Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 251: Chương 251: Đừng vội tan trường (14)




Editor: Hấu - duahauahihi

Beta: Sa Nhi - Shadowysady

========================

Nhưng đây là Tần Phong, Dư Duyệt không dám nói thẳng ra.

“Cảm ơn.” Cô ta cứng ngắc nhận lấy, mùi trà sữa vừa đập vào mặt đã khiến dạ dày bắt đầu cuộn trào.

Cũng may Tần Phong đưa trà sữa xong liền đi luôn.

Sau khi hắn rời đi, Dư Duyệt lập tức ném trà sữa đi, chạy ra khỏi lớp học hít sâu mấy hơi.

Buồn nôn chết cô ta.

Tần Phong không phải cố ý, nội tâm Dư Duyệt tự an ủi mình một phen, lúc này mới thấy dễ chịu hơn đôi chút.

Nhưng ngàn vạn lần Dư Duyệt không ngờ tới là vài ngày liên tiếp Tần Phong đều đưa trà sữa cho cô ta.

Nếu là trước đây, đương nhiên Dư Duyệt sẽ rất vui mừng.

Nhưng bây giờ, Dư Duyệt đại khái chỉ muốn đập đầu vào gối tự tử cho rồi, hơn nữa ngoài mặt còn phải tươi cười nhận lấy nói rằng mình thích.

Sơ Tranh cũng hơi ngứa mắt không nhìn được nữa, thế là lại phân phó Chúc Tử An mua cho thêm cô ta nhiều trà sữa một chút, tranh thủ giúp cô ta sớm ngày vượt qua bóng ma tâm lý của mình.

Chúc Tử An: “......”

Tiểu học muội là yêu quái phương nào vậy?

-

Sơ Tranh quay về chỗ ngồi, Kỷ Thành không ở đây, trên bàn cô có đặt một phong thư nhìn cực kỳ đẹp mắt.

Sơ Tranh: “.......”

Thư khiêu chiến à?

Mẹ của con ơi!

Kích thích quá đi mất!

Thư không đóng kín, Sơ Tranh trực tiếp rút ra từ bên trong một tờ giấy.

—— Thứ 7, 9 giờ sáng, gặp nhau ở sườn núi Long Ngư, không gặp không về, Tần Phong.

Sơ Tranh: “......”

Mừng hụt rồi.

Cứ tưởng là thư khiêu chiến, cuối cùng lại phải nhìn thấy thứ đồ chơi xàm lông này.

Lúc trước, sau khi Tần Phong tỏ tình thì nguyên chủ bị người ta lừa, cứ thế đợi hoài đợi mãi đợi đến trời tối cũng không thấy Tần Phong đâu.

Nhưng lần này lại không giống, lúc trước nguyên chủ được người ta chuyển lời trực tiếp, bây giờ lại thành có người viết cho cô bức thư như này.

Đây là không dám nói chính diện với cô nên mới vụng trộm viết thư sao?

Nguyên chủ không biết người đứng sau là ai.

Nhưng Sơ Tranh không cần nghĩ cũng biết, ngoại trừ con dẩm lồng Dư Duyệt kia ra thì còn ai trồng khoai đất này.

Bên ngoài lớp học.

Dư Duyệt và đám chân sai vặt của mình đang đứng túm tụm một chỗ.

“Duyệt Duyệt, cậu nói xem cô ta có đi không?”

“Hừ, chắc chắn cô ta sẽ đi.” Dư Duyệt cực kỳ chắc chắn.

“Cô ta thật sự thích Tần Phong à?”

Dư Duyệt hừ lạnh một tiếng.

Mấy chân sai vặt lập tức lộ ra vẻ mặt buồn nôn: “Cô ta mà xứng với Tần Phong á, đúng là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, Duyệt Duyệt của chúng ta mới là trời sinh một cặp với Tần Phong.”

“Gần đây cô ta có Chúc Tử An chống lưng rồi, các cậu nói xem có phải cô ta...”

Mấy người kia nháy mắt ra hiệu, mặc dù không nói rõ, nhưng ai cũng hiểu là ý gì.

