Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Đến phòng ăn, ba người bị phòng ăn hù đến, nơi này không giống như bọn họ nghĩ.
Lúc này là giờ ăn cơm, có không ít người đang dùng bữa.
Nhưng bên trong phi thường yên tĩnh, chỉ có thể ngẫu nhiên nghe thấy một chút tiếng vang, nói chuyện cũng cực kỳ nhỏ nhẹ.
Khi đi vào nhân viên phục vụ hỏi số phòng của bọn họ, cũng không hỏi thêm gì khác.
Chờ sau khi ngồi xuống, ba người đã không còn sự khiếp đảm như khi vừa vào, chỉ còn lại mới lạ và hưng phấn.
-
Một bên khác.
Meo Meo Meo vẫn đang livestream, nói một vài lời nói dí dỏm, ngẫu nhiên ăn hai miếng, một bữa cơm kéo dài mãi.
Sơ Tranh ngồi ở bên cạnh lướt điện thoại, không để ý đến chuyện bên ngoài.
“Cảm ơn tiểu ca ca, bắn tim.” Meo Meo Meo đột nhiên làm một động tác bắn tim rất lớn.
Sơ Tranh giật mình, nhìn sang phía cô ấy.
Nhưng mà không nhìn thấy gì cả, Sơ Tranh suy nghĩ một chút, ấn mở một phần mềm, ấn vào phòng Meo Meo Meo đang live.
Trên màn hình đang hiện lên quà tặng, có thổ hào tặng không ít quà.
Cả màn hình đều sắp bị quà chặn lại.
[ Bưu Ca: Em gái hát một bài, cho em thêm một chiếc tàu thủy. ]
Thổ hào tặng quà kia đánh chữ lên màn hình.
Một chiếc tàu thủy mười ngàn tệ, chia 5-5 với nền tảng livestream, trong tay cũng lấy được năm ngàn.
Vài phút đã được năm ngàn, ai sẽ từ chối?
Người tên “Bưu Ca” kia quả nhiên tặng tàu thủy.
Trong màn hình lập tức có một đám không còn liêm sỉ hô 666, cúng bái thổ hào.
Chẳng qua bao lâu Meo Meo Meo liền nhận được tin nhắn của Bưu Ca.
[ Bưu Ca: Thấy trên màn hình nói em gái tới tham gia triển lãm Anime, vừa vặn anh ở gần đó, không bằng hẹn gặp ăn một bữa cơm đi? ]
Meo Meo Meo không để ý tới Bưu Ca.
Bưu Ca lại tặng một chút quà.
Gửi cho cô ấy một chút tin nhắn loạn thất bát tao, tổng kết ý tứ đại khái chính là muốn gặp mặt.
Meo Meo Meo trông thấy cái này liền đóng livestream lại.
“Đàn ông thối, buồn nôn muốn chết.”
Cũng không phải lần đầu tiên Meo Meo Meo gặp phải loại người này, nhưng trước kia đa phần đều là không có tiền còn muốn nói vài lời buồn nôn, loại đi lên là đập tiền này, ngược lại cô ấy gặp phải không nhiều.
“Cậu mở livestream ra.”
“A?” Meo Meo Meo thở phì phò: “Tớ đã tức chết rồi, còn mở làm gì nữa.”
“Mở.”
Meo Meo Meo: “...”
Meo Meo Meo không biết Sơ Tranh muốn làm gì, nhưng lại có chút sợ bộ dáng bây giờ của Sơ Tranh, luôn cảm thấy lần này gặp gỡ không giống như trước kia nữa...
Cô ấy lấy di động về, một lần nữa mở livestream ra.
Một giây trước đó gương mặt hoán đổi thành hình thức kinh doanh: “Thật ngại quá, vừa rồi rớt mạng.”
Sơ Tranh: “...”
Con gái trở mặt quả nhiên rất nhanh.
Bưu Ca thấy Meo Meo Meo trở về lần nữa, cảm thấy chắc Meo Meo Meo đã nghĩ kỹ, lại tặng thêm mấy món quà.
Nhưng mà Meo Meo Meo không để ý đến gã, không hề đứt đoạn dùng ánh mắt ngắm Sơ Tranh.
Bảo cô ấy tới làm gì!!
Bưu Ca thấy Meo Meo Meo không để ý tới mình, hiển nhiên cũng tức giận, gửi tin nhắn mấy lần không được đáp, trực tiếp lên trên thanh comment.
[ Làm sao, còn kinh thường anh đây à? Tặng quà cho cô em, bảo cô em ra ăn một bữa cơm mà thôi, khó như vậy sao? ]
[ Mấy cô mở livestream không phải chính là vì những thứ này à? ]
Dáng vẻ Bưu Ca rất tâm đắc, rõ ràng đã không ít lần dùng cách này để hẹn gặp người khác.
Người vây xem có chút không rõ ràng cho lắm, nhưng rất nhanh liền hiểu rõ chuyện gì xảy ra từ trong đôi câu vài lời của Bưu Ca.
Thế này rõ ràng là Bưu Ca muốn hẹn chủ bá ra ngoài, nhưng đáng tiếc hình như chủ bá không để ý tới gã.
Tặng nhiều quà như thế, mà đổi lấy thái độ hờ hững lạnh lẽo của chủ bá, Bưu Ca có thể không tức giận sao.
Ngay khi Meo Meo Meo sắp không nhịn được mắng người ngay trong màn ảnh, đột nhiên tàu thủy lấp đầy màn hình.
Bởi vì Bưu Ca này, nên vừa rồi đều không có ai tặng quà, đều đang xem náo nhiệt.
Lúc này tàu thủy nhảy ra, không ít người xem bị kinh sợ, comment đứt đoạn mất mấy giây sau đó điên cuồng nhảy lên.
