Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
【 Nhiệm vụ chi nhánh: Mời trong vòng mười ngày, mua xuống công ty tiểu tỷ tỷ đang làm. 】
Vương Giả phát nhiệm vụ đến vội vàng không kịp chuẩn bị.
Nhóc đáng thương Sơ Tranh thở hổn hển đi mua công ty.
Công ty cô đang làm rất lớn, muốn mua lại, thì cũng phải hao tổn chút công sức.
Lão tổng của công ty quảng cáo này đại khái là không nghĩ tới, nhân viên mình tuyển dụng được, lại có lý tưởng lớn như vậy, còn muốn mua công ty.
Đương nhiên là không hề nghĩ ngợi liền cự tuyệt, thậm chí còn muốn khai trừ cô.
“Vương bát đản mi xem, tiền không phải vạn năng.”
【 Tăng giá! 】
Vương Giả tài đại khí thô.
Sơ Tranh: “...”
Sự thật chứng minh, chính là Sơ Tranh cho giá chưa làm người ta động tâm.
Sơ Tranh mệt mỏi muốn chết đi đến bộ phận sáng tạo.
“Sơ Tranh, cô còn dám trở về?” Cô vừa đi vào, thì có người cười lạnh một tiếng.
Sơ Tranh: “??”
Vì sao ta không dám trở về.
Một hồi lâu sau Sơ Tranh mới hiểu rõ, cái hạng mục lần trước của Tiếu Trạch xảy ra vấn đề rồi.
Sau khi trở về, Tiêu Tiêu đem yêu cầu của Tiếu Trạch nói lại cho người phụ trách nghe một lần, nhưng làm ra cho đối phương xem, đối phương biểu thị cái này căn bản không phải hiệu quả bọn họ muốn, còn nói người của công ty bọn họ không chăm chú phụ trách.
“Tôi thật sự thuật lại theo lời anh ta nói.” Tiêu Tiêu khóc đến đỏ ngầu cả mắt.
Cô ấy đều ghi lại hết trên notebook, sau khi trở về chiếu vào thuật lại, sao có thể truyền đạt sai.
Rõ ràng chính là đối phương đổi giọng.
Nhưng Tiêu Tiêu là một thực tập sinh, không ai tin tưởng cô ấy.
Đều cảm thấy là chính cô ấy nghe lầm, hại bọn họ bị khách hàng mắng.
“Đã không hài lòng, vậy thì không làm đơn hàng này nữa.” Tiếu Trạch tên chó chết này, chắc chắn là mới sửa miệng, không có lòng tốt.
“A, cô cho rằng công ty là do cô mở à? Cô nói không làm liền không làm?” Người bên cạnh lập tức châm chọc.
“Đúng đấy, cô nhiều ngày rồi không tới công ty, có phải là đã sớm biết việc này không?”
“Liên lụy chúng tôi cũng bị mắng.”
“Chờ tổng thanh tra đi họp về, cô sẽ biết tay.”
Sơ Tranh: “...” Còn không biết là ai biết tay ai đâu.
Vừa nói đến tổng thanh tra tổng thanh tra liền tới.
Lão ta trầm mặt từ bên ngoài tiến đến, ở trước mặt tất cả mọi người trực tiếp quát lớn: “Cẩm Sơ Tranh, Vạn Tiêu Tiêu, hai người các cô làm việc thế nào vậy? Các cô tới công ty lâu như vậy rồi, ngần ấy việc nhỏ cũng làm không xong? Công ty mời các cô tới làm gì?”
“Cô... cô mấy ngày rồi không tới công ty?”
Tổng thanh tra chỉ vào Sơ Tranh.
“Cô xem công ty là chỗ nào, cô muốn tới thì tới?”
Sơ Tranh: “...” Hiện tại là địa bàn của ta, ta đương nhiên muốn tới thì tới.
“Nếu cô đã không biết quý trọng cơ hội này, vậy cô thu dọn đồ đạc đi.”
Sơ Tranh: “...” Bảo ngươi khai trừ ta sớm một chút thì không làm, bây giờ khai trừ thì có lợi ích gì!
Vạn Tiêu Tiêu thấy Sơ Tranh không nói lời nào, lấy dũng khí giải thích: “Tổng thanh tra, tôi thật sự không nghe lầm...”
“Cô không nghe lầm? Vậy sao người ta nói trước đó không phải nói như vậy? Đồng nghiệp bên bộ phận chăm sóc khách hàng cũng ở đó, hắn đều nghe thấy được, cô còn giám giảo biện là nghe lầm?” Tổng thanh tra lửa giận ngập trời, có lẽ là trong buổi họp bị chửi không ít.
Đơn hàng này của Tiếu Trạch, cũng không nhỏ như trước đó nói, tương phản nếu như bước đầu hoàn thành thuận lợi, thì phía sau sẽ có đơn hàng lớn hơn, lợi nhuận khả quan.
Vạn Tiêu Tiêu bị nói đến á khẩu không trả lời được.
Cô ấy không biết vì sao đồng nghiệp bên bộ phận chăm sóc khách hàng lại nói giúp bên kia.
Chính mình biện giải có vẻ rất vô lực.
Cô ấy giống như đã nhìn thấy dáng vẻ mình nghèo túng rời đi.
Nghĩ tới đây, Vạn Tiêu Tiêu liền khổ sở đến không được, bây giờ muốn tìm một công ty tốt một chút để thực tập cũng quá khó.
Sơ Tranh thì trấn định hơn.
“Ông nói xong rồi?” Nói xong thì đến lượt ta.
Tổng thanh tra: “???”
Sơ Tranh mặt không cảm xúc ấn mở điện thoại, lật đến ghi âm, phát ra.
