính sau”

“Cái gì?ông thật sự đồng ý?”Cổ Vinh không dám tin tưởng mà trực tiếp hỏi lại “Sẽ không đổi ý hay đùa giỡn chúng tôi đấy chứ?”

“Này bộ anh ngĩ ai cũng giống mình chắc?”Thời Tình chẳng chút nương tay véo mạnh véo mạnh vào hông chồng mình,chưa từng thấy luôn nói vậy mà nghe được à?

Kỷ Xuyên tỏ vẻ câm nín không muốn tiếp tục đề tài này nữa--nhưng cải trắng nhà tôi sắp bị heo nhà mấy người ủi đi mất rồi!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.