Khả Lạc cùng Tiểu Cửu quay trở về tiệm sách. Thấy Tiêu Hạ Nhiên đang đợi sẵn, Khả Lạc bước đến gần, nói:
- Ước nguyện của cô đã được hoàn thành rồi. Mặc dù tôi không thể giúp cô có thể ở cạnh Trịnh Nhật Hinh được, thật xin lỗi.
Tiêu Hạ Nhiên xua xua tay, cười đáp:
- Không sao mà, cô là ân nhân của tôi, tôi biết ơn cô rất nhiều.
Khả Lạc nheo mắt:
- Bắt đầu thanh toán việc trao đổi nào.
- À, ừm, cô cần gì? -Tiêu Hạ Nhiên hỏi.
Khả Lạc đưa mắt nhìn đối diện Tiêu Hạ Nhiên:
- Tôi muốn sự hèn nhát của cô.
- Hèn nhát của tôi ư?
Khả Lạc gật đầu:
- Phải, sự hèn nhát trong tình yêu của cô, ngay cả tình cảm chân thật nhất của chính bản thân cũng không dám đối mặt.
Tiêu Hạ Nhiên sững sờ khi nghe Khả Lạc nói, chốc lát sau, cô quật cường nhìn Khả Lạc:
- Tôi đồng ý trao đổi.
Thấy cô vừa dứt lời, Tiểu Cửu liền nhanh chóng bay đến thanh tẩy cơ thể nữ phụ Tiêu Hạ Nhiên, một làn khói sáng bay vào lọ thủy tinh, mờ mờ ảo ảo.
Tiêu Hạ Nhiên cúi đầu chào tạm biệt, cười thanh thản quay bước rời đi. Khả Lạc cầm lọ thủy tinh, khép mắt, thầm chúc:
- Mong nữ phụ lần này trở nên kiên cường hơn, có thể hạnh phúc mà sánh vai cùng người mình thực sự yêu đến cuối đời.
Sau hôm đó, Khả Lạc dành ra 2 ngày để ngủ nướng, giao mọi việc trong tiệm sách cho Tiểu Cửu.
......................
Khả Lạc lười biếng lên tiếng gọi:
- Tiểu Cửu Nhi.
- Hửm? - Tiểu Cửu thắc mắc.
- Ta đói bụng, muốn ăn móng heo hầm đu đủ.
Tiểu Cửu giơ móng muốt trước mặt Khả Lạc, bất lực nói:
- Ngươi ăn móng hồ ly nè.
Khả Lạc bĩu môi, thấy vậy Tiểu Cửu lấy cái đuôi của mình quất thẳng lên mặt Khả Lạc:
- Đồ con heo lười biếng.
Tiểu Cửu vừa dứt lời thì tiếng chuông tiệm reo lên
“ Leng keng leng keng “
Khả Lạc trông thấy một cô gái với dáng người nhỏ nhắn, gương mặt lai Tây, đáng yêu như một cô công chúa, cô gái này mặc một chiếc váy hồng nhạt, Khả Lạc niềm nở chào hỏi:
- Chào mừng đến tiệm sách Nhân Sinh Mộng.
Cô gái ngước nhìn Khả Lạc, môi cô mấp máy, chợt cô gái này òa khóc như mưa. Khả Lạc cùng Tiểu Cửu dỗ dành cô gái ấy, ngồi nghe cô gái kể lại câu chuyện của mình.
Cô gái này vốn là con út trong nhà, cô có một anh trai vừa có nhan sắc, vừa tài giỏi. Tiếc thay, anh trai cô lại thầm thương nữ chủ trong câu chuyện, nhưng nữ chủ này chỉ yêu một mình nam chủ, nam nữ yêu nhau một lòng một dạ. Câu chuyện này sẽ không quá kì lạ khi cô gái này lại yêu anh trai mình. Cuối cùng, cô gái này nhìn anh trai mình kết hôn với người con gái khác được gia đình sắp đặt, uất hận quá mà bị xe đâm chết.
Khả Lạc nhíu mày, cô hỏi cô gái này:
- Vậy cô muốn tôi giúp cô có một cuộc sống hạnh phúc hơn sao?
