Xuyên Nhanh: Kí Chủ Nhà Ta Bệnh Không Nhẹ

Chương 274: Chương 274: Người Máy Nổi Loạn (8)




Đã hai ngày liên tiếp, Miên Tửu không tắm.

Chính xác mà nói, là sắp được ba ngày luôn rồi!

Hắn bận rộn ở trong phòng nghiên cứu, chế tạo thiết bị chống nước cho người máy tí hon.

Để sau này khi hắn đi tắm, sẽ không phải giao cô cho Tiểu Thiết trông chừng nữa.

Cô và Tiểu Thiết nên giữ khoảng cách càng xa càng tốt!

Miên Tửu kiên trì gắn cơ chế chống nước, nhưng Khuynh Diễm thì không muốn lắm.

Gắn vào rồi cô sẽ mất một phương thức sang thế giới tiếp theo.

Nhưng Miên Tửu quá kiên quyết, cứ như nếu cô không chịu hợp tác, thì cả đời này hắn đều sẽ không đi tắm, để ở bên ngoài giám sát cô và Tiểu Thiết.

Khuynh Diễm: “...”

Không thể nhìn tiểu ăn vạ từ đứa nhỏ trắng trẻo sa đọa thành con heo hôi thối được.

Để hắn gắn đi.

Người máy tí hon Khuynh Diễm nằm trên “bàn giải phẫu”, ốc vít trên cơ thể bị tháo gỡ ra.

Gương mặt Miên Tửu không có biểu cảm, nhưng sự căng thẳng trên người hắn biểu hiện rõ ràng đến mức Khuynh Diễm nhìn thoáng qua liền thấy được.

Bàn tay hắn chốc chốc lại run lên, môi mím lại siết chặt. Hắn sợ... sợ làm hỏng Tiểu Hỉ...

Tiểu Hỉ chết, đồng nghĩa với niềm vui nhỏ của hắn cũng sẽ chết, sau này không còn ai chọc hắn cười vui vẻ, không còn ai đánh hắn nhưng vẫn không làm đau hắn, không còn ai...

“Tôi không sao.” Khuynh Diễm lúc lắc ngón tay nhỏ, chọt chọt vào lòng bàn tay Miên Tửu, ngăn lại suy nghĩ tự mình dọa mình của hắn.

“Em... tin tưởng tôi không?” Miên Tửu căng thẳng hỏi cô.

Khuynh Diễm suy nghĩ một chút liền nói: “Anh tiếp tục đi, tôi còn không sợ thì anh sợ cái gì?”

Cô không sợ hắn gây nguy hiểm cho cô, bởi vì... gây nguy hiểm thì càng tốt!

Hỏng rồi thì cô sẽ được tạm biệt thân thể cơm nắm thịt viên này! Bay sang thế giới tiếp theo làm mỹ nữ!

Miên Tửu nào biết suy nghĩ trong lòng Khuynh Diễm, hắn nghĩ đây là biểu hiện cô tin tưởng hắn.

Tiểu Hỉ đã tin tưởng hắn, nên hắn phải tin tưởng chính mình, sẽ không làm hỏng cô!

Ca phẫu thuật thành công tốt đẹp, Khuynh Diễm được gắn thêm chế độ chống nước, rầu rĩ nằm dài trên bàn.

Tại sao tiểu ăn vạ lại giỏi như vậy chứ?

Đã đẹp trai, lại còn tài giỏi, ai mà chịu nổi?

Số ta đúng là chịu khổ mà!

Hắc Khuyển: [...] Nghe mà muốn đấm vào mặt ấy!

Khuynh Diễm nghiêm túc nghĩ cách đổi một thân thể, nhưng cô lại không có chút kiến thức về công nghệ nào.

Hoàn toàn không tự đổi được, có một hệ thống luôn tự khen nó lợi hại, nhưng lúc nhờ vả nó thì nó lại không giúp cô.

Phế vật!

Hắc Khuyển: [...] Tự thân cô đã mang nhiều BUG như vậy, nó mà giúp cô nữa, để cô sớm ngày lên trời chắc!

Năm phút trước, Khuynh Diễm còn đang trong quá trình nghĩ cách đổi thân thể.

Nhưng năm phút sau, cô liền có chút lung lay.

Bởi vì Miên Tửu nghĩ cô là người máy, chỉ là người máy nhỏ, cực kỳ vô hại, sẽ không có tà niệm, nên hắn đã ngây thơ mang cô vào phòng tắm nhìn hắn tắm.

Hắn lo cô ở bên ngoài lại nắm tay sờ mó với Tiểu Thiết, mang cô vào trong đây cho an toàn.

Khuynh Diễm yên lặng mỉm cười dưới đáy lòng. Làm người máy thật ra cũng không tồi nha!

Ban đầu Miên Tửu vốn dĩ không nghĩ nhiều, cho đến khi hắn cởi áo ra, liền phát hiện ánh mắt người máy tí hon bên kia... có cảm giác một lời khó nói hết.

