Xuyên Nhanh: Kí Chủ Nhà Ta Bệnh Không Nhẹ

Chương 513: Chương 513: Ảnh Hậu Có Bệnh (11) 2




Hà Điềm Điềm gặp ác mộng.

Cô mơ thấy mình vẫn là một cô nhi nghèo khó không chỗ dựa, muốn tiến vào giới giải trí nhưng gặp phải chèn ép đủ đường.

Thông qua công ty móc nối, cô được một tổng tài trung niên bao nuôi, đường sự nghiệp mới chậm chạp khởi sắc.

Quả thật phải dùng hai từ chậm chạp, vì kim chủ của cô vô cùng keo kiệt, thỉnh thoảng mới nhả ra chút tài nguyên, bình thường cũng chẳng cưng chiều cô.

Về sau, ông ta thích một tiểu hoa đán khác, lập tức thẳng tay vứt bỏ cô, còn để tình nhân mới của ông ta chèn ép cô khắp nơi.

Cô đã hết biện pháp tự phấn đấu, mới đành luân phiên ngủ với các nhà đầu tư đổi vai diễn. Nhưng ả tình nhân kia sắp đặt giăng bẫy, khiến cô bị báo chí chụp được ảnh đen tung lên mạng, chịu đựng người người phỉ nhổ!

Không ai giúp cô tẩy trắng, cuối cùng uất hận dồn nén đỉnh điểm, cô nhảy lầu tự tử.

Cảnh tượng trong mơ chập choạng rung lắc, Hà Điềm Điềm hoảng hốt bật dậy trên giường bệnh.

Trán cô ướt đẫm mồ hôi, tay chân không nhịn được run rẩy.

Không! Những thứ đó sẽ không tái diễn!

Tất cả đều là quá khứ, kiếp này của cô nhất định có kết cục khác!

Ông trời đã cho cô sống lại lần nữa, còn quay ngược thời gian khi cô chưa vào giới giải trí, thân thể chưa bị nhuốm bẩn.

Đây là cơ hội để cô thay đổi cuộc đời!

Kiếp trước, khi rơi từ sân thượng xuống cận kề cái chết, vợ chồng Hà gia đã chạy tới gọi cô là con gái. Họ nói, lẽ ra cuộc sống cô rất tốt đẹp, chứ không phải bi thảm thế này…

Đều tại Kiều Khuynh Diễm!

Chính Kiều Khuynh Diễm đã cướp mọi thứ thuộc về cô!

Cô ta sống trong nhung lụa phú quý, hưởng thụ phong quang vô hạn, trở thành Ảnh Hậu được người người yêu mến, những thứ đó vốn là của Hà Điềm Điềm cô!

Chắc chắn là ông trời cũng thấy chướng mắt Kiều Khuynh Diễm, vì vậy mới để cô sống lại báo thù cô ta!

Cô muốn cô ta nếm đủ đau đớn mà mình đã gánh chịu, bị cư dân mạng phỉ nhổ mắng chửi, trầm uất nhảy lầu tự sát!

Nhưng tại sao?

Tại sao mọi chuyện lại đi lệch quỹ đạo…

Hà Điềm Điềm bất chợt nhớ ra thứ gì đó, vội vàng bò dậy tìm điện thoại. Ngón tay cô run rẩy, mở ứng dụng đọc tin tức mới nhất.

Trên mạng đang xôn xao về một nữ diễn viên quỷ kế đa đoan, mua chuộc bác sĩ đổi thuốc, giở thủ đoạn bức người trong giới nhảy lầu tự sát.

Bài viết không nêu rõ danh tính, nên tất cả đều ồn ào tò mò, không biết chính xác nữ diễn viên kia là ai.

Nhưng điều này cũng không ngăn được họ chỉ trích phê phán.

Nhìn những dòng mắng chửi chạy dọc màn hình, tinh thần Hà Điềm Điềm hoảng loạn, cô có cảm giác như quá khứ đang lần nữa lặp lại, cuộc đời u ám bế tắc kia sẽ tái diễn…

Reng reng reng!

Điện thoại đột ngột reo lên khiến Hà Điềm Điềm run tay giật mạnh, bất cẩn lướt qua màn hình.

Sau một giây, giọng nói trẻ con cổ quái liền phát ra: “Chào buổi tối, nữ chính.”

Hà Điềm Điềm gần như ngừng thở: “Anh là ai? Gọi cho tôi có mục đích gì?”

“Mục đích đương nhiên là...” Khuynh Diễm nhìn đồng hồ đã mười giờ tối, thuận tiện nói: “Chúc cô ngủ ngon đó.”

Dù sao mi cũng sắp làm kim chủ chu cấp cho ta, ta phải quan tâm mi nhiều chút.

“Nếu anh còn nói lời vô nghĩa, tôi sẽ kiện anh tội quấy rối!” Hà Điềm Điềm đanh giọng uy hiếp.

Không thể sợ hãi!

Tuyệt đối không thể sợ hãi, nếu không sẽ bị hắn bắt được điểm yếu!

Khuynh Diễm bật cười: “Chủ mưu bức người khác nhảy lầu, lại còn nói chuyện pháp luật à?”