[ Đi lên chính là tàu thủy? ]
[ Xin hỏi đây là ai thế? ]
[ Thổ hào bây giờ nhiều như thế sao? ]
[ Đây hình như là một chị gái? ]
Liên tiếp tặng năm chiếc tàu thủy, đây mẹ nó chính là năm mươi ngàn tệ.
Vừa rồi Bưu Ca cũng chỉ tặng mười ngàn mà thôi, mấy quà khác cộng lại tổng cộng cũng chỉ hơn hai ngàn, hoàn toàn không thể so sánh với 5 chiếc tàu thủy này.
Bởi vậy Bưu Ca trong nháy mắt liền bị người ta lãng quên.
Những người khác không biết tài khoản của Sơ Tranh, Meo Meo Meo thì biết, dù sao có đôi khi cô ấy sẽ bảo Sơ Tranh giúp mình xem lúc livestream gì đó.
“Cậu làm gì thế?”
Meo Meo Meo bị Sơ Tranh đột nhiên tặng tàu thủy dọa sợ, im ắng hỏi cô.
Sơ Tranh tuỳ tiện dựa vào ghế sofa: “Phá sản.”
Meo Meo Meo: “??”
Người trúng mấy triệu đều bay như thế sao?
Mấu chốt là cuối cùng còn phải phân chia với nền tảng live. Cô điên rồi sao?!!
Sơ Tranh liên tiếp tặng 10 chiếc tàu thủy, vài phút chính là một trăm ngàn rải ra.
[ Thổ hào cần vật trang sức không? Tôi có thể! ]
[ Xin hỏi bây giờ tôi đi mở livestream, thổ hào có đến xem không? ]
Sơ Tranh không thèm đếm xỉa đến những comment đó, chậm rãi đánh chữ.
[ Muốn hẹn cô ấy, mời lấy được hạng nhất fan hâm mộ. ]
Hi vọng Bưu Ca này có thể tặng nhiều một chút, như thế thì ta có thể dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ phá sản.
Sơ Tranh nói ra câu này, rất rõ ràng chính là nói với Bưu Ca.
Lời này vừa nói ra, người xem trên comment đã kích động lên trước.
[ Mẹ nó! Bá khí nha! ]
[ Bạn trai chủ bá à? ]
[ Bạn trai có tiền như vậy mà còn livestream làm gì, mỗi ngày chỉ cần mua mua mua là được rồi. ]
[ Có đạo lý... ]
Người xem thảo luận đến nhiệt liệt, suy đoán quan hệ của Sơ Tranh và Meo Meo Meo.
Mà Bưu Ca từ khi Sơ Tranh tặng tàu thủy thì không lên tiếng nữa.
[ Bưu Ca không tới sao? ]
[ Cảm thấy Bưu Ca không có tiền bằng “Sơ Lộ” này. ]
[ Bưu Ca là đàn ông thì không thể sợ nha! ]
Có fan hâm mộ xem náo nhiệt thấy chuyện chưa đủ lớn, ở trên màn hình giật dây.
[ Bưu Ca khen thưởng chủ bá tàu thủy ×1]
Bưu Ca đại khái là bị những bàn tán trên comment làm tức, muốn đấu với Sơ Tranh, lập tức tặng mấy chiếc tàu thủy.
Có lẽ không phải lần đầu tiên Bưu Ca xem Meo Meo Meo livestream, trên bảng fan hâm mộ có tên của gã, tặng mấy cái liền vượt qua Sơ Tranh.
Sơ Tranh nhìn thấy lập tức vui vẻ, ôm điện thoại bắt đầu điên cuồng ấn.
Không sợ ngươi không tặng, chỉ sợ ngươi tặng không đủ nhiều thôi
Meo Meo Meo sợ đến mức tắt camera đi, trực tiếp chạy từ phía trước ống kính tới, kéo Sơ Tranh, vội vã cuống cuồng: “Cậu làm gì thế? Vung tiền với loại người này có ý nghĩa gì đâu.”
“Nhiều tiền.” Sơ Tranh lấy móng vuốt của Meo Meo Meo ra... Mặt lạnh ấn điện thoại: “Đi ra phía trước đi, đừng cản trở tớ.”
Ảnh hưởng ta phát huy.
Meo Meo Meo: “...”
Cậu điên rồi à!!
Meo Meo Meo cũng muốn cướp điện thoại của Sơ Tranh, nhưng đáng tiếc Meo Meo Meo cảm thấy lúc này toàn thân trên dưới của Sơ Tranh đều bốc lên hơi lạnh, không dám xuống tay.
[ Tới nữa không? ]
Đã một phút đồng hồ Bưu Ca không có động tĩnh, Sơ Tranh đợi đến không kiên nhẫn, hỏi trên màn hình một câu.
Vừa rồi Bưu Ca tặng không ít, mặc dù chút tiền ấy trên nền tảng livestream cũng không tính là gì.
Nhưng bởi vì tranh thắng thua mà phá của như vậy, ai có thể chịu được?
Dù sao không phải ai cũng có một Vương Giả.
[ Hình như offline rồi... ]
[ Không phải đâu? Thế mà đã offline rồi? Tôi còn tưởng rằng Bưu Ca muốn lấy lại danh dự chứ. ]
Sơ Tranh ấn bảng tên fan hâm mộ, quả nhiên hiển thị đã offline.
Không được nha, thế mà đã chạy, sức chịu đựng này cũng quá yếu rồi.
Sơ Tranh tặng xong một cái cuối cùng, ném điện thoại đi chuẩn bị đi ngủ.
Meo Meo Meo: “???”
Meo Meo Meo?