Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Sơ Tranh phát hiện những thí luyện giả lúc trước gặp phải đại khái là không bình thường lắm.
Cho tới bây giờ cô mới hiểu được vì sao đám người Vạn Tín lại phòng bị đồng bạn như vậy.
Dù sao những thí luyện giả này đúng là thật sự không biết lúc nào sẽ đẩy bạn ra tế tiểu quỷ.
Vì giữ mạng cho mình mà chuyện gì cũng làm ra được.
Cho nên giá trị tội ác của những thí luyện giả này không giảm mà trái lại còn tăng.
Muốn đi ra ngoài...
Nằm mơ.
Ác linh trực luân phiên nhau, nên Sơ Tranh đi nhiều thì còn có thể gặp được con nhìn quen mắt.
Sát vách quỷ khóc sói gào, bên phía cô thì một mảnh yên bình.
-
Sơ Tranh kết thúc một phó bản, bởi vì tình huống của cô đặc thù, có thể tùy thời rời đi.
Cho nên Sơ Tranh trực tiếp trở về chỗ ở của Đông Chiết.
Cô còn chưa mở cửa, Đông Chiết đi lên sau cô một bước.
Đông Chiết ôm một cái rương, thấy cô đứng ở cửa ra vào, hơi sửng sốt: “Về rồi à.”
“Ừ.”
Phương thức hai người chào hỏi nhau rất bình thường, giống như họ là đôi vợ chồng già đã ở bên nhau thật lâu rồi vậy.
Sơ Tranh lấy chìa khoá mở cửa.
Đông Chiết đi theo cô vào nhà.
“Anh ôm thứ gì thế?”
“Đồ của em.”
“Hả?”
Cái rương có chữ phong, cái này là lúc trước sau khi xảy ra chuyện, người của Địa phủ thu thập lại rồi đưa đi phong tồn.
Bên trong đều là đồ đạc của cô.
Sơ Tranh: “...” Cho nên đạo cụ chắc là ở trong này rồi?
Sơ Tranh nghĩ không sai, đạo cụ ở ngay bên trong, hơn nữa lại là điện thoại di động của cô.
Sơ Tranh cầm điện thoại di động: “Em muốn đổi điện thoại với anh.”
Đông Chiết không biết Sơ Tranh lại muốn làm trò gì: “Vì sao?”
Sơ Tranh: “Không có vì sao, đổi không?”
Đông Chiết: “...”
Đông Chiết không thể nào từ chối cô.
Dĩ nhiên không phải bởi vì Sơ Tranh hung dữ, là hắn không muốn từ chối bất kỳ yêu cầu gì của cô.
Đông Chiết xóa bớt một vài thứ trong điện thoại, xác định không có vấn đề gì, đưa cho cô.
Điện thoại của Địa phủ chỉ nói về tính thực dụng, không thiên về kiểu dáng.
Cho nên tới tới lui lui vẻ ngoài cơ bản đều như nhau.
Điện thoại của Sơ Tranh và Đông Chiết nhìn không có gì khác biệt nhau.
Đông Chiết cầm lấy điện thoại của Sơ Tranh, bên phía Sơ Tranh lập tức nhận được tin tức.
[ Tiến độ thu thập tư liệu 76%... ]
Sơ Tranh khom người hôn lên mặt Đông Chiết một cái.
Trong nháy mắt khi cô đứng dậy, Đông Chiết kéo cô về trong lòng: “Hôn xong là chạy?”
Sơ Tranh rất đoan chính: “Nếu không thì chúng ta làm chút chuyện khác?”
Đông Chiết cũng rất là thản nhiên: “Được.”
-
Mới đầu số lần Sơ Tranh đi vào tương đối nhiều, đằng sau thì không nhiều như vậy nữa.
Đông Chiết không thảo luận với Sơ Tranh chuyện liên quan tới vấn đề quan hệ nữa.
Hai bên đều ngầm thừa nhận sự tồn tại của đối phương.
