Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 2331: Chương 2331: Ngân Nguyệt Tế Ca (32)




Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Gerson vốn cho rằng chắc chắn Sơ Tranh không thể thuyết phục liên minh, ai ngờ rất nhanh ông đã nhận được tin tức của liên minh --

Về sau giao Ấn Bạch cho gia tộc họ phụ trách bảo vệ.

Gia... Tộc?

Bảo... Vệ?

Gerson không cần nghĩ cũng biết đứa con gái bất hiếu của mình đã làm gì.

Giao cho một mình cô thì không yên tâm, nhưng giao cho một gia tộc thì không giống.

Giờ giao cho gia tộc của ông, cuối cùng người này sẽ rơi vào tay ai còn phải nói nữa sao?

Người trong liên minh biết nó muốn làm gì tiểu bạch kiểm kia không?

Nó nói rõ chính là muốn ngủ với hắn đó!

Đây chính là ký chủ của thánh khí!

Người trong liên minh đều ngu ngốc vô năng như thế à?

Gerson rất muốn đi tố cáo một chút, nhưng cuối cùng nể tình cha con, cố gắng nhịn xúc động này xuống.

Cuối cùng cha già Gerson tức giận đến mức lại uống nửa rương huyết tương.

-

Kết quả kiểm tra thân thể Ấn Bạch vẫn chưa có, cho nên mấy ngày nay Sơ Tranh vẫn luôn ở trong trụ sở liên minh.

Thỉnh thoảng có Huyết tộc chạy tới nhìn lén ký chủ của thánh khí có dáng dấp ra sao.

Ấn Bạch giống như một con thỏ nhỏ, run lẩy bẩy đợi trong phòng.

A Quỷ đuổi Huyết tộc leo cửa sổ đi, đóng cửa sổ lại: “Tiểu chủ nhân, ngài đừng sợ, họ không có ác ý.”

Ấn Bạch ôm chăn, sắc mặt tái nhợt: “Bảo bảo đâu?”

“Tiểu thư đi họp.” A Quỷ nói: “Ngài tìm tiểu thư có chuyện gì không?”

Ấn Bạch lắc đầu, hắn ngồi ngơ ngác ở bên kia một lát, A Quỷ cũng không dám đi, sợ có Huyết tộc chuồn vào dọa hắn.

Một hồi lâu sau, Ấn Bạch lên tiếng: “A Quỷ...”

“Tiểu chủ nhân?”

Ấn Bạch hơi xoắn xuýt, vẫn cẩn thận hỏi: “Có phải cha của bảo bảo không thích tôi không?”

Chuyện này còn cần phải nói à, cậu uống máu của tiểu thư, thân vương có thể thích cậu mới là lạ.

A Quỷ bất động thanh sắc hỏi: “Vì sao tiểu chủ nhân lại hỏi như vậy?”

Thân vương cũng chỉ từng gặp mặt hắn vào ngày đầu tiên, sau đó thì không xuất hiện nữa, sao hắn biết thân vương không thích hắn?

“Chú ấy...”

Ấn Bạch hít sâu một hơi.

“Hôm qua chú ấy tới...”

“...” A Quỷ xấu hổ, thân vương chuồn êm vào lúc nào vậy? Nơi này không phải anh ta trông coi thì là tiểu thư trông coi, sao thân vương có thể tìm được kẽ hở mà chuồn vào chứ.

A Quỷ cố gắng hòa ái hỏi: “Thân vương nói gì với ngài sao?”

Ấn Bạch lắc đầu: “Không nói gì, chỉ hỏi tôi ở đây thế nào... Tôi cảm thấy chú ấy không thích tôi lắm.”

“Không sao, tiểu thư thích ngài là được rồi.” A Quỷ an ủi Ấn Bạch.

Ấn Bạch: “...”

Lời này A Quỷ nói không sai, cho dù Gerson không thích Ấn Bạch, nhưng Sơ Tranh thích hắn, thì Gerson cũng chẳng làm gì hắn cả, cùng lắm thì cau có xíu, ở sau lưng mắng tiểu bạch kiểm mà thôi.