Cô gái lắc đầu, đôi mắt lóe lên sự chiếm hữu, cô ấy nói:
- Không. Tôi muốn mình có được tình yêu của anh tôi, anh ấy chỉ có thể là của tôi.
Khả Lạc nghiêng đầu nhìn Tiểu Cửu, nó thở dài, ra hiệu cho Khả Lạc, cô gật đầu, sau đó quay sang nhìn cô gái:
- Xin lỗi, nhiệm vụ này chúng tôi từ chối thực hiện.
Cô gái đó có chút tức giận nhìn Khả Lạc:
- Tại sao?
- Nơi đây của chúng tôi có nguyên tắc không được thực hiện nhiệm vụ liên quan đến vấn đề loạn luân. Thực xin lỗi cô.
Cô gái này cáu giận, quát:
- Thực hiện một lần thì có chết đâu mà lại từ chối.
Tiểu Cửu nhếch môi, đáp:
- Nguyên tắc là nguyên tắc. Tiễn khách.
Nói rồi, Tiểu Cửu phất móng vuốt, cô gái đó bay ra khỏi cửa tiệm, hòa vào vòng luân hồi. Tiểu Cửu đưa mắt nhìn Khả Lạc:
- Cô gái đó thật khó hiểu.
Khả Lạc nhún vai, nói:
- Tình yêu mà, thứ có thể khiến con người từ thông minh trở nên ngu ngốc, bình thường trở nên điên dại, thì cô gái như vậy là đỡ rồi đấy.
Tiếng chuông cửa bất chợt vang lên lần nữa.
“ Leng keng leng keng “
Vị khách lần này hoàn toàn khác một trời một vực với cô gái ban nãy. Cô gái này mặc một bộ trang phục múa màu đỏ sẫm của Tây Vực thời cổ. Mang một chiếc mạng che mặt, chỉ lộ ra đôi mắt mị hoặc lòng người.
Khả Lạc lên tiếng chào hỏi:
- Mời ngồi
Cô gái này bước đến ngồi cạnh Khả Lạc, lúc này cô mới tháo mạng che mặt ra, để lộ gương mặt sắc xảo đến từng chi tiết, cô gái cất giọng nói:
- Tôi là vũ nữ của nước Tây Vực, tên là Khắc Ái Lạp.
Khả Lạc mỉm cười gật đầu, khen ngợi:
- Cô thật sự may mắn khi có được nhan sắc xinh đẹp như vậy đấy.
Khắc Ái Lạp lộ nét bi thương, giọt nước mắt cô rơi xuống:
- Nhưng như vậy thì có ích gì, nếu được tôi chỉ ước mình có gương mặt thật bình thường để không bị hãm hại đến nước chết không có chỗ chôn.
Nghe vậy, Khả Lạc lên tiếng:
- Ái Lạp, vậy cô muốn chúng tôi giúp gì cho cô.
Khắc Áp Lạp cúi đầu, co rúm nói:
- Tôi chỉ mong mình có cuộc sống hạnh phúc, mỗi ngày trôi qua êm đềm.
- Cô cam tâm sao?
Lời nói Khả Lạc như thức tỉnh Khắc Ái Lạp, cô nắm chặt tay, quyết đoán đưa ra yêu cầu cho Khả Lạc thực hiện:
- Tôi muốn trả thù nữ chủ và nam chủ, tôi muốn nữ chủ phải trải qua những đau khổ mà tôi từng gánh chịu do chính nữ chủ gây ra cho tôi.
Khả Lạc xoa đầu Khắc Ái Lạp, nói:
- Ước nguyện của cô đã được chấp nhận.
Nói rồi, Tiểu Cửu bắt đầu truyền tống Khả Lạc đến thế giới của nữ phụ Khắc Ái Lạp.
...****************...
***Lại là sự ngoài lề không hồi kết đây
Giải Viên: ừmm, mị sắp phải thi rồi, sắp đi Tây Thiên thỉnh kinh rồi, thi xong chắc ra chuồng gà ở với chó quá:((
## Hỡi thiên tài toán học, nhà bác học vật lí, tài năng hóa học độ mị đi