Giữa họ có một loại ăn ý không cần nói tỉ mỉ thì đã hiểu nhau.
“Chị!” Không biết Yết Cổ chui từ đâu ra: “Đi xem náo nhiệt không?”
“Náo nhiệt gì?” Bát quái à... Không được, không thể biểu hiện quá nóng lòng, nghiêm mặt đi!
“Hôn lễ đó!” Yết Cổ chỉ vào phương hướng náo nhiệt: “Rất náo nhiệt, đi xem không?”
“Nơi này có thể kết hôn?”
“... Đương nhiên có thể.” Yết Cổ hơi trầm mặc: “Chị, ngay cả điều này chị cũng không biết?”
Đại lão cả ngày vội vàng xoát phó bản và phá sản cũng không biết rõ tình hình.
Đây chính là Địa phủ!
Sao còn có thể kết hôn chứ?
“Dù sao bây giờ danh sách đầu thai rất ngặt, sống ở đâu mà không phải sống.” Yết Cổ than thở: “Cô nam quả quỷ rất thảm.”
Yết Cổ có chút ghen tị.
Sơ Tranh: “...”
Cô nam quả quỷ là mama gì?
Yết Cổ mời Sơ Tranh, cho nên Sơ Tranh đi xem với Yết Cổ.
Dù sao cũng là Địa phủ, không thể tổ chức như trên kia được, hôn lễ rất đơn giản.
Nghe nói Địa phủ đã đặc biệt mở một bộ môn, là ban ngành để công nhận quan hệ vợ chồng hợp pháp.
Đợi đến khi đi đầu thai, phần quan hệ này cũng sẽ tự động giải trừ.
Lúc trở về Sơ Tranh suy nghĩ cả một đường.
Cho nên Đông Chiết tan tầm trở về, thì nghe thấy Sơ Tranh bất thình lình tung ra một câu: “Chúng ta đi kết hôn đi.”
Cho dù làm ma cũng phải có một thân phận hợp lý hợp pháp mới tốt.
Đông Chiết ngừng động tác, có chút ngoài ý muốn: “Kết hôn?”
Hắn nghe được một chút tiếng gió, nghe nói gần đây Địa phủ có làm một màn như thế.
Đại khái là vì người ngưng lại ở Địa phủ càng ngày càng nhiều.
Cho dù có không gian Tử Thần chia bớt áp lực, nhưng vẫn không thể làm cho mọi người tâm bình khí hòa chờ ở đây được.
Cho nên phía trên lại kiếm ra một cách như thế.
Nhưng hắn không nghĩ đến nghiệp vụ này đẩy ra, vậy mà lại rất được hoan nghênh.
“Em muốn kết hôn với anh?” Đông Chiết không chắc chắn lắm, hỏi.
“Không thì với ma à?”
“Anh là ma.”
“...”
Sơ Tranh dữ dằn nguýt hắn một cái, lấy từ dưới bàn ra hai tờ đơn, đập lên bàn.
“Điền.”
Đông Chiết: “...”
Đơn cũng lấy về rồi, cho nên vừa rồi hỏi hắn làm gì? Sao không trực tiếp điền xong rồi đưa đi cho rồi!
Sơ Tranh ngược lại cũng muốn thế, nhưng đáng tiếc thứ đồ chơi này không giống dương gian.
Nó cần âm khí của chính người đó chứng nhận, không phải ai cũng có thể giả mạo được.
Đông Chiết thở ra một hơi, lấy bút ra bắt đầu điền.
Lúc trước hắn cũng đã nói, hắn không từ chối được yêu cầu của cô.
Hơn nữa kết hôn à...
Hắn cũng rất tình nguyện.
Có đôi khi Đông Chiết cũng sẽ cảm thấy tình cảm của mình đối với cô có chút không hiểu nổi.
Nhưng nghĩ lại lại cảm thấy giống như mình từng quen biết cô.
Tờ của Sơ Tranh đã sớm điền xong, cho nên cô ngồi ở một bên, nhìn Đông Chiết điền.
