Editor: Dưa Hấu - duahauahihi
Beta: Sa Nhi - Shadowysady
==========================
Chợ Quỷ trải rộng khắp ngọn núi, người cũng có thể lêu lổng ở trong đây nhưng lại không khó nhận ra.
Sơ Tranh đi đến đâu đều có người với quỷ chỉ trỏ tới đó.
“Vừa rồi chính cô ta giết chết Kiều Kiều tỷ?” Có quỷ chỉ về hướng Sơ Tranh.
“Đúng đúng đúng, chính là cô ta, lá gan lớnthật.”
“Nhưng ả ta chết cũng đáng, làm ta thấy sảng khoái quá, cô ta cũng coi như là vì quỷ trừ hại rồi.”
Vừa rồi ở ngoài kia, Sơ Tranh không tốn chút sức mạnh nào đã giết chết được Kiều Kiều tỷ, thế nên cô còn chưa vào đến chợ thì tin tức đã truyền vào rồi.
Có quỷ bay tới bên cạnh cô nhắc nhở: “Cô mau đi đi, không là Quỷ Vương tìm đến, thì cô coi như xong đời đấy.”
“Được.” Sơ Tranh gật đầu, ý bảo mình biết rồi.
Quỷ kia nhìn Sơ Tranh đến nửa điểm định rời đi cũng không có, bất đắc dĩ nhún vai, chẳng qua cũng vì cô đã giúp bọn họ diệt trừ một tai họa nên mới tốt bụng nhắc nhở một câu mà thôi.
Sơ Tranh tìm tới một cửa hàng, tiêu phát hết luôn bốn ngàn vạn minh tệ.
Sơ Tranh giờ đã thông suốt một đạo lý——Minh tệ rất không đáng giá.
Nhưng không hiểu sao phần lớn đám quỷ cũng rất nghèo....
Sơ Tranh đi một vòng trong chợ quỷ, nơi này toàn bán đồ cực kỳ không khoa học.
Ví dụ như điện thoại, quỷ cũng có thể gọi điện thoại sao?
Hay là màn hình máy tính.
Làm vậy sẽ không gây rối loạn trật tự thế giới à?
【Nhiệm vụ chính tuyến: Mời chị gái nhỏ trong vòng một canh giờ tiêu hết một trăm triệu minh tệ.】
Sơ Tranh “A” lên một cái rồi tạt luôn vào sạp hàng bên cạnh.
Quỷ bán đồ nhìn người trước mặt, run rẩy: “Có... có cái gì không đúng sao?”
Vừa rồi hắn không có chém quá mà!
Sơ Tranh thu tay lại, trấn định nói: “Không có việc gì.”
Đồ vật trên sạp hàng nhỏ nhìn qua đã biết không đáng tiền, Sơ Tranh tìm một cửa hàng trông rất có khí thế, có hẳn phòng riêng trong cửa hàng.
Bên trong đã có người, hơn nữa còn có không ít người. —— Là nhân loại hàng thật giá thật ấy.
Ngoài trừ con người còn có một tên tiểu quỷ.
“Cô nương, ngài cứ thoải mái nhìn xem.” Tiểu quỷ cất giọng nói chào đón.
Sơ Tranh đi vào, đám người bên kia rõ ràng cảnh giác hơn không ít.
Sơ Trang đi vào bên trong, đi qua nơi giá bày bán vật phẩm.
Đám người kia khá cảnh giác nhưng cũng không có xua đuổi gì cô, chắc cũng đã thấy cô chỉ là đến mua đồ, một người trong đó tiếp tục nói chuyện với tiểu quỷ.
“Chúng ta đã ngã giá xong từ trước rồi, bây giờ ngươi lại lên giá là có ý gì?”
“Thứ này cũmg chẳng sợ sẽ không bán được, nếu các ngài không mua thì ta sẽ bán cho người khác.”
“Ngươi...”
“Ngươi muốn bao nhiêu Minh tệ, bây giờ chúng ta chưa có đủ Minh tệ cho ngươi, ngươi xem, có thể châm chước được không? Đợi chúng ta ra ngoài rồi quay lại sẽ đưa thêm.”