“Tớ đi đăng topic đã.” Có một chân sai vặt lập tức lôi điện thoại ra.

“Cái này... chưa có chứng cứ, chưa được đâu?” Chân sai vặt bên cạnh hơi chần chừ.

“Muốn có chứng cứ chứ gì, yên tâm, tớ sẽ dùng acc phụ, dù sao tất cả mọi người trên đó cũng toàn nói lung tung, sợ cái gì.”

Nói thế này lại làm những người khác cũng cảm thấy có lý.

Tất cả bèn túm tụm lại thảo luận làm thế nào để tăng tin cho hot.

-

——Vạch trần, bạn học họ Hứa nào đó sau lưng là một con điếm ghê tởm.

Topic này trong nháy mắt bùng nổ trên diễn đàn trường.

Lúc Sơ Tranh đang ăn cơm thì nghe được từ chỗ Chúc Tử An.

“Tiểu học muội, bài đăng trên topic...” Chúc Tử An ấp a ấp úng: “Tóm lại nói rất khó nghe.”

Hắn đưa điện thoại di động cho Sơ Tranh để cô tự xem.

Trên topic cũng không chỉ đích danh tên tuổi, chỉ dùng họ Hứa gì đó để thay thế.

Nội dung đại khái là bạn học họ Hứa này nịnh bợ được học trưởng lớp 12, bắt đầu bày trò diễu võ giương oai.

Trong này nhất định có giao dịch mờ ám.

Hứa Sơ Tranh có lẽ không phải là người nổi tiếng trong trường, nhưng vẫn có không ít người biết đến.

Cái topic này ám chỉ ai, không cần nói cũng biết.

“Người đăng topic dùng acc phụ, bên trong toàn đăng tin vạch trần gì gì đó, cũng không biết là ai nữa.” Chúc Tử An nói: “Hay là để anh tìm người điều tra một chút?”

“Không cần. Tôi biết là ai.” Trong trường học này, nhọc lòng nghĩ chuyện như vậy cũng chỉ có mấy con hâm đi với Dư Duyệt kia thôi.

“Em biết rồi?” Chúc Tử An kinh ngạc: “Vậy em tính sao??”

Sơ Tranh trấn định ăn uống: “Không xử lý gì hết, nói vài câu cũng chẳng thể giúp tôi phá sản.”

Chúc Tử An: “???”

Việc này liên quan vẹo gì đến việc phá sản?

Bởi vì topic này mà Chúc Tử An cũng không dám chạy đến tìm Sơ Tranh nữa, khi tới thì cũng y như thằng ăn trộm lén lén lút lút.

Chúc Tử An còn đang nghĩ cách điều tra xem đây là ai rồi giáo huấn.

Kết quả mới chưa quá 2 ngày, trên diễn đàn đã lại có một topic mới.

Nội dung là Dư Duyệt ở bên ngoài ôm ấp một người, còn có hình ảnh làm chứng, so với topic không có hình ảnh chỉ toàn nói lung tung kia thì chân thực hơn nhiều.

Trong tấm ảnh là các nam sinh khác nhau.

Từ góc độ chụp, nhìn Dư Duyệt và mấy người kia cực kỳ thân mật, dù sao nhìn vào cũng đã khiến cho người ta hiểu lầm đến loại quan hệ kia.

Trong nháy mắt Dư Duyệt đã bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió.

“Duyệt Duyệt, Duyệt Duyệt, xảy ra chuyện rồi!!”

Chân sai vặt kêu to chạy đi tìm Dư Duyệt, mặt mũi hoảng sợ.

“Tao thấy rồi.” Dư Duyệt lạnh mặt: “Kêu cái gì mà kêu, còn sợ người biết chưa đủ nhiều à?”

“Duyệt Duyệt, làm sao bây giờ? Cái topic này đã ở trên top lâu lắm rồi, chẳng mấy chốc sẽ bị toàn trường nhìn thấy mất.”

“Tìm người xóa topic đi, Duyệt Duyệt, không phải cậu quen với quản trị viên sao?”

“Đúng đúng đúng, trước tiên xóa bài đăng này đi đã!”