“Anh có ý gì? Những thứ đó liên quan gì đến tôi?” Hà Điềm Điềm sắc mặt tái xanh, nhưng vẫn cứng đầu không nhận tội.

Cô đã sống một đời, sẽ không bị loại thủ đoạn tầm thường này giăng bẫy.

Biết đâu kẻ gọi điện vốn không có chứng cứ, nhưng hắn hù dọa để cô thừa nhận, sau đó lấy đoạn ghi âm khống chế cô.

Người từng chết một lần, hành sự nhất định phải cẩn trọng!

Nếu đối mặt với Hà Điềm Điềm là những kẻ khác, thì bằng sự tính toán này, cô ta sẽ không đến mức thua thiệt.

Nhưng đáng tiếc, đây lại là Khuynh Diễm.

Ting ting!

Hộp thư điện tử reo lên âm báo.

Trực giác bất an khiến nhịp tim Hà Điềm Điềm đập mạnh, cô ta run rẩy nhấn vào màn hình.

Nội dung chậm chạp hiện ra, đây... đây là những tin nhắn cô ta liên lạc với bác sĩ Chu!

Rõ ràng đã cài mã hack địa chỉ IP, còn dùng cả số điện thoại nặc danh, nhưng tại sao… tại sao code đều bị giải mã!

Còn có tài khoản ngân hàng ảo đút lót tiền, cũng bị tra tận gốc họ tên cô ta!

Chứng cứ rành rành bày ra trước mắt, toàn đầu óc Hà Điềm Điềm trống rỗng, chỉ còn lại nỗi khiếp sợ tột cùng.

Tiếng cười trẻ con khúc khích lần nữa vang lên, giữa đêm khuya nghe như ma quỷ hiện hồn đòi mạng: “Gần đây tôi có hơi thiếu tiền, cần người tài trợ chi tiêu nha.”

Mi ném ra khoản tiền lớn để mua chuộc người bức nguyên chủ nhảy lầu.

Xét thấy mi tài sản dư dả, nên làm việc thiện chia sẻ một ít cho người nghèo như ta.

Hà Điềm Điềm mặt cắt không còn giọt máu, cố gắng thương lượng: “Tôi có thể đưa tiền, nhưng anh phải gửi bản gốc chứng cứ cho tôi.”

Cô phải tiêu hủy nó!

Khó khăn lắm mới được sống lại lần nữa, cô muốn trở thành diễn viên nổi tiếng, muốn một cuộc đời rạng rỡ thành công!

Cô không muốn vào tù! Cô tuyệt đối không muốn biến thành tội phạm!

“Có vẻ cô không hiểu tình hình nhỉ?” Khuynh Diễm cười nhắc nhở: “Người được quyền nói điều kiện ở đây không phải cô, mà là tôi.”

“Vậy rốt cuộc anh muốn thứ gì!!” Hà Điềm Điềm bị bức đến không giữ nổi bình tĩnh.

Khuynh Diễm ngắn gọn đáp: “Tiền.”

“Anh...” Hà Điềm Điềm vừa giận vừa sợ: “Tôi đã nói có thể đưa tiền cho anh, anh muốn bao nhiêu cũng được, chỉ cần anh đưa bản gốc chứng cứ cho tôi!”

“Không thích.” Khuynh Diễm nhún vai, thẳng thắn biểu đạt: “Tôi không chỉ tống tiền cô một lần, mà sẽ tống tiền cô vô số lần. Nếu cô muốn thoát khỏi tôi, rất đơn giản, tự thú đi.”

Ta hào phóng lắm, cho mi tận hai lựa chọn luôn nhé. Sướng nhất mi rồi.

Trước giờ không có ai làm nhiệm vụ báo thù mà lương thiện như ta đâu.

Cuối cùng Lang Tinh đã hiểu, hai từ “kim chủ” Khuynh Diễm nói mang ý nghĩa gì.

Loại “kim chủ” tra tấn tinh thần này, xác thực không phải ai cũng làm nổi.

Cô tìm được chứng cứ, nhưng không trực tiếp nộp lên tố cáo Hà Điềm Điềm, mà lại cho cô ta cơ hội lựa chọn.

Hoặc là tự giác nhận tội trước pháp luật, hoặc là mỗi ngày đều thấp thỏm không yên chịu đựng giày vò.

Nếu cô ta cố chấp chối bỏ lỗi lầm, thì cả quãng đời bị ám ảnh uy hiếp về sau, cũng là do chính bản thân cô ta tự nguyện chọn, chứ không phải cô ép buộc cô ta.

Đúng thật là cách báo thù đầy ma quỷ!

Lang Tinh càng nghĩ, mạch điện của nó càng chạy hỗn loạn.

Không phải vì sợ hãi, mà vì nó phấn khích!

Đây mới là thủ đoạn lâu nay nó tìm kiếm, là lối hành xử nó muốn phục vụ, là kiểu kí chủ trong mơ của nó!

Đáy lòng nó lóe lên ý tưởng u ám.

Nếu nó không thể cứu chủ nhân sống lại, vậy nó sẽ cướp người chơi số 33 khỏi tay Hắc Khuyển!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.