Trong văn phòng đột nhiên yên tĩnh lại, chỉ còn lại giọng nói trong ghi âm.
Sắc mặt tổng thanh tra từ phẫn nộ đến nghi hoặc, rồi lại chuyển biến thành màu xanh xám.
Ghi âm kết thúc, Sơ Tranh nhìn bọn họ, bình tĩnh hỏi: “Ai sai?”
Vạn Tiêu Tiêu trừng mắt, không thể tin nhìn Sơ Tranh, cô lại ghi âm...
Tổng thanh tra cũng vạn vạn không nghĩ tới, Sơ Tranh vậy mà lại có thao tác ghi âm, thiên ngôn vạn ngữ đều kẹt trong cổ họng, nói không nên lời.
Sơ Tranh ghi âm chỉ là bởi vì lười nghe, phòng ngừa có người hỏi mình thì lại xấu hổ.
Không nghĩ tới, Tiếu Trạch sẽ cho mình một màn như vậy.
...
Ngay lúc mọi người xấu hổ, bên ngoài có mấy người tiến đến.
Mọi người dồn dập tránh đường ra.
“Từ đặc trợ*?”
(*Từ này có thể hiểu là trợ lý đặc biệt bên cạnh tổng giám đốc ấy, nhưng cách xưng hô dài dòng quá nên ta cứ để vậy nhé.)
Tổng thanh tra thấy người tới thì có chút ngoài ý muốn, đây là người bên cạnh lão tổng công ty, bình thường đi theo lão tổng, căn bản không thấy được người. Mặc dù xảy ra sai sót, nhưng chút chuyện này không đến mức kinh động lão tổng chứ?
Tổng thanh tra vội vàng nói: “Sao anh lại tới đây? Chuyện này tôi sẽ lập tức giải quyết...”
Từ đặc trợ cười cười: “Tổng thanh tra La, anh giải quyết chuyện gì?”
Tổng thanh tra bị nụ cười kia của Từ đặc trợ làm cho toàn thân không thoải mái: “Lần này đều là sai lầm của thực tập sinh, dẫn đến khách hàng bên kia không hài lòng, chúng tôi sẽ lập tức triển khai phương án mới, Từ đặc trợ anh...”
Từ đặc trợ căn bản không có ý tứ gì khác, chính là lễ phép cười một chút.
Lúc này nghe thấy tổng thanh tra nói, càng không biết lão ta đang nói gì, cho nên hắn khoát khoát tay, cắt ngang tổng thanh tra.
“Tổng thanh tra La, tôi tới tìm Cẩm tiểu thư, các anh bận bịu, không cần phải để ý đến tôi.”
Tổng thanh tra cảm thấy giọng điệu của Từ đặc trợ có chút không đúng.
Nhân viên còn lại cười trên nỗi đau của người khác nhìn Sơ Tranh, việc này đã kinh động đến cấp trên.
Coi như trong tay cô có ghi âm, có lẽ cũng sẽ cõng nồi.
Từ đặc trợ đi đến trước mặt Sơ Tranh: “Cẩm tiểu thư, ngài có gì cần lấy đi không?”
Văn phòng lần nữa lâm vào trong tĩnh mịch, các nhân viên hai mặt nhìn nhau.
Giọng điệu và cách xưng hô của Từ đặc trợ đều không đúng.
Cái chữ “ngài” này, là kính ngữ.
Sao Từ đặc trợ lại dùng kính ngữ với Sơ Tranh?
Sơ Tranh nhìn cái bàn, cũng không biết cái nào hữu dụng, cái nào vô dụng: “Đều nhận lấy đi.” Toàn bộ đóng gói mang đi là được rồi.
“Vâng.” Từ đặc trợ bảo người phía sau tiến lên thu dọn đồ đạc: “Đã chuẩn bị xong văn phòng mới cho ngài, tôi dẫn ngài qua?”
Sơ Tranh: “...”
Ta còn có văn phòng?
Chẳng lẽ ta không phải chỉ là một chưởng quỹ phụ trách vung tiền thôi sao?
Tại sao phải chuẩn bị văn phòng cho ta?
“An bài công việc cho cô ấy đi.” Sơ Tranh chỉ vào Vạn Tiêu Tiêu.
“Vâng.” Từ đặc trợ ngừng một chút, không dám an bài quá cao, thực tập sinh năng lực không đủ, cũng không dám an bài quá thấp, sợ bà chủ mới nhậm chức không hài lòng, cẩn thận nói: “Ngài xem vị trí trợ lý được không?”
Dù sao trợ lý cũng có thể có rất nhiều người.
“Tùy tiện.”
“Cô...” Hắn nhìn thẻ công tác của Vạn Tiêu Tiêu một chút: “Vạn Tiêu Tiêu, cô cũng đi theo tôi.”
...
“Tình huống như thế nào?”
Chờ Sơ Tranh và Từ đặc trợ rời đi, sự yên tĩnh trong phòng làm việc mới bị người đánh vỡ.
Tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau, trời mới biết chuyện gì xảy ra.
“La tổng, cô... cô ta là thế nào?”
Tổng thanh tra: “...”
Lão làm sao biết chuyện gì, bây giờ bản thân lão cũng đang rất đần độn đây!
Không lấy được tin tức từ tổng thanh tra, đám người này lại nhỏ giọng nói thầm.
“Các cô nói xem có phải cô ta cùng người cấp cao nào...”
“Từ đặc trợ cũng đích thân tới, vậy là đến lão tổng cơ à?”
“Trời... Không thể nào!” Lão tổng của bọn họ đã sắp thành lão già.
“Cô ta có cái gì mà không làm được.” Có người khinh thường.
“Thời gian dài như vậy không tới công ty, chắc là đi làm chuyện này đấy?”