Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 2330: Chương 2330: Ngân Nguyệt Tế Ca (31)




Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Kiểm tra cũng không rườm rà, chỉ cần dùng thánh khí hiện hữu cảm ứng một chút là được.

Thánh khí có phản ứng thật, chứng minh trong thân thể Ấn Bạch thật sự có thánh khí.

“Sơ Tranh tiểu thư, thân thể của hắn hơi kỳ quái.” Người kiểm tra cầm kết quả tới.

“Kỳ quái chỗ nào?”

“Thân thể hắn giống như... Người sắp chết.” Đối phương cho Sơ Tranh xem số liệu: “Ngài xem, đây không phải số liệu mà người bình thường nên có, ngược lại giống như kẻ sắp chết. Trong thân thể hắn có thánh khí, dựa theo lý thuyết thì hắn rất khỏe mạnh, khỏe mạnh hơn bất cứ kẻ nào mới đúng.”

Sơ Tranh nói chi tiết: “Sau khi thánh khí ở trong thân thể hắn, tôi từng cắn hắn.” Suy đoán theo thời gian thì lúc ấy có lẽ thánh khí vừa vào trong thân thể Ấn Bạch.

“...”

Ánh mắt người kia nhìn qua mang theo chút kinh nghi.

Đại khái là muốn nói, sao ngài lại bắt đầu uống máu người rồi?

Nhưng cuối cùng đối phương vẫn nhịn về.

Mặc dù liên minh không ủng hộ chuyện đi săn, nhưng cũng không nói là hoàn toàn không thể.

Chỉ cần không làm chết người, thì thật ra liên minh cũng không quan tâm quá rộng.

Huống chi đây là Huyết tộc thuần huyết, không tới phiên anh ta hỏi.

Sơ Tranh bằng phẳng hỏi: “Là bởi vì nguyên nhân này sao?”

“Không chắc lắm, còn phải tiến hành kiểm tra thêm một bước nữa mới đưa ra kết luận được.”

“Ừ, có kết quả thì báo cho tôi trước.” Sơ Tranh dừng một chút: “Mặt khác, chuyện tôi cắn hắn không thể để hắn biết.”

“... Được.”

Trong gia tộc của vị thuần huyết này có kỹ năng có thể làm cho đồ ăn hoàn toàn quên đi chuyện từng bị cắn, thật là thuận tiện.

Không giống Huyết tộc khác, ăn xong còn phải phiền phức đi xử lý ký ức của đối phương.

Sơ Tranh đi vào bên trong, ôm người xuống khỏi đài kim loại rộng lớn kia.

Có thể là vì cảm ứng thánh khí, dẫn đến lúc này Ấn Bạch hơi choáng váng, mềm nhũn dựa vào Sơ Tranh.

“Xong chưa?”

“Rồi.” Sơ Tranh mặc áo khoác vào giúp hắn, hôn lên trán hắn một cái: “Chúng ta đi thôi.”

Ấn Bạch thật sự không còn sức lực gì nữa, đầu còn rất choáng váng, chỉ có thể để Sơ Tranh ôm mình đi.

-

Sơ Tranh sắp xếp cẩn thận cho Ấn Bạch rồi mới đi gặp cha già Gerson.

Cha già uống huyết tương uống đến say luôn rồi, giẫm lên ghế, giận dữ mắng đứa con gái bất hiếu là Sơ Tranh, đang mắng đến hăng say.

A Quỷ ở bên cạnh khuyên đến sứt đầu mẻ trán.

Sau đó bị Gerson chỉ vào mũi mắng cho một chầu.

Sơ Tranh đi vào thì thấy một cảnh tượng như thế.

A Quỷ tủi thân vô cùng, anh ta đã làm sai điều gì chứ.

Sau khi Sơ Tranh đến, cha già hất tay áo vốn không tồn tại lên, ngồi bộp xuống, oán khí ngút trời: “Sao con không ở bên tiểu bạch kiểm con nuôi nữa đi? Ông đây còn tưởng rằng trong lòng con không còn người cha này nữa đấy.”

Sơ Tranh: “...”

Không so đo với cha già.

“Cha tìm con có chuyện gì.”

Gerson vung tay lên, bảo A Quỷ đi ra ngoài trước.

A Quỷ còn ước gì được rời khỏi chỗ thị phi này, chạy nhanh như làn khói, còn thuận tay đóng cửa lại.

“Xác định chưa?” Gerson khôi phục thần sắc đứng đắn: “Thánh khí ở trong người nó à?”

“Vâng.”

Gerson cười lạnh một tiếng: “Vận khí thật tốt.”

Sơ Tranh hỏi ra nghi ngờ của mình: “Thánh khí là đồ của huyết tộc, vì sao lại lựa chọn nhân loại làm ký chủ?”

Đây không phải là vẽ vời thêm chuyện sao?

“Thánh khí cần tự tiến hóa.” Gerson không giấu diếm: “Huyết dịch của nhân loại có thể giúp thánh khí hoàn thành quá trình tự tiến hóa.”

“Vì sao?”

Gerson đột nhiên cất cao âm lượng: “Vì sao à? Vì con không chịu học hành cho nghiêm chỉnh chứ sao!!”

Sơ Tranh: “...” Hả hả hả? Nhắc đến chuyện học hành làm gì? Đó cũng là nguyên chủ không nghiêm chỉnh, liên quan gì tới ta!

Gerson giận: “Những thứ này đều được dạy rồi, khi đi học con toàn làm những gì hả!”

“...”

Chắc là ngủ.

Dù sao nguyên chủ nghe thấy đống văn hóa lịch sử của Huyết tộc là buồn ngủ.