-

Sơ Tranh đi họp về vấn đề liên quan tới Côi Lam.

Nghe nói người sói và huyết liệp vẫn còn đang đánh nhau, Côi Lam bị người sói bắt được.

Có người nói Ký Nhất ở trong tay huyết liệp, cũng có người nói chạy rồi.

Liên minh huỷ bỏ biện pháp bảo vệ liên quan tới động vật quý hiếm Côi Lam, cũng giống như trước đó cho cô ta gia nhập liên minh, bây giờ trục xuất cô ta ra khỏi liên minh vậy.

Người ta vốn là Huyết tộc phương Đông, đã không cảm kích Huyết tộc phương Tây như họ, vậy sau này tự lực cánh sinh đi.

Sơ Tranh nghe đến buồn ngủ, nhàm chán cầm điện thoại di động chơi.

Vừa vặn nhìn thấy nhóm chat của Huyết tộc trong Wechat.

Tên đã đổi thành -- Sân khấu của bạn lớn cỡ nào.

[ Chuyện của Côi Lam mọi người nghe nói cả chưa? ]

[ Mé con điên ấy! Chúng ta đối xử với cô ta không tệ, lúc trước tôi còn rất thích cô ta nữa chứ. ]

[ Bình thường không phải đến một con kiến cô ta cũng không nỡ giết sao? Kết quả lại bày ra một màn như thế, trước kia đều là giả vờ à? Nhiều Huyết tộc như chúng ta mà còn không bằng được con kiến? Sao tôi tức thế chứ lị? ]

[ Những người lúc trước bênh cô ta đâu? Sao không nhảy ra nữa đi, chậc chậc, lần này nếu không phải chúng ta chạy nhanh, thì có lẽ đã ăn thiệt lớn rồi. ]

[ Chờ người sói và huyết liệp nhận ra, có lẽ bọn họ sẽ đánh đến tận cửa, đến lúc đó chúng ta làm thế nào? ]

[ Sợ chúng chắc, đánh đi! Cũng không phải chúng ta đánh không thắng. ]

[ Đúng thế, gọt chết đám cháu đó! ]

Phía trước là khiển trách Côi Lam, đằng sau lại biến thành nhiều cách thức mắng huyết liệp và người sói.

Lịch sử luôn luôn kinh người như vậy.

Kết thúc buổi họp, Sơ Tranh lập tức rời đi, Gerson gọi cô lại: “Không biết huyết liệp và người sói có thể tìm đến hay không, tạm thời con không thể dẫn nó về trường học, tránh đầu gió trước đi, qua một thời gian ngắn nữa rồi nói.”

“Vâng.”

Gerson không nghĩ tới Sơ Tranh nghe lời như thế, lời đã chuẩn bị sẵn để mắng cũng không dùng được, hậm hực nói: “Bên phía trường học thì bảo A Quỷ đi làm thủ tục tạm nghỉ cho hai đứa.”

Sơ Tranh gật đầu đồng ý.

-

Sơ Tranh còn phải chờ kết quả kiểm tra của Ấn Bạch, cho nên vẫn ở trong liên minh.

Vất vả lắm mới lấy được kết quả, Gerson bên kia nghe thấy tiếng gió, sốt sắng chạy tới hỏi: “Có kết quả kiểm tra rồi à?”

Sơ Tranh: “Vâng.”

Gerson: “Thế nào rồi?”

“Nói thân thể hắn có thể là vì bị cắn sau khi thánh khí tiến vào thân thể, lực lượng thánh khí bảo vệ hắn, sau đó lại cắn con một miếng, từng uống máu của con, cho nên dẫn đến dáng vẻ như bây giờ.”

Giống người mà không phải người, giống Huyết tộc lại không phải Huyết tộc.

“Vậy không phải máu của nó không thuần nữa sao?” Gerson nhíu mày.

