Điều hòa trong xe thổi gió vèo vèo, kèm thêm Lộ Thiệu Quân như bị đóng băng, cả người tản ra khí lạnh, làm cho Phù Gia cảm giác có hơi lạnh: “Giảm điều hòa một chút, thật lạnh a.”
Lộ Thiệu Quân theo bản năng chỉnh nhiệt độ, lúc vươn tay mới nhận thấy tình hình hiện tại như nào, hắn cười lạnh: “Lý Y Y, đến tận bây giờ, cô còn cho rằng tôi là nô lệ tùy ý nghe cô sai khiến sao?”
Phù Gia lắc đầu: “Không phải.”
Anh ở trong lòng tôi là một cái lò sưởi tạm thời nha.
Từ đầu đến cuối Lộ Thiệu Quân đều không tin, hắn cười lạnh.
Phù Gia thấy Lộ Thiệu Quân ấu trĩ như vậy, ngay cả một chút phong độ cũng không có, liền tự mình động thủ tắt điều hòa.
Tới Cục Dân Chính, Lộ Thiệu Quân hỏi Phù Gia: “Cô chắc chắn muốn ly hôn?.”
Phù Gia hỏi lại: “Không phải anh muốn ly hôn hả?”
Lộ Thiệu Quân nghẹn một hơi: “Tôi nói ly hôn thì cô liền ly hôn, chẳng lẽ cô không có chủ kiến của bản thân sao?”
Phù Gia: “Có a, hết thảy nghe anh nha.”
Lộ Thiệu Quân tức giận đến sắc mặt xanh mét: “Những lúc như vậy cô thật biết nghe lời.”
Lộ Thiệu Quân dẫn đầu đi vào văn phòng, Phù Gia chậm rì rì theo sau.
Thời điểm Lộ Thiệu Quân ký tên, có chút do dự, nhìn sườn mặt của vợ mình, cho dù hắn rất tức giận, nhưng nếu thật sự ly hôn, trong lòng hắn vẫn có chút không nỡ.
Hình tượng Lý Y Y trong lòng Lộ Thiệu Quân vẫn chưa bị hủy hoại triệt để. Giống như Phù Gia nói, chỉ là một đám người đánh giá Lý Y Y. Chẳng có gì chứng minh Lý Y Y ngoại tình cả. Lộ Thiệu Quân bắt gian tại trận sao? Tận mắt nhìn thấy sao?
Lộ Thiệu Quân không chịu được sự lạnh nhạt của vợ mình. Nói ly hôn liền ly hôn, không níu kéo gì hết, điều này làm hắn càng để ý là người vợ này rốt cuộc có từng yêu mình hay không.
Nhân viên làm thủ tục nhìn nhà trai ngấm ngầm chịu đựng, nhà gái hờ hững ký tên. Sau khi thấy nhà gái ký tên, ánh mắt nhà trai đỏ hoe.
Ai da, lão công soái như vậy còn bỏ được, khiến cho nhân viên hơi đồng tình với Lộ Thiệu Quân.
Lộ Thiệu Quân thấp giọng nói: “Y Y, anh có thể không ly hôn không.”
Phù Gia lắc đầu: “Không được, anh với Vệ An Huyên đã phát sinh quan hệ, biết đâu trong bụng cô ta giờ đã có con của anh, đến lúc đó đứa bé phải làm sao đây, Vệ An Huyên sẽ như nào.”
Nhân viên làm thủ tục:…
Ba, ba, ba…
Là âm thanh tự tát vào mặt.
Ánh mắt nhân viên nhìn Lộ Thiệu Quân trở nên thực vi diệu. Hóa ra là nhà trai ngoại tình, nhà gái giải quyết vô cùng xuất sắc. Chẳng qua vẫn phải dựa theo thủ tục khuyên giải hai người, giữa vợ chồng với nhau có chuyện gì thì từ từ giải quyết.
Chỉ có điều mấy chuyện như cắm sừng thì quả thật là không thể từ từ giải quyết được. Những lời nói như vậy đương nhiên là nhân viên sẽ không nói.
Vẻ mặt Lộ Thiệu Quân vô cùng khó coi, theo tiềm thức bác bỏ: “Cô ta không có khả năng mang thai.”
Phù Gia vô thức hỏi: “Anh buộc ga-rô?”
Lộ Thiệu Quân:…
Tại sao góc độ nhìn nhận vấn đề của cô ấy luôn kỳ lạ như vậy chứ, trừ bỏ buộc ga-rô chẳng lẽ không có cách khác hay gì?
Còn nữa, chỗ sai ở đây không phải ở việc bọn họ đã làm hay chưa…
Lộ Thiệu Quân cảm thấy mình đã ăn nói khép nép lắm rồi, nhưng đối phương cứ giữ khư khư cái thái độ này. Lộ Thiệu Quân thở phì phò ký tên.
Hai người cầm tờ giấy ly hôn mới toanh bước ra khỏi Cục Dân Chính.
Trong lòng Phù Gia cực kỳ vui vẻ, (^-^)V, cô đã sống sót rồi.
Công cụ người thành công sống sót, thành công đi bước đầu tiên.
Khuôn mặt Phù Gia hồng hào hơn, ngay cả cơ thể cũng nhẹ đi không ít.
Sắc mặt Lộ Thiệu Quân khó coi, khi thấy Vệ An Huyên, trong nháy mắt, cơn giận trong lòng đạt tới đỉnh điểm: “Cô tới đây làm gì?”