Dư Duyệt cũng không lúng túng, trước tiên tìm quản trị viên nhờ xóa bài đăng đi.

“Duyệt Duyệt, cậu nói xem, là ai làm?”

“Chúc Tử An.” Dư Duyệt nói: “Chắc chắn là hắn!”

Trước kia cô ta đến quán bar chơi có gặp qua bọn người Chúc Tử An, nhưng lúc đó bọn họ nước sông không phạm nước giếng, ai chơi phần nấy.

Ở bên ngoài Chúc Tử An cũng có chút quan hệ, tìm được những hình ảnh này với hắn mà nói cũng không khó khăn gì lắm.

Nhưng lúc này Chúc Tử An bị nghi ngờ cũng đang cực kỳ chả hiểu gì cả.

Mặc dù bài đăng đã bị xóa, nhưng lại có người đăng sang diễn đàn khác.

Đây cũng không phải là diễn đàn trường học nên Dư Duyệt căn bản không xóa được, liên hệ với đối phương thì đối phương chỉ nói người đăng bài viết bình thường, không vi phạm nội quy nên không cho xóa.

Dư Duyệt đưa tiền đối phương cũng từ chối.

Cuối cùng dường như là người trong toàn trường đều đã biết, giáo viên cũng không thể không ra mặt.

Những hình ảnh kia cũng không có gì lắm, nhưng các bạn học liên tưởng thế nào thì rất khó khống chế.

Dư Duyệt bị người ta chỉ trỏ mất mấy ngày, sau đó Dư Duyệt dùng chút thủ đoạn mới không còn ai dám nói đến chuyện này nữa.

Chuyện này do ai làm, đại khái chỉ có Kỷ Thành mới biết.

Bởi vì nơi đầu tiên hắn nhìn thấy những tấm hình kia là ở chỗ Sơ Tranh.

“Sao cậu đối phó với cô ta như vậy, không sợ cô ta biết được sẽ tìm cậu gây phiền phức sao?” Kỷ Thành nằm sấp trên mặt bàn hạ giọng hỏi cô.

Kỷ Thành rất ít khi chủ động nói chuyện với cô.

Sơ Tranh liếc mắt nhìn hắn: “Cậu đang nói về chuyện gì?”

Ánh mắt Kỷ Thành rơi xuống di động của cô: “Tôi biết là cậu làm.”

“Tôi làm gì?” Thẻ người tốt nhìn thấy lúc nào nhỉ? Quả nhiên lần sau phải đề phòng hắn mới được!

“Bài đăng kia là do cậu đăng.”

“Cậu có chứng cứ không?” Sơ Tranh vẫn trấn định như không: “Không có chứng cứ thì đừng nói lung tung.”

Hắn tận mắt nhìn thấy mà còn đòi chứng cứ cái gì nữa?

Kỷ Thành dịch về phía cô: “Chúng ta bây giờ có được tính là đang trao đổi bí mật không?”

Sơ Tranh: “.......”

Bí mật gì?

Cậu có bí mật quái gì?

Kỷ Thành cách cô rất gần, Sơ Tranh gần như có thể thấy rõ từng sợi lông mi của hắn, dưới mí mắt hắn có hơi xanh đen, nhưng vẫn không ảnh hưởng đến nhan sắc đỉnh cao của hắn.

Đột nhiên Sơ Tranh vươn tay ra, chạm vào khuôn mặt hắn.

Ngón tay trắng nõn của cô gái từ đuôi lông mày hắn khẽ lướt qua.

Kỷ Thành giống như bị ấn nút tạm dừng, không nhúc nhích nhìn cô.

“Kỷ Thành, Hứa Sơ Tranh, hai em đang làm gì thế hả? Không nghe giảng thì cút ra ngoài cho tôi!”

Cô Chu quát lớn, tiếng quát như sấm nổ tung trên mặt đất.

Sơ Tranh nhanh chóng thu tay lại, khi bạn học nhìn qua thì cô đã bày xong tư thế nghiêm túc như chưa hề có cuộc sờ soạng.

Kỷ Thành: “.........”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.