Sơ Tranh: “Thánh khí cũng không bài xích hắn.”

Nếu như thánh khí cảm thấy hắn không đủ xứng đáng làm ký chủ, thì sẽ rời khỏi hắn, nhưng thánh khí yên lặng ở trong thân thể hắn, chứng minh hắn vẫn có tư cách ấy.

Gerson nhíu mày: “Vậy nó cứ thế này à?”

Sơ Tranh: “Có sức mạnh của thánh khí, liên minh đề nghị nên để hắn duy trì hiện trạng.”

Thân thể Ấn Bạch sẽ già yếu đi giống như con người.

Tập tính lại giống như Huyết tộc.

Gerson chậc một tiếng, lại hỏi con gái nhà mình: “Con không muốn biến đổi nó lần nữa à?”

Sơ Tranh hơi trầm mặc, chậm rãi nói: “Ai biết có thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn không, cứ như vậy đi.”

-

Gia tộc Gerson có địa bàn của mình, sau khi Sơ Tranh lấy được kết quả, cô dẫn Ấn Bạch về địa bàn của gia tộc Gerson trước.

“Phải sống cùng chú sao?”

“Anh muốn sống cùng ông ấy?”

Ấn Bạch lắc đầu liên tục: “Không... Không muốn.” Hắn hơi sợ.

Lúc này Sơ Tranh mới nói: “Cha em không ở đây.”

Ấn Bạch thở phào, kết quả hơi thở này còn chưa kịp hạ xuống, thì đã thấy Gerson dẫn người đi vào, nói muốn ở đây, thuận tiện bảo vệ họ.

Ấn Bạch: “...”

Sơ Tranh: “...”

Vả mặt đến nhanh như vòi rồng.

Sơ Tranh đưa Ấn Bạch về phòng trước, sắp xếp cẩn thận cho hắn xong rồi mới xuống lầu tìm Gerson.

“Cha, cha đừng dọa hắn.”

“Cha dọa nó làm gì? Bây giờ nó là đối tượng được bảo vệ trọng điểm đấy, còn quan trọng hơn cả con, cha làm vậy là đang nghe theo đề nghị của liên minh, bảo vệ nó cho tốt.” Gerson bắt chéo chân ngồi chẳng nghiêm chỉnh xíu nào.

Sơ Tranh hít sâu một hơi: “Cha mà còn như vậy thì con sẽ gọi mẹ về đấy.”

Mẹ của nguyên chủ ở nước ngoài, rất ít khi về.

Gerson và bà ấy ai chơi phần của người nấy, ai cũng mặc kệ đối phương.

Đây là quan hệ phổ biến giữa bạn đời của Huyết tộc.

Nhưng Gerson rất sợ mẹ cô...

Gerson hừ lạnh một tiếng: “Ai biết huyết liệp và người sói có thể gây phiền phức cho hai đứa không, con cho rằng cha con tình nguyện ở đây chắc?”

“Con có thể tự giải quyết.” Sơ Tranh nói: “Không làm phiền cha.”

Trước kia nha đầu này cũng không muốn mình quan tâm đến nó, luôn luôn mặt lạnh đối đầu, cực kì phản nghịch.

Lúc này Sơ Tranh mặt không cảm xúc nói lời này, Gerson cũng không cảm thấy có gì không đúng.

Nhưng chuyện này không phải chuyện nhỏ, Gerson cũng sẽ không dễ nói chuyện giống như trước kia.

Cho nên cuối cùng Gerson vẫn ở lại.

Nhưng Gerson rất ít lộ diện, gần như không hề đụng mặt Ấn Bạch, nên bầu không khí cũng không tính là quá cứng ngắc.

Gerson lười so đo với tiểu bối, chuyện ông tức giận là Ấn Bạch uống máu của con gái ông thôi.

Ấy là thứ mà hắn có thể uống sao?

Đó là thứ mà hắn có thể đụng vào sao?

Nghĩ thôi là thấy tức rồi.

Phải uống nửa rương huyết mới làm dịu được!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.