Hôm tang lễ của Khả Lạc, Trịnh Niệm Niệm và Nhật Hinh đến, hai người tận mắt chứng kiến Khả Lạc được chôn cất, dựng lên bia mộ. Trịnh Nhật Hinh cứ như thế mà đứng sừng sững trước bia mộ Khả Lạc, bà Tiêu bước đến cạnh cô:
- Con có từng thích Hạ Nhiên không?
Lần này, Trịnh Nhật Hinh không chối bỏ nữa, cô gật đầu, khẳng định nói:
- Con yêu cô ấy.
Bà Tiêu vỗ vỗ vai Trịnh Nhật Hinh:
- Con bé ở suối vàng nghe con nói vậy, chắc mãn nguyện lắm.
Trịnh Niệm Niệm đứng phía sau hai người nãy giờ, nghe chị mình thú nhận tình cảm, thấy bà Tiêu rời đi, Trịnh Niệm Niệm mới nói với Trịnh Nhật Hinh:
- Sao tới khi chị ấy chết thì chị mới dám đối mặt với tình cảm của bản thân? Bây giờ chị yêu chị ấy thì có ích gì.
Trịnh Nhật Hinh thở dài:
- Em không hiểu đâu. Nếu Hạ Nhiên yêu chị, cô ấy phải chịu rất nhiều trở ngại, phải đối mặt với những cái nhìn khinh thường của người khác. Thà chị chôn giấu thứ tình cảm này, chứ chị không muốn nhìn cô ấy chịu đau khổ.
Trịnh Niệm Niệm chối bỏ câu nói của Trịnh Nhật Hinh:
- Chị đang biện hộ cho sự hèn nhát của mình thì có đấy. Chị Hạ Nhiên kiên cường hơn những gì chị nghĩ đấy.
Trịnh Nhật Hinh quỳ xuống, tay cô chạm nhẹ lên tấm bia mộ Khả Lạc, gục đầu:
- Phải, là do chị yếu đuối, là chị hèn nhát, chị sợ lúc chị nói ra lời tỏ tình thì Hạ Nhiên sẽ kinh tởm chị.
Trịnh Niệm Niệm giật mình, cô quát:
- Chị nói gì vậy? Chị Hạ Nhiên thích chị đấy.
Trịnh Nhật Hinh ngẩng đầu nhìn Trịnh Niệm Niệm:
- Cô ấy thích chị?
- Phải, người chị ấy thích chỉ có mình chị. Chị Hạ Nhiên biểu lộ như vậy còn chưa đủ rõ ràng sao.
- Chị...nghĩ cô ấy chỉ đùa. Nếu chị nói lời tỏ tình thật, cô ấy sẽ sợ chị. Vậy, em ấy thích chị thật sao?
Trịnh Niệm Niệm quay lưng đi,để lại tiếng:
- Ừm.
......................
Từ hôm đó, Trịnh Nhật Hinh bỏ ăn bỏ ngủ, tâm trí cô chỉ còn hình bóng Khả Lạc, nếu như lúc trước cô can đảm nói lời tỏ tình với Khả Lạc, thì cái kết giữa hai người cũng không đến nỗi như vậy, nhưng trên đời này làm gì có liều thuốc “ Nếu như “ cho người hối hận.
Trịnh Nhật Hinh coi lại từng tấm ảnh, lật kiếm từng những món quà kỉ niệm giữa hai người. Chợt Trịnh Nhật Hinh thấy được bình thủy tinh, trong bình chứa nhiều ngôi sao nhỏ được gấp gọn, cô nhớ ra đây là món quà đầu tiên Khả Lạc tặng cô. Lúc ấy, Khả Lạc tặng 999 ngôi sao với mong ước Trịnh Nhật Hinh sẽ dẫn dắt công ty bước lên đỉnh cao.
Trịnh Nhật Hinh mở nắp bình, cầm từng ngôi sao trên tay, cô như muốn thông qua ngôi sao để thấy được Khả Lạc, vô tình Trịnh Nhật Hinh thấy có ngôi sao bị bong ra, cô cầm nó lên, định xếp lại cho ngay ngắn, thì Trịnh Nhật Hinh như sững lại, cô mở banh ngôi sao đó ra, trên tờ giấy xếp ngôi sao đó có dòng chữ nhỏ được viết chăm chút “ Đại boss, em yêu chị. “ Trịnh Nhật Hinh mở các ngôi sao khác ra, giờ cô mới phát hiện trong 998 ngôi sao còn lại đều ghi dòng chữ đó. 999 lời tỏ tình lại thiếu đi 1 lời đồng ý.
Lúc Trịnh Niệm Niệm đến thăm chị mình, cô thấy Trịnh Nhật Hinh đang ngồi giữa phòng, những mảnh giấy nhỏ đặt ngổn ngang xung quanh phòng, vẻ mặt Trịnh Nhật Hinh chỉ có nét u buồn, hối hận. Trịnh Niệm Niệm bước đến, cô nói:
- Chị à, công ty chúng ta cần chị, em cũng cần chị, nên em xin chị đấy, thoát ra khỏi nỗi buồn đi, có được không?
Trịnh Nhật Hinh ngước mắt nhìn:
- Chị thật có lỗi với em ấy.
Nguyên ngày hôm ấy, Trịnh Niệm Niệm dùng tất cả những lời khuyên để mang Trịnh Nhật Hinh trở lại công ty và cô đã thành công.
Trịnh Nhật Hinh cùng Trịnh Niệm Niệm đưa công ty càng trở nên lớn mạnh. Tuy nhiên, trong công ty, toàn thể nhân viên ai cũng không được nhắc đến cái tên “ Trợ lí Tiêu “ hay “ Tiêu Hạ Nhiên “.
......................
Trịnh Nhật Hinh cuối đời không kết hôn, năm Trịnh Nhật Hinh 60 tuổi, cô giao công ty lại cho Trịnh Niệm Niệm và con trai cô ấy quản lí, bởi cô mắc chứng bệnh Alzheimer, đôi lúc cô còn không nhớ Trịnh Niệm Niệm là ai.
Lúc Trịnh Nhật Hinh hấp hối, cô nằm trên giường, trên tay là tấm ảnh của cô chụp cùng Khả Lạc, ngồi bên cạnh cô là Trịnh Niệm Niệm, chợt cô đưa tay chỉ vào Khả Lạc trong tấm ảnh, nói:
- Cô gái này thật xinh đẹp, kiếp sau tôi nhất định sẽ cưới cô ấy, nhất định sẽ.
Nói rồi, Trịnh Nhật Hinh cũng buông xa trần thế, trút hơi thở cuối cùng. Nước mắt Trịnh Niệm Niệm tuôn rơi, cô cố gắng gượng nụ cười chúc phúc:
- Hi vọng kiếp sau hai người sẽ thành đôi.
...****************...
Giải Viên: Chời ơi, mị sắp bận thi rồi, nên chắc sẽ khó mà ra chap đều đều, có thể là 2, 3 ngày 1 chap. Mọi người đợi mị nha, moah moah
## Vậy là kết thúc thế giới 2 rồi, mọi người cảm thấy thế nào?
## Vậy là kết thúc thế giới 2 rồi, mọi người cảm thấy thế nào?
## Vậy là kết thúc thế giới 2 rồi, mọi người cảm thấy thế nào?
a a a a a a a a