Chợ quỷ một khi đã đi vào thì rất khó liên lạc với bên ngoài, nhất định phải rời khỏi nơi này mới được.
Mỗi một thẻ bài, chỉ có thể dùng để đến một lần
Nhưng thẻ thông hành đâu phải rau cải trắng, hiện giờ bọn họ không còn dư thẻ bài nào nữa rồi.
Tiểu quỷ từ chối: “Không được, nhất định phải giao tiền thì ta mới giao hàng cho các ngươi.”
Sơ Tranh mang theo một trăm triệu đi chọn đồ vật đáng giá, tiến về phía đám người kia.
Đám người kia đề phòng nhìn Sơ Tranh, cô nhìn thẳng vào đồ vật đang ở trên quầy: “Tính tiền.”
“Được thôi.” Tiểu quỷ trong quầy lập tức hớn hở ra mặt, ù một cái đem thương phẩm đặt ở bên cạnh: “Cô nương, vừa vặn một trăm triệu. Các ngươi nếu không có nhiều tiền như vậy thì đừng đứng ở nơi này hãm tài cửa hàng của ta nữa!”
Câu tiếp theo là nói đám người kia.
Sơ Trách bắt đầu móc Minh tệ, một đống Minh tệ tung ra, khóe miệng tiểu quỷ cũng không nhịn được mà kéo ra há hốc.
Minh tệ nhiều đến mức có thể nhấn chìm toàn bộ cửa hàng.
“Cô nương, cô không có thẻ sao?”
“Còn có thể dùng thẻ?” Vương Bát Đản sao không tiên tiến như vậy hả.
“... Có thể, cô đi ra ngoài, đi về phía trước một trăm mét, rẽ trái sau đó đi thẳng lại rẽ trái tiếp, đến Cơ quan Địa phủ là có thể làm.” Đây nhất định là quỷ mới nên đến thẻ ngân hàng cũng không biết, nhưng mà cầm được nhiều tiền như vậy thì khẳng định khi còn tại thế cũng chẳng có bao nhiêu người.
Sơ Tranh ghi lại.
“Cô nương.” Một thanh niên có bím tóc dài giữ cô lại: “Không biết có thể cùng cô nói chuyện một lúc được không?”
“Người quỷ thụ thụ bất thân.” Sơ Tranh đem đồ tên tiểu quỷ vừa đưa giữ chặt: “Hẹn không gặp lại.”
Thanh niên bím tóc dài: “...”
Tiểu quỷ xem thường: “Đừng nhìn người ta là quỷ mới mà bắt nạt.”
Thanh niên bím tóc dài: “...”
-
Sơ Tranh tìm tới cơ quan Địa phủ, có phần giống với đại điện của danh gia vọng tộc thời cổ đại.
Thế nhưng mấy chữ “Cơ quan Địa Phủ” này lại là đèn nê-ông...
Đèn nê-ông!!!
Quả là một cơ quan Địa phủ phong cách Đông - Tây kết hợp, vừa thời thượng lại vừa mô-đen.
Làm thẻ xong, Sơ Tranh cũng đã có thêm nhận thức với thế giới quỷ này rồi.
Thế giới quỷ này, người còn vương vấn chấp niệm ở nhân gian thì sẽ lưu lại tại đây, nếu không có ý muốn hại người, thì chỉ cần có Minh tệ cùng công đức là có thể đổi lấy vật phẩm ngưng lại thời gian.
Vì để quản lý lũ quỷ này, nên cơ quan Địa Phủ tồn tại – Biến tướng của việc lấy tiền đi cơ cấu.
Sơ Tranh cũng không hiểu vì sao lũ quỷ kia lại nghèo như vậy nữa.
Còn lại thì các thiết lập khác so với bình thường cũng không sai biệt lắm, cũng có quỷ hóa thành lệ quỷ hay ác quỷ đi hại người.
Hơn nữa còn có một số quỷ tránh né Địa Phủ tự tiện lưu lại ở nhân gian, loại quỷ này đại khái bị coi là “trốn thuế”, bị bắt được chẳng những bị lôi về mà còn phải nhận trừng phạt.