Gerson túm lấy điểm ấy lại quở trách một trận, cuối cùng mới giải đáp nghi vấn của cô.

“Bởi vì trong nhân loại còn có thể tìm được người thuần thiện.” Gerson chậc một tiếng: “Đám Huyết tộc như các con, có ai mà không có chút ý đồ xấu, thánh khí có thể chọn con được à? Còn không phải là thấy mấy người không nên thân, nên người ta chỉ có thể chọn nhân loại sao.”

“Cha, cha cũng là Huyết tộc.” Hơn nữa Huyết tộc không cần lương thiện, đây là thiết lập của chủng tộc, nếu không thì sẽ chết đói.

Gerson đập bốp lên bàn, tức giận trừng Sơ Tranh một cái.

Nói chuyện với cha con kiểu gì đấy hả!

Sơ Tranh: “...”

Sơ Tranh không so đo với cha già, ngậm miệng không lên tiếng.

Cách một thời gian thánh khí sẽ tiến hành tiến hóa bản thân, nếu có huyết dịch của người thuần thiện thì có thể tăng tốc quá trình tiến hóa này, hơn nữa hình như thánh khí rất thích huyết dịch như thế.

Sơ Tranh: “Sau khi tiến hóa có tác dụng gì không, trở nên lợi hại sao?”

Gerson lâm vào trầm tư, nửa ngày sau mới nói: “Chắc là không có.”

“Vậy thích có ích gì?”

“Sao cha biết được, lịch đại truyền thừa như vậy mà!” Gerson ngừng một chút: “Nhưng cha từng nghe nói, lúc trước khi chế tạo thánh khí, chính là dùng huyết dịch kiểu này đổ vào để đánh thức nó.”

Sơ Tranh: “...”

Thánh khí còn nhớ chuyện xưa à.

“Nếu trong thân thể nó đã có thánh khí, thì liên minh sẽ liệt nó thành đối tượng bảo vệ, cho đến khi thánh khí rời khỏi nó.” Gerson nói.

“Thân thể hắn...”

Gerson nhíu mày, nhớ tới chuyện A Quỷ từng tới hỏi mình.

“Đây cũng là do thánh khí tạo thành, trước đó cha bảo con sau khi trưởng thành thì thử biến đổi lại xem, bây giờ xem ra không thể cho con thử lung tung rồi.”

Hắn nhất định phải sống.

Lỡ như hại chết, có lẽ liên minh sẽ điên mất.

Ký chủ chết, thánh khí cũng sẽ xong đời.

Kiểu này giống như thánh khí đột nhiên trở lại trong lòng mẹ, quay về lò tạo lại lần nữa, lúc này yếu ớt vô cùng, ký chủ tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì.

“Nó từng uống máu của con à?”

“... Vâng.”

“Hời cho tên tiểu tử kia!” Gerson oán hận nắm lấy tay vịn ghế: “Liên minh sẽ phái người bảo vệ nó, về sau...”

Sơ Tranh nhíu mày: “Hắn là người của con.”

Gerson: “Bây giờ nó là đối tượng bảo vệ trọng điểm của liên minh, không thể ở lại bên cạnh con.”

“Con có thể bảo vệ hắn.”

“...”

“Chỉ là một tên tiểu bạch kiểm, con tìm tên khác là được rồi.” Gerson nói: “Bảo A Quỷ tìm cho con 18 đứa.”

Sơ Tranh: “...”

Không nghĩ tới cha lại như vậy đấy.

“Con không cần người khác.” Thẻ người tốt chỉ có một, có thêm trăm người cũng vô dụng với cô.

“...”

Gerson lại chỉ vào Sơ Tranh mắng cho một chầu.

Nhưng Sơ Tranh cực kỳ kiên quyết, cô chỉ cần Ấn Bạch, không cần người khác.

Gerson mắng cũng vô dụng, cuối cùng làm cho mình tức gần chết.

“Không được, ông đây sắp có cả nếp nhăn rồi.” Gerson chống nạnh, ngăn chặn xúc động muốn nhảy lên bàn mắng.

“Chỉ cần con có thể làm cho liên minh nhả ra, thì cha sẽ mặc kệ con.” Cuối cùng Gerson lui một bước.

Ông có đồng ý hay không cũng vô dụng, liên minh nhả ra mới được!

Ông cũng không tin liên minh sẽ nhả ra!

Sơ Tranh đã tính trước: “Vấn đề nhỏ.”

“Hừ.”

Gerson cười lạnh một tiếng, hiển nhiên không cảm thấy Sơ Tranh có thể thuyết phục được liên minh.

Tiểu bạch kiểm kia có gì tốt?

Hừ... Lại còn lừa được bảo bối của mình.

Chờ xem!

Gerson phất tay áo rời đi, thuận tiện đi nhìn tiểu bạch kiểm một cái.

Nhìn mấy lần, Gerson không thể không thừa nhận ánh mắt con gái nhà mình cũng không tệ lắm, đúng là rất đẹp...

Nhưng nghĩ đến chuyện tên tiểu bạch kiểm này uống máu của con gái mình, Gerson lại nhịn không được bốc lên lửa giận.

A Quỷ đứng ở cạnh cửa, cảnh giác nhìn chằm chằm thân vương đại nhân đi dạo ở bên cạnh giường, thân vương muốn động thủ sao?

Không thể được!!!

Không nói tiểu thư muốn trở mặt, liên minh cũng sẽ trở mặt đó!!

Cũng may Gerson chỉ đi dạo hai vòng, cuối cùng hầm hừ đi mất, cũng không làm gì.

A Quỷ thở phào, may quá may quá... Thân vương ổn định được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.