Đông Chiết viết chữ rất nhanh, từng chữ viết ra từ ngòi bút, đều quanh quẩn một sợi âm khí, chậm rãi xông vào trong giấy.
Mấy mục cuối cùng, Đông Chiết bỗng nhiên dừng lại: “Em thật sự muốn kết hôn với anh?”
Sơ Tranh chỉ lên tờ đơn đã điền xong đang bị cô đè lên.
Ý tứ rất rõ ràng.
Đừng nói nhảm, mau điền cho xong đi.
Đông Chiết lại viết thêm hai chữ: “Em sẽ không hối hận chứ?”
Sơ Tranh không kiên nhẫn: “Anh nói nhảm nhiều như vậy làm gì, viết nhanh lên.”
Đáy mắt Đông Chiết hiện lên một ý cười ngắn ngủi, rũ mắt viết xong hai mục cuối cùng.
Sau đó viết tên mình lên cột ký tên.
Sau khi ký tên lên đơn xong, không cần cố ý đưa đi, bọn nó sẽ tự động truyền đi.
Đây đại khái cũng là điểm thuận tiện hơn dương gian.
Sau khi đơn được gửi đi, Sơ Tranh bắt đầu suy nghĩ xem phá sản kiểu gì để làm ra một hôn lễ xa hoa ở Địa phủ.
Thời gian kế tiếp Đông Chiết gần như không nhìn thấy bóng dáng Sơ Tranh.
Có đôi khi hắn cũng không chắc Sơ Tranh đang ở Địa phủ, hay là vào không gian Tử Thần rồi.
-
Hôn lễ Sơ Tranh làm ra không chỉ làm tất cả mọi người ở Địa phủ chấn động, mà cũng làm cho Đông Chiết chấn động luôn.
Người có liên quan... Ma có liên quan như hắn, không cần phải biết sao?
Vì sao đến cuối cùng hắn mới biết được?
Đương nhiên Đông Chiết không ghét cùng Sơ Tranh cử hành hôn lễ, nhưng hắn cũng không tham dự...
“Bây giờ chẳng phải anh đang tham dự đây sao.” Sơ Tranh nắm chặt tay Đông Chiết: “Sau này cũng sẽ luôn luôn tham dự.”
Đông Chiết: “...”
Mãi đến rất nhiều năm về sau, Địa phủ đều lưu truyền chuyện liên quan tới buổi hôn lễ long trọng ấy.
Chuyện này cũng tạo thành sau này không ít ma nữ biểu thị, không có loại hôn lễ quy mô này mà cũng muốn cưới tôi? Nằm mơ đi thôi.
Bầy ma biểu thị: “...”
Ấy là hôn lễ mà ma bình thường có thể làm được sao?
Không nói những người có tiền đó đều mua những thứ hiếm lạ.
Chỉ nói về con đường bị nhận thầu kia thôi, bọn họ làm sao mà đạt được?
Phải tiêu tốn biết bao nhiêu minh tệ chứ!!
Bọn họ xuống đây rồi, người phía trên mới đầu sẽ còn đốt ít tiền cho họ, nhưng thời gian dài trôi qua thì còn ai nhớ rõ nữa.
Vì chuyện này, Sơ Tranh cũng bị không ít ma oán trách.
Đương nhiên chuyện này Sơ Tranh cũng không biết rõ.
Cuộc sống của cô và Đông Chiết trôi qua không có gợn sóng gì, lại mỗi người làm chuyện riêng của mình, nhưng vào lúc đối phương cần mình, thì chỉ cần nhấc mắt là có thể nhìn thấy nhau.
Ở bên nhau không có gì tốt hơn chuyện này nữa.
*
VỊ DIỆN THỨ 64 HOÀN TẤT!
*
Vị diện tiếp theo đa phần lấy góc nhìn của Tinh Tinh nha ~
Có vé tháng không, các Tiểu Khả Ái, ném một tấm nha ~~