Đương nhiên số mệnh của quỷ bọn họ cũng không phụ trách.
Nói cách khác khi quỷ với quỷ có xích mích thì cũng có thể tùy tiện đánh nhau, nếu lỡ đánh chết thì coi như xong phim, Địa Phủ sẽ không chịu trách nhiệm, chẳng những thế mà số lượng công việc của Địa Phủ còn được giảm đi, thành ra bản thân “các cấp các ngành” cũng vô cùng ủng hộ hoạt động chém giết.
“Ngươi chết đã một năm.” Quỷ viên xử lý thẻ nói: “Ngươi phải trả tiền cho một năm lưu lạc ở nhân gian nữa.”
“Ồ.” Cô cũng là loại trốn thuế à.
Sơ Tranh nộp đủ tiền cho một năm trước, cầm thẻ chuẩn bị rời đi.
Vào lúc cô đứng dậy thì chân trời âm khí nổi lên, mấy quỷ viên trong cơ quan thần sắc đều nghiêm trọng.
“Phía đông có người cùng quỷ đánh nhau.”
“Mấy tên hỗn đản này lại đi làm “yêu” thiêu thân rồi.”
“Đi mau, đi xem mau.”
Cơ quan chợt vắng lặng, chỉ còn mình Sơ Tranh, cô ngửa đầu lên nhìn bầu trời đang phun trào âm khí, ung dung chậm rãi bay ra cửa.
Bên ngoài, phần lớn quỷ và người đều đang chạy về phía đông xem náo nhiệt.
Sơ Tranh thuận theo dòng người bay đến hiện trường vụ án.
【Nhiệm vụ ẩn: Chị gái nhỏ, chị mau đi thu hoạch thẻ người tốt của Hạ Hàn.】
Sơ Tranh: “...”
Sơ Tranh yên lặng đánh mu bàn tay mình —— Cho ngươi chừa tật tò mò này! Chừa tò mò này! Ai bảo ngươi nhiều chuyện!
Sơ Tranh nhìn qua thì thấy đám người lúc nãy cùng với mấy tiểu quỷ đang công kích nhau.
Ta mà ra... bọn hắn sẽ không cướp bóc tiểu quỷ chứ?
Sơ Tranh dời ánh mắt, dò xét trong đám người.
Hạ Hàn... Tên nào là Hạ Hàn?
Vương Giả mách cho Sơ Tranh, cô gạt đám người, men theo sườn dốc đi xuống dưới.
Tiếng ồn ào phía trên dần dần đi xa, Sơ Tranh theo con đường nhỏ bay tới phía dưới cùng.
“Tý nữa chúng ta lại dẫn mấy con quỷ xuống.”
“Không tốt lắm đâu, vạn nhất xảy ra chuyện gì...”
“Có thể xảy ra chuyện gì chứ? Đây là chợ quỷ, cũng không xảy ra án mạng được đâu.”
Mấy thanh niên vừa thảo luận, vừa đi lên trên. Sơ Tranh đứng ở một chỗ khuất, chờ bọn họ rời đi mới tiếp tục bay xuống dưới.
Xuống thêm một chút nữa là một cánh rừng.
Trong rừng rất yên tĩnh, Sơ Tranh bay vào rừng, tìm một vòng vẫn không thấy người.
Ngay lúc cô chuẩn bị rời đi thì thấy cách đó không xa có quỷ ảnh vụt qua.
Sơ Tranh lập tức bay qua, thì thấy trên mặt đất trống phía bên kia có một thiếu niên đang đứng.
Hắn mặc xiêm y màu đen kiểu Trung Quốc, ống tay áo cùng vạt áo thêu hoa văn nhưng không rõ đó là hình gì.
Bốn phía xung quanh thiếu niên đều đang bị quỷ vây quanh, bọn chúng dập dình tính xông lên trước, nhưng dường như vẫn sợ hãi điều gì nên cũng không dám đến gần quá, đi tới đi lui xung quanh thiếu niên kia.
Ngay vào thời điểm Sơ Tranh chuẩn bị bước ra thì lũ quỷ kia chợt quyết định, đồng loạt bổ nhào về phía thiếu niên.