Chỉ là hai viên thủy tinh tròn tròn gắn trên gương mặt nhỏ, nhưng bên trong dường như đang có ánh sáng lập lòe phát ra...

Bàn tay đang nắm thắt lưng của Miên Tửu bị ánh mắt nóng rực kia làm cho không cách nào tiếp tục cởi xuống nữa.

Miên Tửu vô cùng nghi ngờ, thử đi qua bên trái một bước, đôi mắt kia liền di chuyển qua bên trái.

Đi ngược về bên phải một bước, đôi mắt kia lại di chuyển ngược về bên phải.

Miên Tửu: “...”

“Tiểu Hỉ, em nhìn tôi làm gì?” Miên Tửu cứng ngắc lên tiếng.

Người máy tí hon Khuynh Diễm ngồi trên bệ cao, ung dung chống cằm nhìn xuống, dáng vẻ như đấng quân vương đang mỉm cười hài lòng nói: “Giang sơn thiên hạ của trẫm thật cẩm tú phồn vinh!”

“Tiểu Hỉ, tôi đang nói chuyện với em, em không nghe thấy sao?” Miên Tửu gọi thêm một câu nữa.

Khuynh Diễm không nhanh không chậm phun ra hai chữ: “Rất đẹp.”

Miên Tửu: “...” Cái gì rất đẹp?

Miên Tửu ước chừng đo đo tầm mắt Khuynh Diễm, cô là đang nhìn... thân thể hắn?

Đã nhìn lén lại còn dám buông lời bình phẩm?

“Tiểu Hỉ, em học thái độ này ở đâu?” Miên Tửu nghiêm mặt dạy dỗ: “Về sau không được nói như vậy với người khác, đây là lời thiếu đứng đắn, em biết không?”

“Không nói với người khác, chỉ nói với một mình anh.” Nếu người máy tí hon này có thể biểu cảm, khẳng định hiện tại Khuynh Diễm đang cười rất lưu manh.

Miên Tửu: “...” Lúc hắn giải phẫu Tiểu Hỉ, có phải đã nhét nhầm đồ vật gì vào không?

Nếu không tại sao chỉ vừa mang cô vào phòng tắm, cô liền giống như được mở khóa hộp đen?

“Không cần để ý đến tôi, anh tiếp tục làm việc của mình đi, tôi không làm phiền anh.” Khuynh Diễm làm dấu tay mời Miên Tửu cứ tự nhiên cởi đồ đi tắm.

“... Nhưng trước tiên em có thể nhìn chỗ khác được không?”

“Tại sao tôi phải nhìn chỗ khác?” Khuynh Diễm đứng đắn nói: “Hướng đến cái đẹp là thiên tính của con người, tôi không nhìn anh thì nhìn ai?”

Miên Tửu: “...” Tiểu Hỉ chắc chắn là bị hỏng rồi!

[Kí chủ, hiện tại cô không phải con người, cô chỉ là người máy.] Hắc Khuyển nhảy ra nhắc nhở.

Khuynh Diễm: “!!!”

Cẩu Tặc biến thái!

Tiểu ăn vạ của ta đang khỏa thân, mi lại dám nhìn lén! Trở về ta đào hốc mắt mi!

[... Ta đã sớm che chắn chức năng nhìn rồi kí chủ.] Nó là đứa trẻ có phép tắc, nó không biến thái, cô mới là đồ biến thái!

Miên Tửu cảnh giác lấy khăn tắm khoác lên, che lại nửa người trên của mình, tay nắm chặt thắt lưng, tuyệt đối không cởi xuống.

Không phải là hắn nghĩ nhiều đâu, nhưng Tiểu Hỉ thật sự rất kỳ quái.

Hắn cảm thấy mình đang bị chiếm tiện nghi một cách nghiêm trọng!

“Mỗi lần tắm anh đều quấn hết cả người như xác ướp thế này à?” Khuynh Diễm ngạc nhiên. Tiểu ăn vạ có bệnh sợ nước sao?

Hắc Khuyển: [...] Không! Đại nhân vật là sợ cô đó!

Khuynh Diễm cũng không biết là cố tình hay cố ý mà cứ mở miệng liền nói lời trêu chọc, cuối cùng bị Miên Tửu lấy khăn tắm gói lại, không cho phép cô nhìn lén hắn.

Miên Tửu lo lắng cô ở trong khăn quá lâu sẽ bị khó chịu, nên hắn cố tắm thật nhanh để đến giải cứu cô.

Ai ngờ lúc hắn mở khăn ra, Khuynh Diễm đã ngủ ngon lành quên trời đất từ mấy đời trước.

Miên Tửu: “...” Vậy mà lúc nãy lại tỏ vẻ si mê thân thể hắn dữ lắm.

Bên tai vang lên âm thanh hắn tắm rửa, cô còn có thể ngủ?

Đây rõ ràng chính là hành vi lừa gạt tình cảm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.